Độc Tôn Tam Giới

Chương 3417: Khổng Tước trở về



Lưu Ly tông khai tông lập phái, không có rộng rãi thu môn đồ.

Điều kiện nhận người của Lưu Ly cung vô cùng nghiêm khắc, không phải bên người Giang Trần, hoặc là người quen thuộc với Giang Trần, tạm thời không có cơ hội gia nhập.

Cho dù là quen thuộc với Giang Trần, cũng cần trải qua tầng tầng lớp lớp khảo hạch, mới có tư cách tiến vào.

Đương nhiên đối với bộ hạ cũ của mình, Giang Trần vô cùng khoan dung. Những cố nhân như Lữ Phong Đan Vương, tự nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.

Lưu Ly cung khai tông lập phái, đương nhiên cần người.

Nhưng mà Giang Trần tuyệt đối sẽ không vì cần người mà giảm tiêu chuẩn xuống, thà thiếu chứ không ẩu, đây là tiêu chuẩn nhận người của Giang Trần.

Người Yến gia, từ Yến Vạn Quân tới Yến Thanh Tang, đều nhao nhao quyết định gia nhập Lưu Ly cung, bọn họ ở Vạn Uyên đảo đã từng thử trùng kiến qua Yến gia. Thế nhưng mà thế cục Vạn Uyên đảo thiên biến vạn hóa, đường trùng kiến của bọn họ nhất định sẽ vô cùng gian nan.

Mà bây giờ cơ hội gia nhập Lưu Ly cung lại bày ra tước mặt bọn họ, người Yến gia tự nhiên không muốn bỏ qua. Hoàng Nhi tự nhiên cũng vô cùng muốn người Yến gia gia nhập Lưu Ly cung.

Bởi vì Hoàng Nhi phán đoán, tương lai Vạn Uyên đảo nhất định còn xảy ra họa chiến tranh, năng lực thập đại thánh địa hiện tại tuyệt đối không chống đỡ nổi tương lai của Vạn Uyên đảo.

Cho nên hiện tại trùng kiến Yến gia ở Vạn Uyên đảo, đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.

Như vậy, hai thầy trò Thuấn lão và Sở Tinh Hán tự nhiên cũng gia nhập Lưu Ly cung.

Giang Trần cũng không có cự tuyệt.

tu sĩ cấp bậc thần đạo hết thảy đều hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc trưởng lão.

Tu sĩ Bán thần và Thiên vị cao giai đều được hưởng thụ đãi ngộ trưởng lão dự bị.

Dưới Thiên Vị cao giai là cấp bậc cung phụng, gần với trưởng lão, tương đương với tầng giữa Lưu Ly cung.

Về phần dưới Thiên Vị, chính là đệ tử Lưu Ly cung bình thương.

Tiêu chuẩn này vô cùng cao. Nhưng mà với tư cách là tông môn thượng cổ, Lưu Ly cung phải có tiêu chuẩn cao như vậy, ngay từ đầu không thể quá thấp được.

Nếu như quá thấp thì thực sự phải xin lỗi tên tuổi Lưu Ly cung thượng cổ.

Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, tất cả mọi người đều ý thức được một việc, thế cục cương vực nhân loại rốt cuộc lại biến hóa. hiện tại cái gọi là thế cục bát vực, chỉ sợ sẽ triệt để bị đánh vỡ.

Có lẽ thế cục thượng cổ sẽ từ từ tái hiện.

Một ngày nọ, mấy người vốn là bộ hạ cũ của Lưu Ly vương thành tìm tới Giang Trần.

Giang Trần sau khi nghe ý đồ bọn họ tới, cũng giật mình:

- Các ngươi xác định chứ?

- Thiếu chủ, chính vì chúng ta không xác định, chỉ là chúng ta lại nhận được rất nhiều tình báo, có người vội vàng, thoáng nhìn qua, tất cả đều vô cùng giống.

- Thiếu chủ, tin tức của Khổng Tước đại đế luôn không rõ, có lẽ lão nhân gia thực sự không có chuyện gì a. Chỉ là hiện tại người không tiện trở về.

Giang Trần trầm ngâm nói:

- Nếu như thực sự là đại đế, người không trở lại ta cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Lão nhân gia từ trước tới nay đều lo lắng cho người khác trước rồi mới tới bản thân.

Người khác có lẽ không hiểu được Khổng Tước đại đế còn sống, vì sao lại không trở về, nhưng mà Giang Trần lại vô cùng rõ ràng, lão nhân gia nhất định là muốn giúp đỡ hắn, để cho hắn thượng vị.

Bằng không mà nói, Khổng Tước đại đế trở về, đạo thống của Khổng Tước thánh sơn lại xuất hiện tranh luận.

Phần dụng tâm lương khổ này, Giang Trần tự nhiên biết rõ. Nhưng mà hiện tại những vấn đề này không còn nữa. Tốc độ phát triển của Giang Trần hiển nhiên đã vượt quá mong muốn của Khổng Tước đại đế.

Cho nên hiện tại Khổng Tước đại đế thực ra có thể trở về, Giang Trần cũng chưa bảo giờ cảm thấy Khổng Tước đại đế không nên trở về cả.

Trong lòng của hắn, cũng chưa bao giờ phản đối việc Khổng Tước đại đế trở về. Hắn đối với đạo thống của Khổng Tước đại đế cũng chưa từng có ý nghĩ chiếm lấy.

Thấy tất cả mọi người chờ mong nhìn qua mình, Giang Trần cười cười, nói:

- Chỉ cần Khổng Tước đại đế lão nhân gia vẫn còn tại thế, Giang Trần ta nhất định có biện pháp nghênh đón người trở về. Cương vực nhân loại người có thể khiến cho mọi người bội phục rất ít, Khổng Tước đại đế là người đứng đầu. Ta sẽ không quên cống hiến của người với Khổng Tước thánh sơn, cũng không quên chuyện người vì chuyện ma tộc mà lăn lộn bốn phía. Nếu nói tới chuyện chí công vô tư, Khổng Tước đại đế là người đứng đầu.

Mọi người thấy Giang Trần nói như vậy, trong lòng đều thở dài một hơi.

Có thể nhìn ra được Giang Trần thiếu chủ thực sự không bài xích Khổng Tước đại đế, ngẫm lại cũng đúng, dùng thực lực và tiềm lực của Giang Trần thiếu chủ, người ta có lẽ cho tới bây giờ chưa từng bài xích Khổng Tước đại đế a.

Giang Trần biết rõ tâm ý của mọi người, cũng biết thái độ làm người của Khổng Tước đại đế nhận được sự tôn trọng của những người này.

Giang Trần lập tức cười nói:

- Truyền hiệu lệnh của ta xuống dưới, nói vị trí chưởng khống giả của Khổng Tước đại đế luôn để trống, lúc nào Khổng Tước đại đế trở về thì vị trí này mới có chủ, còn không cứ để như thế.

Mọi người nghe vậy đều vui mừng.

- Đúng vậy, kế này không tệ. Khổng Tước đại đế đối với Khổng Tước thánh sơn có cảm tình rất sâu. Nếu nói đạo thống của Khổng Tước thánh sơn không có ai kế thừa, người sẽ bị đại nghĩa lôi cuốn, nhất định sẽ không che dấu mà trở lại.

Giang Trần mỉm cười gật đầu, hắn chính vì muốn lợi dụng loại tâm tính này của Khổng Tước đại đế cho nên mới phát ra lệnh như vậy.

Những người này sau khi được Giang Trần bày kế, quả nhiên đem tin tức truyền ra, nhưng lại thêm mắm thêm muối, nói Giang Trần thiếu chủ điều tra ra được tin tức Khổng Tước đại đế còn trên nhân thế. Cũng nói Giang Trần thiếu chủ cực kỳ khát vọng Khổng Tước đại đế trở về, trọng chưởng Khổng Tước thánh sơn, phụ tá Lưu Ly cung.

Những tin tức này nhanh chóng truyền bá, có cảm giác như Lưu Ly cung không thể thiếu được nhất mạch của Khổng Tước đại đế.

Không thể không nói biện pháp này rất tốt.

Ba ngày sau, bên ngoài sơn môn Khổng Tước thánh sơn, Giang Trần khoan thai đứng trên đường lên núi, nhìn qua một đạo thân ảnh đáp xuống dưới mặt đất, đương nhiên đó là Khổng Tước đại đế cách biệt nhiều năm không gặp.

- Từ biệt nhiều năm, phong thái của bệ hạ đã hơn trước kia rồi a.

Giang Trần cười cười nói.

Khổng Tước đại đế than nhẹ một tiếng:

- Giang Trần a Giang Trần, lúc trước ta đã biết rõ ngươi là một tiểu tử dối trá, lần này, những chủ ý kia đích thị là của ngươi a?

Giang Trần cười hắc hắc:

- Vì mời lão nhân gia trở về, ta cũng bất đắc dĩ ra hạ sách này. Đạo thống của Khổng Tước thánh sơn không phải là chuyện đùa, lão nhân gia ngài không trở lại tự mình chấp chưởng, giao cho những người khác ta cũng lo lắng a.

Tuy nói rằng dòng chính Khổng Tước thánh sơn cũng có một nhóm người, nhưng mà không có ai có thể một mình trấn áp được mọi thứ, Giang Trần không thể cô phụ nhắc nhở của Khổng Tước đại đế, cho nên chỉ có thể mời Khổng Tước đại đế trở về.

- Bỏ đi, ta cũng đã ở bên ngoài nhiều năm như vậy, cũng nên trở về xem xét. Các ngươi nhiều năm như vậy mà không quên lão gia hỏa như ta, ta sao không thể không trở về được chứ?

Khổng Tước đại đế đối với Khổng Tước thánh sơn tràn ngập cảm tình.

- Vậy ta cung nghênh bệ hạ trở về.

Giang Trần cười nói.

- Giang Trần, hiện tại không nên dùng cách xưng hô cũ. Hiện tại ngươi là chủ nhân chung của nhân tộc, chưởng môn Lưu Ly cung, Khổng Tước thánh sơn là thủ hạ dưới trướng Lưu Ly cung, với tư cách một nhánh thế lực, so với lúc trước không biết đã tiến bộ bao nhiêu. Đây là khí thế, cảnh tượng xứng đáng mà Lưu Ly vương thành nên có a. Lão phu không bằng ngươi.

Đây là lời tâm huyết của Khổng Tước đại đế, nhưng mà Giang Trần tự nhiên không có đem những lời khách khí của người ta coi là thực, hắn lập tức đưa cho Khổng Tước đại đế một phần lễ vật mà hắn đã chuẩn bị từ trước.

Kể cả một ít tài nguyên trong Lưu Ly cung, kể cả vật phẩm tư nhân bản thân Giang Trần tặng cho Khổng Tước đại đế. Ví dụ như Đỉnh Thiên đan, ví dụ như bán thần khí...

Khổng Tước đại đế là tiền bối mà Giang Trần kính trọng, tự nhiên Giang Trần sẽ không keo kiệt.