Độc Tôn Tam Giới

Chương 3355: Tiếp nhận đầu hàng



Kết quả kiểm tra huyết mạch, quả nhiên không có lo lắng, trong thành phần huyết mạch của Giang Trần, không có một chút Ma khí, tuy thành phần huyết mạch của hắn rất phức tạp, nhưng cùng Ma tộc, hiển nhiên là không có bất cứ quan hệ nào.

Về phần những tù binh kia, bọn hắn vốn là tu sĩ của Vạn Uyên đảo, rất nhiều người còn có huyết mạch thượng đẳng. Ở trên người bọn họ, cũng không có kiểm tra ra thành phần huyết mạch Ma tộc.

Kết quả để cho những người kia thở dài một hơi.

Kết quả như vậy, có lẽ tánh mạng của bọn hắn là bảo trụ rồi.

- Mấy người các ngươi, không biết Quang Độ lão nhân là Ma tộc lão tổ, vì hắn hiệu lực, cũng là vô tâm, tội chết có thể miễn.

Giang Trần mở miệng:

- Bất quá, bọn ngươi có phải bất đắc dĩ đầu hàng hay không không ai biết, cho nên phải có một quá trình chứng minh trong sạch. Thiên địa thệ ước là tất yếu, hơn nữa, chỉ có thệ ước còn chưa đủ, phải tiếp nhận thần thức điều khiển, làm Thần bộc một thời gian ngắn. Thời gian dài ngắn tùy theo, trăm năm ngàn năm cũng có thể. Nhưng biểu hiện tốt, năm ba năm, liền được từ do.

Mấy tu sĩ lâm trận đầu hàng, cũng biết tràng diện mình đầu hàng đích thật là có chút không chịu nổi, không giống bọn người Vu Công.

Liền lập tức chỉ thiên thề.

- Long huynh, Chu Tước lão ca, Huyền Vũ lão huynh, mấy tu sĩ Thần đạo này, liền giao cho các ngươi điều khiển.

Giang Trần mỉm cười.

Tam đại Chân Linh tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Gần đây đều là Nhân loại hàng phục Chân Linh làm tọa kỵ, làm khế ước thú, khống chế Thần bộc Nhân tộc, đối với bọn họ cũng là sự tình mới lạ.

Hết thảy an bài, những người khác không có ý kiến gì, cũng không dám có ý kiến.

Giang Trần lại nhìn Hứa Nhất Cố cùng Lam Thiên Hạo:

- Nhị vị, trước kia đáp ứng sẽ cho các ngươi tự do, hiện tại Vĩnh Hằng Thánh Tổ đã giải trừ ấn ký. Các ngươi đã tự do rồi. Bất quá, có một câu muốn cảnh cáo các ngươi, con đường phía trước nhiều gian khó, nhị vị tốt nhất giữ mình trong sạch, không nên làm sự tình thiên thương hại lý. Nếu các ngươi đầu nhập vào Ngoại Vực chi tặc, thậm chí đầu nhập vào Ma tộc, ngày khác trên chiến trường, các ngươi sẽ không có cơ hội đầu hàng lần thứ hai.

Lam Thiên Hạo cùng Hứa Nhất Cố nhìn nhau, ôm quyền nói:

- Giang Trần Thiếu chủ, chúng ta nguyện ý vào dưới trướng của ngươi, vì ngươi cống hiến sức lực.

Trận chiến cùng Quang Độ lão nhân này, Giang Trần điều khiển Kim Chung, chỉ huy chiến cuộc, cuối cùng định đại cục, một loạt biểu hiện, bọn hắn là nhìn ở trong mắt.

Người trẻ tuổi này, hôm nay đã như thế, một khi đột phá Thần đạo, tuyệt đối là tồn tại chí cao vô thượng.

Dùng thế cục của Thần Uyên Đại Lục bây giờ, thời đại đơn đả độc đấu đã qua, thời đại từng người tự chiến cũng đi qua. Muốn sinh tồn, muốn sống, phải tổ chức thành đoàn thể.

Mà không có ai, có thể thích hợp hơn Giang Trần.

Chứng kiến hai người kia chủ động đầu nhập vào Giang Trần, nhóm lão tổ của mười Đại Thánh Địa, trong nội tâm cũng không có tư vị. Tuy hiện tại trên danh nghĩa, bọn hắn và Giang Trần còn là đồng minh.

Nhưng khi nhìn đến bộ dạng một kỵ tuyệt trần của Giang Trần, bọn hắn biết rõ, mình cùng Giang Trần chênh lệch đã kéo dài vô hạn. Tuy Vạn Uyên đảo vẫn là thiên hạ của mười Đại Thánh Địa.

Nhưng người làm chủ chính thức, đứng ở đỉnh phong chính thức, đã không phải thập đại lão tổ bọn hắn, mà là Giang Trần.

Có người vui mừng, có người thất lạc, có người tiếc nuối, có người suy nghĩ sâu xa.

Chúng sinh muôn màu, từng cái bất đồng.

- Các ngươi xác định?

Giang Trần không có vội vã tiếp nhận, mà nhìn chằm chằm vào hai người này, tinh tế đánh giá, trong ánh mắt có chút thẩm đạc.

- Nghĩ kỹ, nguyện ý tiếp nhận thần thức điều khiển của Giang Trần Thiếu chủ, để chứng minh trong sạch.

Hai người kia hiển nhiên là đã quyết tâm.

Lời nói nói đến nước này, Giang Trần biết rõ, không thể cự tuyệt rồi.

- Rất tốt. Thời điểm phi thường, làm sự tình phi thường. Vì bảo đảm không có ngoài ý muốn, thần thức điều khiển vẫn phải làm. Hi vọng biểu hiện của các ngươi có thể sớm đả động ta, càng hy vọng quan hệ giữa chúng ta không phải phòng bị, mà là tín nhiệm lẫn nhau.

Ngữ khí của Giang Trần nghiêm nghị, nhưng vì giải quyết việc chung, quyết sẽ không làm việc thiên tư.

- Bái kiến Giang Trần Thiếu chủ.

Hai người kia dứt khoát tiến lên hành lễ.

Lúc này, An Già Diệp cười ha ha nói:

- Hảo tiểu tử, trận chiến này quả nhiên gia tăng lên quang hoàn của ngươi a, tiết mục quy phục, rốt cục trình diễn rồi. Bất quá lão phu liền miễn đi. Lão phu tự do tản mạn, nhưng lại chịu không nổi ước thúc. Vẫn là câu nói kia, chỉ cần liên quan đến an nguy của Thần Uyên Đại Lục, bất cứ chuyện gì đều tính toán lão phu một phần.

Thân phận của An Già Diệp, so với những tu sĩ Thần đạo kia còn tôn quý hơn rất nhiều. Dù sao lúc trước cũng là tồn tại gần với Quang Độ lão nhân.

Giang Trần mỉm cười:

- Già Diệp Thần Tôn cho tới bây giờ chưa từng cộng sự với Quang Độ lão nhân, tự nhiên không cần như thế. Chỉ hy vọng, trong tương lai, như trước có thể kề vai chiến đấu.

- Đó là tất nhiên. Chỉ cần tiểu tử ngươi không làm chuyện thiên thương hại lý, An mỗ ta ở trên đại cục, còn nguyện ý tiếp nhận ngươi điều khiển.

An Già Diệp cởi mở cười cười, lập tức lại nghĩ tới một sự kiện, nói.

- Kỳ thật, tu sĩ từ Vô Tận Lao Ngục trốn ra, còn có một đám, cũng không phải tất cả đều đầu nhập vào Quang Độ lão nhân. Những người này tán lạc ở các nơi của Vạn Uyên đảo. Có lẽ, ngươi có thể thử chiêu mộ thoáng một phát.

Lần kia, tu sĩ Thần đạo từ trong Vô Tận Lao Ngục chạy ra, đích thật là không ít, hoàn toàn chính xác cũng có một phần nhỏ, không nghe Quang Độ lão nhân mời chào.

Nhóm người này, đại đa số đều có một thân ngông nghênh, cách nghĩ cùng Già Diệp Thần Tôn không sai biệt lắm.

Giang Trần cười cười:

- Nếu có cơ duyên, tự nhiên sẽ bái phỏng.

- Dù sao cũng nhàn rỗi, ta thay ngươi du thuyết một phen, mời chào bọn hắn. Cho dù bọn hắn không đầu nhập vào ngươi, mọi người một lòng, cùng một chiếc thuyền, chờ thời điểm Thần Uyên Đại Lục lâm nguy, tự nhiên có thể đồng tâm hiệp lực chiến một trận, cũng có thể làm chiến hữu cùng một chiến hào.

Giang Trần nghe vậy, liền kính nể:

- Như thế liền đa tạ Già Diệp Thần Tôn.

Đây là một sự tình công đức vô lượng.

Mỗi tu sĩ Thần đạo, đều là một cỗ lực lượng không thể bỏ qua. Đây cũng là nguyên nhân Giang Trần không muốn đơn giản giết tu sĩ Thần đạo.

Giết một cái, là giảm một phần lực lượng.

Tuy sau khi giết chết sẽ có Thần cách, nhưng mà Thần cách chuyển hóa thành tu sĩ Thần đạo mới, đó là cần thời gian rất dài.

Hơn nữa, cũng không phải mỗi một miếng Thần cách đều nhất định có thể tạo nên một tu sĩ Thần đạo mới. Mặc dù sáng tạo ra, sức chiến đấu cũng không có thể lập tức bằng người cũ.

Cho nên, dưới thế cục hôm nay, mỗi một tu sĩ Thần đạo, đều là một tài phú đáng ngưỡng mộ.

Chiến đấu chấm dứt, tù binh cũng tiếp nhận đầu hàng, nhìn về phía trên hết thảy đều đã đâu vào đấy.

Bất quá, tựa hồ Giang Trần không có tính toán chấm dứt như vậy. Mà mỉm cười nhìn về phía thập đại lão tổ:

- Chư vị lão tổ, trận chiến Bình Sa Đảo, chắc hẳn mọi người còn nhớ rõ. Ta từng đề cập tới, trong Vạn Uyên đảo chúng ta, tuyệt đối có người cấu kết với Quang Độ lão nhân. Những người này, phải tra ra.

Tù binh có thể tiếp nhận, nhưng mà phản đồ, lại phải bắt được.