Quả thật, rất nhiều thế lực của Vạn Uyên đảo, đều là hậu duệ của Thượng Cổ đào binh từ Phong Ma đại chiến trốn đến.
Thế nhưng mà, cái này cũng không đại biểu cho mỗi người ở đây đều là người nhu nhược. Coi như là hậu duệ đào binh, cũng không có khả năng mỗi một cái đều là người nhát gan, luôn có một nhóm người, đồng dạng có được nhiệt huyết.
Thuấn lão, Hoàng Nhi, Yến Thanh Tang,… bọn họ đều là loại người ấy.
- Thuấn lão. Việc này quan hệ trọng đại, trước khi Thánh Địa không có công bố, ngươi không nên tuyên truyền. Việc này, khiên một phát mà động toàn thân. Trước kia, Thánh Địa một mực không công bố chuyện này, bọn hắn lo lắng, một khi công bố, sẽ tạo thành rung chuyển, sẽ để cho tình cảnh của Thánh Địa vốn không ổn, càng thêm rét vì tuyết lại lạnh vì sương. Hôm nay, phản loạn đã xong, ta suy đoán, đoán chừng Thánh Địa không sai biệt lắm sẽ ngả bài rồi.
Nhưng Thuấn lão lại khó hiểu:
- Giang Trần, Thánh Địa đã ý định ngả bài tuyên bố, vì cái gì từ Thượng Cổ đến nay, một mực không chịu tuyên bố?
- Thời đại Thượng Cổ, mười Đại Thánh Địa còn có thể chèo chống, thẳng đến mấy trăm năm gần đây, mười Đại Thánh Địa càng ngày càng cố hết sức. Đó là bởi vì, chiến trường Ngoại Vực hi sinh có đôi khi quá lớn, tiêu hao quá nhiều tài nguyên cùng nhân lực của Thánh Địa. Đây cũng là nguyên nhân những năm gần đây, Thánh Địa càng ngày càng không được. Cũng không phải Thánh Địa không được, mà là Thánh Địa hi sinh quá lớn.
- Đã minh bạch, đã minh bạch, lão phu đã triệt để minh bạch. Như vậy xem ra, những gia hỏa phản loạn này, thật sự là phát rồ a.
Thuấn lão bình sinh, bội phục nhất đúng là loại chuyện này, có năng lực, có đảm đương.
Mà sở tác sở vi của Thánh Địa, hiển nhiên rất phù hợp khẩu vị của hắn, lập tức chinh phục được Thuấn lão.
Vỗ vỗ bả vai Giang Trần, Thuấn lão nói:
- Giang Trần, nhìn ra được, Thánh Địa đối với ngươi ký thác rất sâu. Nhân loại cương vực không thể ly khai ngươi, một ngày nào đó, Vạn Uyên đảo cũng sẽ không thể ly khai ngươi. Có lẽ, sự xuất hiện của ngươi, là vì cứu vớt vận mệnh của Thần Uyên Đại Lục mà đến. Bây giờ lão phu đối với ngươi, là càng ngày càng chờ đợi!
…
Lúc Thuấn lão khôi phục không sai biệt lắm, liền phiêu nhiên đi ra Thánh Địa.
Trải qua nói chuyện với Giang Trần, tâm tư của Thuấn lão vốn đã như tro tàn, lại sống dậy. Một loại ý thức trách nhiệm, để cho Thuấn lão cảm giác mình còn phải nỗ lực, tuyệt đối không thể chán chường như vậy.
Cất bước Thuấn lão, Giang Trần cũng tiến nhập trong tu luyện.
Trải qua cuộc chiến phản loạn lần này, trải qua nhiều chiến đấu như vậy, Giang Trần ở Thiên Vị tứ trọng, cũng tích lũy đầy đủ năng lượng, hắn cảm thấy, mình cách Thiên Vị ngũ trọng, đã không xa.
Hắn đã làm tốt quyết định, chỉ cần đột phá Thiên Vị ngũ trọng, nếu như bên Thánh Địa không có việc gì, hắn liền về Nhân loại cương vực một lần.
Trước đi xem Truyền Thừa Lục Cung a.
Truyền Thừa Lục Cung là nơi Giang Trần mong đợi nhất trước mắt. Mỗi một cung, đều có thể cho Giang Trần rất nhiều kinh hỉ. Quan trọng nhất là, kinh hỉ ở mỗi một cửa, đều đang không ngừng tiến bộ. Rất rõ ràng, đây chính là một truyền thừa vì người nối nghiệp của Lưu Ly Vương Thành mà thiết trí, Giang Trần kế thừa đạo thống của Lưu Ly Vương Thành, Truyền Thừa Lục Cung kia tự nhiên là của hắn.
Đã trải qua nhiều trận chiến lớn nhỏ như vậy, Giang Trần thu hoạch, kỳ thật cũng rất lớn. Thu hoạch rất nhiều tánh mạng của Thiên vị cường giả, từng Thiên Vị cường giả, đều có Thiên Vị phù chiếu, đây tuyệt đối là một thu hoạch cực lớn. Những vật này, mang trở về Nhân loại cương vực, đối với lớn mạnh Nhân loại cương vực, là có hiệu quả rất rõ ràng.
Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất, kỳ thật vẫn là Thần cách của Hạ Hầu lão tổ.
Cho dù là thời đại Thượng Cổ, giá trị một miếng Thần cách, cũng phi thường đáng sợ. Từng cường giả Thần đạo sinh ra đời, đều trải qua vô số khảo nghiệm. Mà từng cường giả Thần đạo vẫn lạc, đều ý nghĩa tổn thất thật lớn.
Ba tháng sau, Giang Trần thuận lợi đột phá Thiên Vị ngũ trọng, cảnh giới Võ Đạo, nâng cao một bước.
Mà Long Tiểu Huyền cũng không cam chịu yếu thế, sau khi Giang Trần đột phá không bao lâu, cũng lấy được đột phá, thành công tiến vào Thiên Vị lục trọng, vượt lên trước Giang Trần nhất trọng.
Đối với nhiệt tình tu luyện của Long Tiểu Huyền, Giang Trần cũng không cảm thấy bất ngờ. Hắn biết rõ, cái này nhất định là bị Thái Tuế Bạch Hổ kích thích.
Nghĩ đến Thái Tuế Bạch Hổ, Giang Trần cũng có chút tưởng niệm. Tại Vân Đà Sơn, Thái Tuế Bạch Hổ cũng ngây người đã lâu. Không biết tu vi hôm nay, đã đột phá tới trình độ nào?
Bất quá, Thái Tuế Bạch Hổ cất bước muộn, tu vi của nó tiến bộ mau nữa, trong thời gian ngắn, đoán chừng cũng rất khó đuổi theo Long Tiểu Huyền.
Đương nhiên, tốc độ tu luyện của đám này, đều là tồn tại Giang Trần phải cúng bái. Huyết mạch Thần Thú, thật sự quá đáng sợ. Tuy Giang Trần cũng dung hợp huyết mạch Thần Thú, bất quá, dung hợp huyết mạch, cuối cùng không bằng huyết mạch Nguyên Thủy của người ta, tốc độ tu luyện, là không cách nào so sánh với những huyết mạch nghịch thiên này.
Bất quá, tốc độ tu luyện như vậy, hắn đã phi thường hài lòng rồi.
Dù sao, dùng tuổi của hắn, có thể tu luyện tới Thiên Vị ngũ trọng, bản thân đã là một kỳ tích. Nếu như không phải hắn có trí nhớ kiếp trước, nếu như những thiên tài tuổi trẻ kia phát triển, hiện tại chỉ sợ hắn nhiều lắm là Đế cảnh, nói không chừng ngay cả Đế cảnh cũng không có tiến vào.
Còn Chu Tước Thần Cầm, lần này, nó là quyết tâm muốn xung kích Thần đạo rồi. Giang Trần đoán chừng, lần này nếu như Chu Tước Thần Cầm không đột phá Thần đạo, là chắc chắn sẽ không xuất quan.
Bất quá, sự tình vượt quá Giang Trần đoán trước, ngày hôm sau Giang Trần đột phá, Chu Tước Thần Cầm cũng xuất quan.
Nó cũng không có đột phá Thần đạo.
- Trần thiếu, ta nếm thử một chút, đã đem các loại kiến thức cơ bản làm đến tốt nhất, hiện tại mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội. Tuy Vĩnh Hằng Thánh Địa này rất tốt, Linh lực rất ưu việt, nhưng không phải địa phương thích hợp ta đột phá. Ta phải về Thi Tì Địa Ngục Đảo, chỗ kia, mới là địa phương thích hợp ta đột phá nhất.
Giang Trần tự nhiên không có ý kiến:
- Đột phá Thần đạo, chính là đại sự hàng đầu, mặc kệ đi nơi nào, ta đều tuyệt đối ủng hộ.
Chu Tước Thần Cầm càng cường đại, Giang Trần càng cao hứng. Dù sao, hiện tại cả hai là đồng bọn tốt nhất, sức chiến đấu của đồng bọn, tự nhiên là càng mạnh càng tốt rồi.
- Bên Vĩnh Hằng Thánh Địa này, giải quyết tốt hậu quả cũng không xê xích gì nhiều a?
- Ân, những ngày này, bọn hắn đang tận sức khôi phục nguyên khí của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Trước mắt thế cục của Thần Quốc đã định. Chỉ có điều, hiện tại các đại Thần Quốc khác của Vạn Uyên đảo, thế cục còn rất vi diệu. Lần phản loạn này, là có dự mưu, là các phương diện của thập đại Thần Quốc âm thầm câu thông, cùng một chỗ làm khó dễ. Bất quá, bởi vì vấn đề an bài nhân thủ, có chút Thần Quốc, căn bản chưa kịp trình diễn phản loạn, liền bị trấn áp. Còn có chút Thần Quốc, đến bây giờ, còn ở vào giai đoạn bình loạn. Không thể không nói, lần này thập đại Thần Quốc của Vạn Uyên đảo, tuyệt đối là nguyên khí đại thương.