Độc Tôn Tam Giới

Chương 2764: Không ngờ lại là nàng (2)



- Được rồi, ta biết ngươi chờ mong lâu lắm rồi.

Giang Trần nhún nhún vai, lại thờ ơ nói. Hắn vốn cùng với Yến Thanh Tang tới đây, thế nhưng hắn đối với vị công chúa này không có bao nhiêu hứng thú.

Ngược lại, Hoàng Nhi hai tay ôm ngực, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, dường như có chút thú vị, nhìn qua nàng càng thêm chờ mong chuyện này hơn.

- Hoàng Nhi, sao nhìn ngươi còn nhiệt tình cao hơn ta nha?

Yến Thanh Tang nhìn Hoàng Nhi, có chút khó hiểu hỏi.

Yến Thanh Tang quả thực cảm thấy có chút khó hiểu, Hoàng Nhi từ trước tới nay đều rầu rĩ không vuiu, nhìn qua đối với chuyện gì đều không có hứng thú.

Hôm nay tại sao lại có hứng thú với vị công chúa này như vậy?

Yến Thanh Tang đột nhiên cảm giác được, dường như Hoàng Nhi gần đây so với trước kia sáng sủa hơn rất nhiều. Từ khi tham dự thịnh hội cổ ngọc, giống như tinh khí thần của nàng đã đầy đủ hơn.

Yến Thanh Tang cảm thấy kỳ quái, nhưng mà nghĩ mãi vẫn không thể nào lý giải được.

Có lẽ tham dự thịnh hội cổ ngọc, tâm tình Hoàng Nhi biến đổi vì được giải sầu.

Yến Thanh Tang cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.

Lúc này tên thân vương trung niên cao giọng nói:

- Chư vị, cảm tạ mọi người tích cực tham dự. Lần này luận võ chiêu thân, khiến cho Lam Yên đảo vực chúng ta biết thiên tài thập đại thần quốc ưu tú ra sao. Mọi người nhiệt tình khiến cho Lam Yên đảo vực chúng ta được sủng ái mà lo sợ. Bổn vương biết mọi người chờ mong đã lâu. Hôm nay rốt cuộc bổn vương cũng mời được phượng giá của công chúa. Công chúa điện hạ sẽ lộ diện, ủng hộ những thiên tài trẻ tuổi a.

Dưới lôi đài lập tức vang lên tiếng hoan hô như sấm sét.

- Công chúa vạn tuê.s

- Công chúa, công chúa, chúng ta muốn gặp công chúa a.

Bầu không khí ở hiện trường thoáng cái đẩy lên đỉnh điểm. Hiển nhiên mọi người liều chết liều sống như vậy, không phải là vì công chúa hay sao?

Nhiều ngày như vậy, chưa từng thấy qua công chúa xuất hiện. Về phần các loại tin đồn về công chúa thì có vô số.

Hôm nay vị công chúa thần bí này rốt cuộc cũng xuất hiện.

Bị câu dẫn ra lòng hiếu kỳ, rốt cuộc cũng sắp được thỏa mãn. Cho nên những võ giả này đều hưng phấn dị thường.

- Cho mời Bích công chúa sắc nước hương trời nhất Lam Yên đảo vực, người gặp người thích.

Tên thân vương kia cực kỳ khoa trương, lại làm tư thế mời.

Hống...

Đám võ giả phía dưới om sòn la lối, máu nóng sôi trào. Máu tươi trong cơ thể bắt đầu bành trướng.

Dưới tư thế mời của tên thân vương kia, vài cung nữ có cách ăn mặc thống nhất đi trước mở đường. Mấy cung nữ này đều có tư sắc đỉnh cấp.

Những cũng nữ này vừa xuất hiện, khiến cho rất nhiều người ở hiện trường hai mắt tỏa sáng.

Cung nữ đã như vậy, vậy thì công chúa kia chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn thế nào a.

Trong lúc nhất thời Yến Thanh Tang nghển cổ, nhìn không rời mắt.

Phía sau đài cao, giống như có một tầng sương mù nhàn nhạt lượn lờ bay lên. Tựa như ánh trăng màu bạc chiếu xuống mặt đất. Khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ nhu hòa.

Sau một khắc, một đạo thân ảnh màu trắng giống như cây quế, tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt chậm rãi đi ra.

Một thân y phục trắng như tuyết, nhu u lan khẽ mở, như đóa mai nở trong tuyết...

Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều hít sâu một hơi lạnh, rất nhiều võ giả, trong lòng không nhịn được hung hăng co rút lại. Ánh mắt nhìn qua công chúa rốt cuộc không có cách nào rời đi được.

Trong nháy mắt này, toàn trường chí ít có hơn chín thành người cảm thấy tự ti mặc cảm.

Mà Giang Trần sau khi nhìn thấy đạo thân ảnh này cũng nao nao, sau khi hắn nhìn thấy rõ khuôn mặt của vị công chúa này, trong lòng Giang Trần như bị điện giật.

- Là nàng?

Đầu Giang Trần ông ông một tiếng, thiếu chút nữa nổ tung. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, công chúa hoàng thất gần đây khiến cho Lam yên đảo vực sôi sục lại là nàng.

Là Lăng Bích Nhi sư tỷ những năm gần đây hắn luôn tìm kiếm.

Sau khi Đan Kiền Cung vỡ vụn, Lăng Bích Nhi chạy thoát không có tung tích gì nữa. Sau đó Đan Kiền Cung trùng kiến, cả thiên hạ đều biết. Cũng không có thấy Lăng Bích Nhi trở về.

Thậm chí Giang Trần còn từng hoài nghi, Lăng Bích Nhi có lẽ đã mất mạng, thế nhưng không ngờ rằng...

Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Hưng phấn, kích động, vui sướng, áy náy... Các loại cảm xúc ùn ùn kéo tới.

Đúng vậy, Đan Kiền Cung năm đó, người chính thức có tình nghĩa khắc sâu với Giang Trần không có mấy. Đan Trì cung chủ coi như một, Mộc Cao Kỳ là một, Vân Niết trưởng lão cũng coi như một.

Tính cả hai tỷ muội Lăng gia vào cũng không vượt quá mười người.

Mà Lăng Bích Nhi không thể nghi ngờ là tồn tại cùng cấp độ với Mộc Cao Kỳ. Tuy rằng Giang Trần và Lăng Bích Nhi chưa từng có hành động vượt quá giới hạn nào.

Nhưng mà khi đó Lăng Bích Nhi không thể nghi ngờ chính là bằng hữu khác phái tốt nhất của Giang Trần tại Đan Kiền Cung, cũng là người nói chuyện rất hợp ý, cực kỳ ăn ý.

Xưa nay Lăng Bích Nhi không nói nhiều lắm, tính tình lạnh lùng.

Nhưng mà Giang Trần tiếp xúc nhiều lần với Lăng Bích Nhi, hắn lại biết kỳ thực Lăng Bích Nhi cũng là người trong nòng ngoài lạnh.

Từ tình yêu thương của nàng với phụ thân, che chở với muội muội, trung thành với tông môn là có thể nhìn ra đực, Lăng Bích Nhi là người cực kỳ coi trọng tình cảm.

Hôm nay nhìn thấy Lăng Bích Nhi tha hương ở dị quốc, Giang Trần sao có thể không kích động vạn phần cơ chứ?

Hoàng Nhi bên người Hoàng Nhi, trong lòng lúc này cũng sóng gió ngập trời. Nàng khi ở Đan Kiền Cung, đương nhiên cũng đã gặp qua Lăng Bích Nhi.

Giờ phút này nhìn thấy Lăng Bích Nhi, tự nhiên nàng cũng giật mình vô cùng.

Nhưng mà giữa Hoàng Nhi và Lăng Bích Nhi, quan hệ khác với Giang Trần và Lăng Bích Nhi, hai người ít gặp mặt nhau.

Hai nữ tử ưu tú, đều biết sự tồn tại của đối phương.

Hoàng Nhi thậm chí còn biết rõ tỷ muội Lăng Bích Nhi đều ái mộ Giang Trần không thôi.

Nhưng mà giờ phút này nhìn thấy Lăng Bích Nhi xuất hiện với tư cách công chúa Lam yên đảo vực. Hoàng Nhi cho dù không để ý tới bên ngoài thì cũng cảm thấy kỳ quặc.

Nhịn không được dùng ánh mắt nhìn qua Giang Trần, nhìn thấy ánh mắt Giang Trần phức tạp, hiển nhiên trong lòng hắn hiện tại vẫn còn đang chấn động.

Trong lúc nhất thời Hoàng Nhi hiểu ý cười cười.

Nàng tin rằng ái lang mình lúc trước tuyệt đối không có làm bất kỳ chuyện cẩu thả nào với Lăng Bích Nhi, cũng không có suy nghĩ tà ác gì với Lăng Bích Nhi.

Ngược lại Lăng Bích Nhi này thập phần ái mộ ái lang của nàng.

Chỉ là không biết nhiều năm trôi qua như vậy, Lăng Bích Nhi này còn là Lăng Bích Nhi năm đó hay không? Phần tâm ý của nàng năm đó còn đơn thuần, chắc chắn nữa hay không?

Trong lúc nhất thời nỗi lòng của Hoàng Nhi giống như thủy triều vậy.

Nàng biết rõ Giang Trần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Lăng Bích Nhi. Nếu như Lăng Bích Nhi sống vui vẻ ở Lam Yên đảo vực, có lẽ Giang Trần sẽ buông tay.

Chỉ là Lăng Bích Nhi này vui vẻ sao?

Hoàng Nhi nhịn không được nhìn qua Lăng Bích Nhi vài lần. Ít nhất từ tình huống bây giờ có thể nhìn ra, biểu lộ của Lăng Bích Nhi này hoàn toàn không nhìn ra loại vui sướng mà một công chúa nên có.