Mà lựa chọn hy sinh? Coi như hết, tuy cái kia nghe rất nhiệt huyết, thế nhưng mà Yến thống lĩnh sống từng này tuổi, chơi không nổi loại thiếu niên nhiệt huyết kia. Cho nên đối với loại lựa chọn này, Yến thống lĩnh căn bản không có suy nghĩ qua.
Trừ khi Giang Trần quyết giết hắn, hắn không cách nào chống cự, không thể không chết.
Hôm nay thấy Giang Trần tựa hồ không phải quyết giết hắn, loại tình huống này, Yến thống lĩnh mới không muốn lựa chọn tử lộ.
Cũng không biết trong nháy mắt đó, hắn nghĩ như thế nào, vậy mà lựa chọn đầu nhập vào Giang Trần.
Trên thực tế, sở dĩ thái độ của Giang Trần mập mờ như vậy, cũng là cho Yến thống lĩnh một cơ hội. Đương nhiên, ở trong Logic của Giang Trần, nếu như có thể thu phục Yến thống lĩnh, cái kia cố nhiên là tốt. Nếu như Yến thống lĩnh không cảm thấy được, hắn tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu.
Cho nên, chứng kiến Yến thống lĩnh chủ động quy hàng, Giang Trần cũng không cảm thấy quá mừng rỡ.
Mà ánh mắt thâm thúy nhìn Yến thống lĩnh, mỉm cười hỏi:
- Ngươi xác định, ngươi không phải là vì muốn sống mà lựa chọn bất đắc dĩ?
Yến thống lĩnh lắc đầu, ngữ khí kiên định:
- Không phải.
- Ta làm sao biết ngươi không phải?
Giang Trần hỏi lại.
- Nguyên nhân rất đơn giản. Đầu tiên, ta đã không thể quay về Lam Yên đảo vực, trở về cũng không có khả năng đạt được địa vị cùng tôn vinh như dĩ vãng. Thứ hai, ta muốn ở chuyện Lam Yên đảo vực thành lập Thần Quốc, tạo chiến công của mình, để cho mình dương danh lập vạn. Mà những chuyện này, chỉ cần đầu nhập vào Giang Trần Thiếu chủ, thoáng cái liền có. Thứ ba, ta cảm thấy hiện tại ta chết, chết không đáng, cũng không cam tâm.
Lời này của Yến thống lĩnh, ngược lại là có lý có cứ.
Nhưng mà Giang Trần lại không có bị chinh phục, mà cười nói:
- Tài ăn nói của ngươi rất tốt, bất quá, quy hàng ta, phải theo nguyên tắc của ta đến xử lý. Trước kia bọn người Lỗ Triệt của Tiểu Thang đảo bị ta đánh bại, cũng quy hàng ta, nhưng lại lựa chọn làm nô bộc của ta. Ngươi thì sao?
Yến thống lĩnh khẽ giật mình, làm nô bộc?
Trong nội tâm có một đạo lửa giận xông lên, một câu “Sĩ khả sát bất khả nhục” cơ hồ đã đến bên miệng, nhưng hắn lại cưỡng ép ngăn chặn.
Hắn có dự cảm, nếu như mình nói ra loại ngoan thoại kia, nói không chừng Giang Trần liền giết mình. Đối phương tuyệt đối sẽ không nương tay.
Thế nhưng mà, làm nô bộc, cái này cũng quá biệt khuất a.
Yến Thanh Tang thấy Yến thống lĩnh vẫn còn do dự, cũng khí không chỗ đánh.
- Họ Yến, ngươi đừng quên tình cảnh của mình, hẳn là ngươi còn cảm thấy mình có không gian cò kè mặc cả sao?
Yến Thanh Tang quát lớn.
- Tại Lam Yên đảo vực, chẳng lẽ ngươi không phải nô bộc của tiền bối Thần đạo sao? Ngươi sở tác sở vi, cùng con rối của hắn có cái gì khác nhau? Giang Trần tuổi trẻ tài cao, ngày khác tấn chức Thần đạo, đó là tất nhiên. Ngươi làm tôi tớ của hắn, ngày khác là Thần bộc. Dưới gầm trời này, bao nhiêu Bán Thần cầu làm Thần bộc, cầu Thần linh độ hóa thoáng một phát. Họ Yến ngươi có tài đức gì, có cơ hội này, lại vẫn còn do dự?
Những lời này, vốn nên là Giang Trần nói.
Bất quá Yến Thanh Tang lại thay hắn nói ra.
Không thể không nói, lực sát thương của lời này rất lớn. Trong nội tâm Yến thống lĩnh do dự hồi lâu, phòng tuyến cũng chậm rãi hỏng mất.
Tuy hắn một bụng ngạo khí, không muốn làm nô bộc. Thế nhưng mà, hiện tại cự tuyệt, không thể nghi ngờ là đẩy mình vào Thâm Uyên tử vong.
Nói sau, lời của Yến Thanh Tang, cũng không phải là không có lý. Giang Trần Thiếu chủ này, ngày khác tấn chức Thần đạo chỉ sợ là không thể ngăn cản.
Mình có thể trở thành Thần bộc, ngày khác được tiếp dẫn, được độ hóa, cũng không phải không có khả năng.
Nghĩ tới đây, chút do dự của Yến thống lĩnh, cũng chậm rãi biến mất.
- Giang Trần Thiếu chủ, Yến mỗ nguyện ý làm tôi tớ của ngươi.
Sau khi Yến thống lĩnh nghĩ thông suốt, cũng rất dứt khoát.
Giang Trần lại không có cuồng hỉ, thậm chí ngay cả mừng rỡ cũng không tính.
Chỉ cười nhạt nói:
- Rất tốt, ngươi làm một lựa chọn anh minh. Ta cũng hi vọng, ngươi có thể một lòng, quán triệt lựa chọn anh minh này của mình. Một ngày nào đó, ngươi sẽ phát hiện, hôm nay lựa chọn, là lựa chọn thành công nhất trong đời mình.
Yến thống lĩnh sững sờ, trong lúc nhất thời, hắn còn không có phân biệt ra hương vị. Bất quá, hắn lại nghe được, Giang Trần Thiếu chủ nói rất tự tin.
Vài ngày sau, Tinh Duyên Phi Thuyền liền tiến nhập địa bàn của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Giang Trần cùng Hoàng Nhi, đều là quy tâm giống như tiễn. Nhất là Hoàng Nhi, từ khi nghe được tin tức của Vô Tận Lao Ngục, tâm tư của nàng, càng thẳng đến Yến gia.
Rất nhanh, phi thuyền liền về tới Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Phương diện Thánh địa đang trong trùng kiến, nghe nói Giang Trần Thiếu chủ trở lại, Thánh Địa cũng lâm vào hoan hô. Bởi vì, sau khi Giang Trần trợ giúp Chân Vũ Thánh Địa, liền không trở lại.
Hiện tại, toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, đều coi Giang Trần là đại biểu trẻ tuổi của Thánh địa, xem là tương lai của Thánh địa, loại bảo bối này, mọi người tự nhiên rất quan tâm.
Thánh Tổ đại nhân, lại không có ở Thánh Địa. Bất quá Đại Thánh Chủ có mặt, còn có Tử Xa Mân Thái Thượng trưởng lão.
Hơi hàn huyên thoáng một phát, Giang Trần liền vội khó dằn nổi hỏi sự tình Yến gia.
Đại Thánh Chủ ấp úng, nói:
- Tử Xa trưởng lão, Giang Trần lặn lội đường xa trở lại, ngươi đón gió tẩy trần cho hắn, bổn tọa còn có rất nhiều sự tình phải xử lý, cáo từ trước.
Giang Trần thấy Đại Thánh Chủ lảng tránh, liền biết sự tình Yến gia, chỉ sợ rất phức tạp.
Quả nhiên, sau khi Đại Thánh Chủ rời đi, Tử Xa Mân than nhẹ một tiếng:
- Ngươi nên chuẩn bị tâm lý thật tốt a, Yến gia... Yến gia bị diệt môn rồi.
- Cái gì?
Giang Trần đứng lên.
- Chuyện khi nào?
- Ngay khi ngươi đi Chân Vũ Thánh Địa không bao lâu, khả năng khi đó vừa xử lý xong phản loạn ở Chân Vũ Thánh Địa? Thời gian cụ thể lão phu không có suy tính qua.
Đầu óc Giang Trần trống rỗng, bất quá, những lời này của Tử Xa Mân, lại làm cho Giang Trần như bắt được cái gì.
- Ngươi nói là lúc phản loạn ở Chân Vũ Thánh Địa vừa chấm dứt?
- Đúng.
Tử Xa Mân gật gật đầu.
- Đại khái là khi đó.
- Nói như vậy, Yến Vạn Quân lão gia tử không có sao?
Những người khác của Yến gia, Giang Trần không có cảm tình, nhưng mà Yến Vạn Quân, là tổ phụ của Hoàng Nhi a.
- Yến Vạn Quân? Hắn ở trong Thánh Địa chúng ta, còn có Thuấn lão. Bất quá, hiện tại cảm xúc của hắn cũng không ổn định. Cũng không biết hắn là thương tâm Yến gia bị diệt môn, hay là thương tâm cái khác.
Nghe nói Yến Vạn Quân không có việc gì, trong nội tâm Giang Trần hơi an tâm một chút.
Nhưng mà, vấn đề đến rồi.
Yến gia diệt môn, lại là chuyện gì xảy ra?
Tử Xa Mân thấy Giang Trần quăng đến ánh mắt hỏi thăm, hắn cũng cười khổ lắc đầu:
- Sự tình diệt môn này, tuyệt đối không phải Thánh Địa làm, thậm chí không phải thế lực nào ở Vĩnh Hằng Thần Quốc gây ra. Có nghe đồn nói, là người Yến gia, đắc tội cường giả từ trong Vô Tận Lao Ngục trốn ra, cho nên...