Độc Tôn Tam Giới

Chương 3437: Tam đại lão tổ



Lão tổ Dực Ma nhất mạch gọi là Thanh Chuẩn lão ma, chính là một gã lão tổ thần đạo tương đối nổi danh trong Dực ma nhất mạch, mà vị lão tổ của Kim Ma nhất mạch kia gọi là Ngân Phong lão tổ. Ở Kim Ma nhất mạch cũng coi như một vị lão tổ vô cùng không tầm thường.

Vị cuối cùng vừa mới tiến tới này gọi là Vô Ảnh lão tổ, là lão tổ bài danh top ba trong những lão tổ thần đạo của Ảnh Ma nhất mạch, địa vị cũng không cao thấp hơn Tà ảnh lão tổ mà đám người Giang Trần tiêu diệt là bao.

Ba vị lão tổ này hiện thân ở một chỗ, bây giờ tụ tập ở Hồi xuân đảo vực, cũng là chuyện cực kỳ quỷ dị. Theo lý thuyết mà nói, cấp bậc của Hồi xuân đảo vực này hiển nhiên không đủ. ít nhất cũng không đủ để khiến cho ba vị lão tổ này đồng thời hiện thân ở nơi này. Diệt một Hồi xuân đảo vực, một lão tổ Ma tộc đã dư sức rồi.

Sở dĩ lần này bọn họ tập trung ở nơi này cũng là vì có một mục đích khác.

Nhìn thấy Vô Ảnh lão tổ nhập tọa, Thanh Chuẩn lão tổ kia cười hắc hắc nói:

- Vô Ảnh đạo hữu, ngươi đã tới thì chứng minh thế cục bên thập đại thánh địa hẳn là tương đối thuận lợi a.

Vô Ảnh lão tổ âm trầm nở nụ cười nói:

- Không thể tưởng tượng được thập đại thánh địa so với trong tưởng tượng của chúng ta còn dễ đối phó hơn chút. Nhiều lão tổ Ma tộc chúng ta giá lâm Vạn Uyên đảo như vậy, dường như là dùng đao mổ trâu cắt tiết gà a.

Thanh Chuẩn lão tổ nghe lời này cười hắc hắc nói:

- Đây cũng là bồi lại thiệt thòi mà chúng ta phải chịu trong trận chiến thượng cổ a. Nếu như trận chiến thượng cổ thập mạch chúng ta có thể liên hệ chặt chẽ một chút, có thể hợp tác nhiều một chút. Nào có thể rơi vào kết cục như vậy? Nhân tộc có câu nói là, bị âm một lần thì sẽ nhìn xa trông rộng. Chúng ta cũng không thể không cầu tiến a.

- hắc hắc, nói thì nói như vậy. Nhưng mà lần này mười mạch chúng ta có thể thành tâm hợp tác cũng không phải là bởi vì bị âm một lần như lời ngươi nói, khôn ngoan nhìn xa trông rộng hơn. Mà là vì Thiên Ma lệnh của Thiên Ma lão tổ a. Thiên Ma lệnh vừa ra, chúng ta cho dù không thích nhau cỡ nào cũng phải ngoan ngoãn hợp tác, không phải sao?

Phương thức nói chuyện của Vô Ảnh lão tổ giống như lúc hắn xuất hiện vậy, đều mờ ảo giống nhau.

Ngân Phong lão tổ kia hừ lạnh một tiếng:

- Ta thấy Thiên Ma lão tổ cũng quá mức cẩn thận, Ma tộc chúng ta nếu như quả thực toàn lực chiến một lần, tuyệt đối là quét ngang Thần Uyên đại lục, thực sự không cần quanh co, lòng vòng, phức tạp như vậy.

- Ha ha, Ngân Phong đạo hữu, nếu như ngươi nghĩ vậy thì sai mười phần rồi. Giáo huấn thượng cổ xem ra ngươi vẫn chưa ăn đủ a.

Vô Ảnh lão tổ kia u ám cười nói.

- Ngươi chớ có làm bộ dáng này với ta.

Ngân Phong lão tổ hiển nhiên không quen nhìn bộ dáng này của Vô Ảnh lão tổ, hắn nói:

- Chỉ nói lần này a, theo như ta thấy, chúng ta trực tiếp tiêu diệt Hồi xuân đảo vực, kéo thẳng tới Đông Duyên đảo. Dùng cường lực phá vỡ. Nếu như chỗ đó thực sự có cái gọi là Truyền tống trận, chúng ta cướp lấy, có thể thuận lợi công kích cương vực nhân loại a. Không cần phức tạp như vậy, chẳng lẽ Ma tộc chúng ta lại sợ cương vực nhân loại hay sao?

Ngân Phong lão tổ giống như Thạch Sát lão tổ lúc trước, hoàn toàn xem thường nhân tộc. Trong thanh âm tràn ngập vẻ khinh thường nồng đậm.

Có thể nhìn ra được, hắn cảm thấy chính diện đối kháng, dùng xu thế như phong quyển tàn vân mới thoải mái, nhanh gọn, càng phù hợp với phong cách của ma tộc.

Làm những chuyện âm mưu quỷ kế này, chiến thuật quanh co lòng vòng, hắn không thích một chút nào. Nhất là loại phong cách của Ảnh Ma lão tổ này, Ngân Phong lão tổ hoàn toàn không thích.

Ảnh Ma lão tổ cười một tiếng quái dị, nói:

- Ngân Phong đạo hữu, xem ra ngươi ăn thiệt thòi một lần còn chưa đủ, vẫn xem thường cương vực nhân loại a? Phong ấn của ma tộc chúng ta ở man hoang bị cởi bỏ. Vì sao không thể xâm nhập vào cương vực nhân loại? Nguyên nhân chắc có lẽ ngươi cũng không tới mức không biết rõ đó chứ?

- hừ, không phải nhân tộc khởi động cái gì mà Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận hay sao? Nhân tộc cũng chỉ có một chút tiền đồ như vậy, dựa vào trận pháp mà làm rùa đen rút đầu. Chuyện này vừa vặn nói rõ bọn chúng sợ Ma tộc chúng ta. Chẳng lẽ không đúng sao?

Lời tên này nói kỳ thực cũng có đạo lý của nó.

- Hừ, nhân tộc sợ ma tộc, chuyện này đúng. Nhưng mà sợ thì sợ, không có nghĩa là bọn chúng không có cách nào đối phó với Ma tộc. Chuyện Quang Độ lão tổ của yêu ma nhất mạch, chẳng lẽ các ngươi không nghe thấy sao? Bên nhân tộc xuất hiện nhân vật hung ác, nhân vật này rất khó đối phó.

- Có má, chỉ là một tiểu tử nhân tộc, nếu như trận đầu để Kim Ma nhất mạch chúng ta tiên phong, ta cam đoan trong vòng một tháng lấy đầu của tiểu tử này tới.

Ngân Phong lão tổ hung ác nói.

Thanh Chuẩn lão tổ cười ha hả nói:

- Ngân Phong đạo hữu, an tâm một chút chớ vội a. Thiên Ma đại nhân có lệnh, trận chiến này chúng ta phải nghe lệnh, nghe Vô Ảnh đạo hữu, chúng ta phối hợp với hắn là được.

Thoạt nhìn Thanh Chuẩn lão tổ này dường như vô cùng đề cao địa vị của Vô Ảnh lão tổ, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại mơ hồ có ý tứ châm ngòi ly gián.

Ngân Phong lão tổ hừ lạnh một tiếng, không có nói lời nói quá phận gì nữa, mà dường như chỉ phàn nàn:

- Hy vọng trận chiến này có thể thuận lợi, nếu không chậm trễ thời gian ở đây cũng đủ để chúng ta chinh phục thập đại thánh địa.

Vô Ảnh lão tổ cười ha hả:

- Nhiệm vụ nơi này hoàn tất, thập đại thánh địa tự nhiên sẽ có nhiệm vụ phân tới. Các ngươi còn sợ không có cơ hội lập công hay sao?

Thanh Chuẩn lão tổ thở dài:

- Chỉ sợ Mộc ma nhất mạch quá ác, giết chết người của thập đại thánh địa, đến lúc đó tới phiên chúng ta không còn bao nhiêu cơ hội a.

- Thiên Ma đại nhân đã dự tính tất cả rồi. Cho dù thủ đoạn của Mộc Ma nhất mạch cao minh, cũng không có khả năng để ch Mộc Ma nhất mạch một mình độc chiếm. Thiên Ma đại nhân cũng không hy vọng có mạch khác có công lao hơn Thiên Ma nhất mạch, danh tiếng thịnh hơn Thiên Ma nhất mạch a.

Vô Ảnh lão tổ ung dung cười cười:

- Các ngươi đã lo lắng vô cớ rồi. Thiên Ma đại nhân lần này chú ý như vậy, trù tính toàn cục như vậy là vì đã hấp thu giáo huấn trận chiến thượng cổ trước kia. Cơm cũng phải ăn từng miếng. Lần trước chúng ta gấp gáp khó dằn nổi, trải rộng ra các chiến trường, thế cho nên thế lực các mạch mới bị chia rẽ, ăn thiệt thòi.

Lời này cũng không sai, thời kỳ thượng cổ nếu như mười mạch ma tộc luôn đoàn kết, thống nhất hành động, thực sự nghe theo chỉ huy mà nói, tuyệt đối sẽ không rơi vào kết quả như vậy.

Trận chiến ấy, ma tộc thua vì khinh địch, thua ở chỗ tự cho là đúng.

Luận thực lực chân thực, sức chiến đấu của Ma tộc tuyệt đối có thể chinh phục cả thần uyên đại lục.

- Không thể không nói, quyết định lần này của Thiên Ma đại nhân quả thực là anh minh. Chinh phục Vạn Uyên đảo có nghĩa là Ma tộc chúng ta cũng có sân sau vững chắc. Tiến có thể công, lùi có thể thủ. Trọng yếu nhất chính là võ giả trong Vạn Uyên đảo này dường như đều không có cốt khí gì. Trừ thập đại thánh địa có chút khó gặm ra, thế lực bình thường căn bản không có quyết tâm và tâm huyết quyết chiến tới cùng với ma tộc ta.

Thanh Chuẩn lão tổ cười ha hả nói:

- Đoạn đường này chúng ta giết qua, quả nhiên là thế như chẻ tre a.

Vô Ảnh lão tổ khoát tay nói:

- Những thứ này đều là con tôm nhỏ, không quan trọng gì. Hiện tại mấu chốt nhất chính là công phá Đông Duyên đảo, tiến vào cương vực nhân loại. Đây mới là mấu chốt khi chúng ta tiến vào đây. Nếu như không có cách nào tiến vào cương vực nhân loại, kế hoạch chinh phục của Thiên Ma đại nhân sẽ không có cách nào thi triển thuận lợi.

Ngân Phong lão tổ cười lạnh nói:

- Các ngươi nói nhảm nhiều như vậy rốt cuộc đã đủ chưa? Đừng nói là ta, hiện tại các ngươi vẫn còn trong giai đoạn quy hoạch a?

- Ngươi gấp cái gì? Ta đã có toàn bộ kế hoạch, hơn nữa lúc khảo nghiệm sức chiến đấu của đạo hữu ngươi cũng sắp tới. Đến lúc đó, đừng để cho Giang Trần xuất hiện trước mặt ngươi mà ngươi không làm gì được a.

Vô Ảnh lão tổ dùng phép khích tướng.

Ngân phong lão tổ cười lạnh:

- Ngươi đang nằm mơ sao? Kim ma nhất mạch ta, trận đánh ác liệt gì chưa từng thấy qua cơ chứ?