Độc Tôn Tam Giới

Chương 3430: Hiện trạng của Thiên Thiền cổ viện



Quá trình Giang Trần và Trùng Tiêu tôn giả thương nghị cực kỳ thuận lợi.

Thấy bộ dáng gấp gáp khó dằn nổi của Trùng Tiêu tôn giả, Giang Trần cũng không thừa nước đục thả câu mà lập tức cười nói:

- Tôn giả, thế lực nhất mạch này ở bát vực coi như là cao cấp nhất. Trải qua những năm này phát triển, tin tưởng nhất định tiến bộ rất lớn. Dùng thành viên của bọn họ trùng kiến Đan Tiêu cổ phái, tin tưởng rằng hai bên đều có lợi. Đúng rồi, lần trước trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, đám trận pháp sư mà người tuyển, trình độ hiện tại thế nào rồi? Có bao nhiêu ngươi lưu lại?

- Đại bộ phận đều bị ta đuổi ra khỏi cửa, một bộ phận lưu lại, tâm tính, thiên phú đều không có bất kỳ vấn đề gì. Tuyệt đối là tâm phúc của lão phu.

- Rất tốt, thà ít chứ không ẩu. Đây là lựa chọn chính xác, lần chọn người kia quá mức vội vàng, chung quy khó tránh khỏi sẽ có người thật giả lẫn lộn trà trộn vào. Sau khi ngươi sàng lọc bớt, thì có thể trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng mà nhóm người này nếu như pha trộn vào thế lực nhất mạch kia, muốn cân đối thì cần lão nhân gia chú ý nhiều hơn một chút.

Trùng Tiêu tôn giả lúc này không có phản bác, mà nghiêm túc tự hỏi vấn đề này, hồi lâu sau mới gật đầu:

- Đúng vậy, đạo cân đối nhất định phải nắm giữ cho tốt.

- Có một trận pháp đại sư gọi là Vương Học Thông, vốn là người có giao tình với ta không tệ. Người này kính mong Trùng Tiêu tôn giả trông nom nhiều hơn một chút, người này là thiên tài có thể đào tạo được.

Vương Học THông lúc trước là một trận pháp đại sư mà Giang Trần kết bạn ở Đan Hỏa thành, về sau bởi vì đủ loại nguyên nhân mà Vương Học Thông đầu nhập vào Giang Trần.

Người này phương diện trận pháp rất có tạo nghệ, càng khó có được là lại có quan hệ không tệ với Tố viện chủ của Thiên Thiền cổ viện. Nếu như trọng dụng người này, có lẽ có thể điều tiết quan hệ giữa hai bên.

....

Linh mạch cương vực nhân loại khôi phục, mang tới biến hóa long trời lở đất cho cương vực nhân loại, mỗi một tông môn đều được hưởng lợi.

Do đó cũng làm cho thế cục cương vực nhân loại đại biến. Làm cho vốn một ít thế lực thực lực không kém nhau nhiều, thực lực đối lập cũng xuất hiện biến hóa.

Có một ít thế lực bởi vì khuếch trương mạnh mẽ cho nên thực lực nhanh chóng phát triển, tài nguyên đạt được cũng lớn hơn, cho nên dã tâm cũng bành trướng lên nhiều.

Có một ít thế lực thì tương đối an phận thủ thường, trong vài chục năm này không có tiếng tăm gì, không khuếch trương, không tranh giành, không có được bao nhiêu chỗ tốt từ việc khuếch trương mang lại.

Giống như Thiên Thiền cổ viện là thuộc về loại thứ hai.

Thiên Thiền cổ viện trong mười năm này luôn thủ vững địa bàn của mình tuyệt đối không khuếch trương ra bên ngoài. Bất kể là dùng vũ lực chinh phục hay là dùng thực lực áp bách, những chuyện này Thiên Thiền cổ viện đều không có làm.

Thậm chí Tố Hoàn Chân là tông chủ của Thiên Thiền cổ viện còn tự thân hạ lệnh, phàm là người của Thiên Thiền cổ viện tuyệt đối không được một mình đi ra ngoài, không thể làm chuyện kia. Nếu như ai phạm phải lệnh cấm này, nàng sẽ đích thân động thủ, đem người này trục xuất ra khỏi Thiên Thiền cổ viện.

Không thể không nói, Tố Hoàn Chân quả thực là một vị thủ lĩnh vô cùng có phách lực. Sau khi nàng nói xong, Thiên Thiên cổ viện có hai trưởng lão bằng mặt không bằng lòng, bí mật ra bên ngoài dùng lực, chinh phục hai tiểu thế lực, âm thầm chiếm dụng, việc này sau khi bị Tố Hoàn Chân biết được, ngay lập tức trục xuất hai gã trưởng lão kia ra khỏi Thiên Thiền cổ viện.

Chuyện này nhấc lên sóng to gió lớn trong Thiên Thiền cổ viện, có người ủng hộ, có người âm thầm phàn nàn, nhưng ít ra không có ai dám can đảm đứng ra nghi vấn Tố Hoàn Chân.

Bởi vậy có thể thấy được, lực khống chế của Tố Hoàn Chân với Thiên Thiền cổ viện rất mạnh.

Tố Hoàn Chân quả thực không có phép khuếch trương, trong khoảng thời gian này, nàng trừ tự thân tu luyện ra, luôn tận sức tu kiến trận pháp, tìm kiếm di tích cổ trận thượng cổ, chữa trị cổ trận thượng cổ.

Những công việc này thoạt nhìn nhàm chán, nhưng mà Tố Hoàn Chân lại làm không biết mệt.

Mười năm trôi qua, tuy rằng thu hoạch không quá lớn, nhưng mà ai cũng không thể không thừa nhận, hiện tại luận trận pháp phòng ngự, cơ hồ tất cả thế lực nhất lưu, Thiên Thiền cổ viện tuyệt đối là mạnh nhất.

Một ngày nọ, trong khi Tố Hoàn Chân tu luyện lại mơ hồ cảm ứng được mấy thứ gì đó bên ngoài. Mở mắt ra, lại nghe tới bên ngoài động phủ dường như có chim thước gáy, báo tin mừng.

Tố Hoàn Châu lầu bầu nói:

- Sáng sớm đã có chim thước kêu, chẳng lẽ có chuyện tốt gì sắp xảy ra với Thiên Thiền cổ viện chúng ta hay sao?

Trong lúc đang nói, ngoài động phủ đột nhiên có một gã tâm phúc bẩm báo:

- Viện chủ, Hạ viện chủ và vài trưởng lão ở bên ngoài động phủ cầu kiến, dường như có chuyện khẩn cấp.

Tố Hoàn Chân nghe vậy cũng đi ra khỏi động phủ.

- Bái kiến viện chủ đại nhân.

Hạ viện chủ là viện chủ mới nhất của Thiên Thiền cổ viện, lúc trước cũng có quen biết với Giang Trần.

Mấy tên trưởng lão kia đều là trụ cột trong Thiên Thiền cổ viện, đều là những lão nhân có danh vọng khá tốt.

Tố Hoàn Chân mỉm cười:

- Chư vị mấy tháng chưa từng tới gặp bổn viện chủ, hôm nay kết bạn tới đây, chắc chắn có đại sự gì đúng không?

Hạ viện chủ than nhẹ một tiếng:

- Đại viện chủ, Hạ Vũ Thiên Kiếm tông đã lần thứ ba phát tới thiếp kết minh, Hàn THiên Chiến tông chủ liên tục cầu khẩn, thỉnh viện chủ đi tới Thiên Kiếm tông một chuyến.

Tố Hoàn Chân mỉm cười:

- Thiên Chiến tông chủ cũng thiếu kiên nhẫn a. Thiên Kiếm tông và Cửu Dương Thiên Tông hiện tại ầm ĩ không ngừng.

- Cũng trách Cửu Dương Thiên Tông kia khinh người quá đáng.

Trong thanh âm của Hạ Viện chủ rõ ràng cho thấy thiên về Hạ Vũ THiên kiếm tông.

- Nếu như không phải Cửu Dương Thiên Tông khuếch trương quá bá đạo, Hàn tông chủ nhất định sẽ không tức giận như vậy.

Tố Hoàn Chân từ chối cho ý kiến mà chỉ mỉm cười.

Một gã trưởng lão lại nói:

- Đại viện chủ, Thiên Thiền cổ viện chúng ta gần đây qua hệ mật thiết với Hạ Vũ thiên kiếm tông. Lúc trước đi theo Lưu Ly vương thành, coi như là quan hệ minh hữu. Hôm nay Hàn tông chủ đề nghị kết minh, cũng là nối lại tình xưa a. Không biết tại sao đại viện chủ lại không để ý tới vấn đề này?

Đây là chỗ mà tất cả mọi người đều không hiểu nổi.

Hiện tại bên ngoài, các thế lực nhất lưu trên cương vực nhân loại có thế lực nào mà không khuếch trương cơ chứ? Cửu Dương Thiên Tông và Nguyệt Thần giáo kia càng khuếch trương lợi hại nhất.

Cửu Dương Thiên Tông cơ hồ chiếm đoạt hơn phân nửa địa bàn Thiên Long phái, còn chiếm đoạt đại bộ phận địa bàn Bất Diệt Thiên Đô, thậm chí còn muốn khuếch trương tới biên cảnh Thiên Kiếm tông.

Đây cũng là chỗ Thiên Kiếm tông khó chịu nhất.

HIện tại tướng ăn của Cửu Dương Thiên Tông quá khó coi, cơ hồ khiến cho Thiên Kiếm tông cảm thấy có chút không chống đỡ được.

Thiên Kiếm tông và Cửu Dương Thiên Tông quan hệ vốn bình thường. Một bên khuếch trương, tất sẽ khiến cho bên còn lại cảnh giác và phản cảm.

Mâu thuẫn cứ như vậy tích lũy qua ngày tháng, song phương tự nhiên xung đột không ngừng.

Bởi vì khuếch trương nhanh chóng, Cửu Dương Thiên Tông mơ hồ áp chế được Thiên Kiếm tông, điều này cũng khiến cho Thiên Kiếm tông vô cùng lo lắng, đánh không lại nhưng cũng không thể đi Lưu Ly cung cầu cứu a?

Lưu Ly cung đã không biểu lộ thái độ, có lẽ chính là nhắm mắt cho qua những chuyện này, cho nên Hàn Thiên Chiến của Thiên Kiếm tông cảm thấy có lẽ nên tự mình giải quyết.

Cho nên hắn mới nghĩ tới việc kết minh với Thiên Thiền cổ viện.

Nếu như Thiên Thiền cổ viện kết minh với Thiên Kiếm tông, đối phó với Cửu Dương Thiên Tông kia tuyệt đối không thành vấn đề.

Thế nhưng mà bên Thiên Thiền cổ viện, Tố Hoàn Chân lại bình tĩnh vô cùng, rõ ràng không có một chút hứng thú với đề nghị kết minh, không có ý tứ tham dự.

Việc này khong đơn thuần là Hạ Vũ Thiên Kiếm tông khó chịu, thậm chí ngay cả trong nội bộ Thiên Thiền cổ viện cũng có chút cảm xúc khó chịu.

Hiển nhiên không ít người của Thiên Thiền cổ viện cảm thấy, không thừa dịp cơ hội này khuếch trương, địa bàn to lớn như vậy bị chia cắt, Thiên Thiền cổ viện muốn khuếch trương sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Qua thôn này sẽ không còn tửu điếm kia nữa.