Độc Tôn Tam Giới

Chương 2590: Làm tôi tớ (2)



- Nên, nên làm vậy. Cổ Na vương ngươi tài hoa như vậy, khống chế thần miếu quả thực Khổ Man tộc ta nên cảm thấy may mắn mới phải. ta tin rằng một ngày kia ngươi nhất định có thể làm tốt hơn Khổ Trúc lão tổ.

Nguyên Khương vương không ngừng chụp mũ cho Cổ Na vương.

Thúy Vũ vương một bên thở dài một hơi:

- Cổ Na vương, giữa chúng ta cũng không thể nói là có ân oán gì? Dường như cũng không tới mức ta sống ngươi chết a?

- Quy củ cũ, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Cổ Na vương thản nhiên nói.

- Ta nguyện hàng ngươi.

Thúy Vũ vương rất dứt khoát, người Khổ Man tộc bọn họ, không có nhiều câu thúc, để ý tới mặt mũi lễ nghi như vậy, bọn họ đều là kẻ thức thời.

Biết rõ chuyện không thể thay đổi, trực tiếp đầu hàng.

Dù sao tôn Khổ Trúc lão tổ là lão tổ so với việc ton Cổ Na vương làm lão tổ thần miếu, cũng không có bao nhiêu khác biệt. Ngược lại giữa bọn họ và Cổ Na vương quan hệ còn gần hơn một chút, đi lại nhiều hơn một chút.

Cổ Na vương lạnh nhạt nhìn qua Thúy Vũ vương và Nguyên Khương vương, mở miệng nói:

- Nếu như các ngươi đầu nhập vào bổn vương, thần phục với ta thì nên nghe chỉ thị của bổn vương.

- Đó là đương nhiên.

Nguyên Khương vương và Thúy Vũ vương nhao nhao gật đầu.

- Rất tốt, thề đi. Cả tộc các ngươi đều phải thề. Cho dù còn một người thì bổn vương cũng coi như thành ý của các ngươi không đủ.

Cổ Na vương hiện tại nắm quyền, tâm tình có thể nói là phấn khích cực điểm. Loại cảm giác đi tới đỉnh phong nhân sinh này làm cho hắn vô cùng hưng phấn.

Dù sao đây là thời khắc đỉnh phong nhất Cổ Na vương hắn. Trở thành lão tổ thần miếu Khổ Man tộc, khống chế vận mệnh của Khổ Man tộc chính thức.

Chuyện này đối với Cổ Na vương mà nói tuyệt đối là cơ hội.

Giang Trần cũng không tham dự chuyện của Cổ Na vương, những chuyện này hắn đã giao cho Cổ Na vương đi xử lý, hắn tin rằng Cổ Na vương có thể làm tốt.

Nếu như Cổ Na vương làm không xong, Giang Trần ra tay lần nữa cũng không muộn.

- Giang Trần, lão phu không thể không thừa nhận, thủ đoạn võ đạo của nhân tộc các ngươi không được tốt lắm. Nhưng mà những âm mưu quỷ kế này lại khiến cho lão phu vô cùng khâm phục. Nếu như KHổ Man tộc ta không có xảy ra nội chiến, trận chiến này Lưu Ly vương thành ngươi chưa chắc đã chiến thắng nhẹ nhõm như vậy.

Hiển nhiên trong lòng Khổ Trúc lão tổ này vẫn có chút không cam lòng.

Giang Trần lại lơ đễnh, cười nhạt một tiếng:

- Bất binh yếm trá, Khổ Man tộc các ngươi từ thượng cổ tới nay trải qua vô số năm, tại sao một chút vấn đề ấy cũng không hiểu?

Khổ Trúc lão tổ chỉ thở dài, hắn không thừa nhận cũng không được, thắng làm vua thua làm giặc, chỉ đơn giản như vậy mà thôi.

- Khổ Trúc, làm tôi tớ của ta, phải tiếp nhận ấn ký thần thức của bốn thiếu chủ. Như vậy mới có thể bảo chứng ngươi trung tâm.

Giang Trần nói thẳng, trực tiếp mở miệng.

Khổ Trúc lão tổ không có lựa chon nào khác, hắn cũng biết tiếp nhận ấn ký thần thức, chẳng khác nào sinh tử của hắn đều nằm trong một ý niệm của Giang Trần.

Nếu như Giang Trần muốn hắn chết, thần thức khẽ động là có thể diệt Khổ Trúc hắn thân tử đạo tiêu.

Thế giới võ đạo bình thường đều thích dùng lại ấn ký thần thức này khống chế những người khác.

Một đạo thần thức cường hãn chui vào trong thức hải của Khổ Trúc lão tổ.

Trong thức hải của Khổ Trúc lão tổ, lập tức bắn vào một đạo ấn ký bá đạo, giống như đóng một cái đinh lớn vào trong thức hải của hắn vậy.

- Hay cho thần thức cường đại.

Khổ Trúc lão tổ thông qua thần thức của mình, cảm ứng được thần thức cường đại của Giang Trần, trong lúc nhất thời Khổ Trúc lão tổ cũng có chút giật mình.

Giang Trần rõ ràng mới chỉ có tu vi chuẩn Đế cảnh, vì sao thức hải của hắn lại mênh mông giống như biển lớn vậy, giống như có tiềm lực không nói hết được vậy.

Việc tới nước này, Khổ Trúc lão tổ cũng chịu trận. Đạo gông xiềng trong thần thức này chẳng khác nào làm cho Khổ Trúc lão tổ hắn không có bất kỳ cơ hội lật bàn nào.

Chỉ cần hắn có ý niệm bất kính trong đầu, một ý nghĩ nguy hiểm, nói không chừng đều không dấu diếm được ánh mắt của Giang Trần.

- Thánh linh, chuyện này làm liên lụy tới ngươi rồi.

Khổ Trúc lão tổ vuốt ve đầu Thánh linh, giới thiệu:

- Đây là đầu ấu thú khi lão phu săn bắn khắp nơi nhặt được. Ai biết lớn lên lại biến thành Thánh linh như vậy. Giang Trần thiếu chủ, có thể để cho nó cùng quy hàng ngươi hay không?

- Ngươi cứ tùy tiện.

Giang Trần đối với thứ này kỳ thực cũng không lo lắng.

Ngay cả Khổ Trúc lão tổ cũng hàng phục, một đầu Thánh linh tự nhiên Giang Trần không chút kiêng kỵ.

Bên kia Khổ Trúc lão tổ dường như cũng đã sắp xếp mọi chuyện không sai biệt lắm.

- Thiếu chủ, bên kia cũng sắp xếp thỏa đáng rồi. Trừ một số ít người bên Hoa Bối vương kia ra, những người khác đã tuyệt đối quy thuận ta.

Cổ Na vương cao hứng bừng bừng, nhưng mà trước mặt Giang Trần hắn cũng không dám cao hứng quá mức. Dù sao hắn có thể làm được tất cả chuyện này đều là Giang Trần ban cho hắn.

Giang Trần cười nói:

- Xem ra cái nhìn về đại cục của ngươi không tệ. Ngươi thống lĩnh Khổ Man tộc rất tốt. Xem ra nâng ngươi thượng vị là một lựa chọn anh minh.

Cổ Na vương khiêm tốn nói:

- Toàn bộ trận chiến này còn dựa vào Giang Trần thiếu chủ bày mưu tính kế. Còn có dược tính bá đạo của Phong Vân thất hồn tán.

- Được rồi, chuyện ở đây ngươi tự mình xử lý. Cho ngươi nửa tháng. Người Khổ Man tộc còn sống phải rời khỏi địa bàn cương vực nhân loại. Nếu không giết không tha.

- Vâng, chuyện này cam đoan làm được.

Nửa tháng để rút quân, thời gian vẫn còn kịp.

- Hãy làm cho thật tốt, không thiếu chỗ tốt của ngươi.

Giao dịch phía sau tự nhiên Giang Trần không nói ra bên ngoài, mà chỉ cảnh cáo Cổ Na vương rồi lại dùng hứa hẹn hấp dẫm.

Khổ Trúc lão tổ ở một bên nhìn Cổ Na vương, ngữ khí có chút lạnh nhạt:

- Cổ Na vương, lão phu còn quên chúc mừng ngươi a.

Cổ Na vương có chút xấu hổ, hừ lanhk:

- Khổ Trúc, ngươi đừng cảm thấy oan uổng. Ngươi thân là chủ thần miếu, từ đó tới nay ngươi đã từng làm cái gì chưa? Trừ không ngừng ra lệnh ra, không ngừng sưu cao thuế nặng ra, đã làm gì chưa? Phàm là người chỉ cần hơi chút anh minh sẽ không làm như vậy. Nếu đổi lại là một người khác, ta há có thể rơi xuống bước đường này hôm nay?

Giang Trần thấy bọn họ đấu võ mồm, cười nhạt một tiếng, nói:

- Được rồi, Khổ Trúc, ngươi là chủ nhân thần miếu có lẽ thời gian không ngắn đúng không. Hiện tại tặng cho Cổ Na vương trẻ trung khỏe mạnh cũng không tính là oan uổng. Lại nói, nói không chừng sau này Cổ Na vương còn làm tốt hơn ngươi thì sao?

Đây đương nhiên chỉ là vài câu khách sáo mà Giang Trần tùy tiện nói.

Khổ Trúc lão tổ cũng chán nản thở dài:

- Cũng đúng, chuyện cho tới nước này lão phu cũng không phải là không chấp nhận nổi. Chỉ là lão phu quy thuận ngươi, những lời trước đó ngươi nói là thật sao?

Khổ Trúc lão tổ này lại không có quên lời nói trước kia của Giang Trần.