Loại cơ hội này có thể trôi qua ngay lập tức, tuyệt đối không cho phép hắn có bất kỳ sai lầm nào. Chỉ cần Giang Trần có chút do dự có lẽ sẽ mất đi cơ hội.
Quan trọng nhất chính là, chiến đấu cũng không cách đại doanh Kim Ma nhất tộc quá xa. Đồng bạn của Ngân Chuy lão tổ này tùy thời có khả năng tới trợ giúp.
Mấu chốt nhất là Giang Trần có thể cảm nhận được trong đại doanh của Kim Ma nhất tộc có một đạo lực lượng vô cùng đáng sợ.
Lực lượng kia tuyệt đối không phải là thứ mà Giang Trần hắn có thể chống lại. Có lẽ tứ đại thần thú tập hợp, hơn nữa lại thêm Giang Trần hắn cũng không chống đỡ được.
Kim Khiếu lão tổ ngửa mặt lên trời thét dài, tức giận không có chỗ phát tiết.
Kim Ma nhất mạch cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng không có nếm qua thiệt thòi như vậy. Tu sĩ nhân tộc đúng là có không ít cường giả, nhưng mà muốn nói tới người có thực lực bắt giữ Ngân Phong và Ngân Chuy lão tổ, cũng không có mấy người. Hơn nữa muốn trong khoảng thời gian ngắn như vậy bắt giữ bọn họ, cơ hồ là chuyện không có khả năng.
Chuyện nhân tộc thượng cổ không có nàm được, hiện tại nhân tộc suy sụp như vậy, lại có thể làm được? Điều này sao có thể chứ?
Kim Khiếu lão tổ đột nhiên có cảm giác như bị lừa gạt.
Khứu giác của tu sĩ thần đạo có thể nói là vô cùng linh mẫn, cái mũi com rúm một chút, Kim Khiếu lão tổ đột nhiên truyền âm nói:
- Tu sĩ Kim Ma nhất mạch toàn lực tập hợp tại chỗ Vân Oanh lão tổ, toàn lực đánh Bất Hủ thánh địa, thu phục Bất Hủ thánh địa. Tiến vào thánh địa, thủ vững không đi ra. Đợi bản lão tổ trở về.
Kim Khiếu lão tổ rốt cuộc cũng là người đã quen với các trận chiến lớn, thời khắc mấu chốt không có loạn.
Cùng lúc đó thân thể hắn nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo kim quang, chạy về một phía trong hư không, đây chính là phương hướng Giang Trần bỏ chạy.
Tự nhiên hắn không nắm bắt được phương vị Trượng Thiên Xích bỏ chạy, nhưng mà có thể nắm bắt được khí tức của Ngân Chuy lão tổ. Đó là khí tức cộng minh chỉ Kim Ma nhất mạch lẫn nhau mới có.
Hắn không sợ Giang Trần rời khỏi Đông Duyên đảo, chỉ sợ Giang Trần tử thủ Đông Duyên đảo.
Tiểu tử kia đã không biết trời cao đất rộng rời khỏi đó, ở sâu trong lòng Kim KHiếu lão tổ mặc dù có chút tức giận, nhưng kỳ thực cũng có chút vui sướng.
Đây là cơ hội của hắn, cơ hội bắt lấy Giang Trần.
Chỉ cần bắt lấy tiểu tử nhân tộc này, cương vực nhân loại sẽ như rắn mất đầu, tất sẽ sụp đổ. Tới lúc đó đại quân Kim Ma nhất mạch hắn có thể nói là một đường bằng phẳng tiến tới, nhất định có thể tiến vào cương vực nhân loại, cần gì lấy đó, nếm thử tư vị nước đầu, ngẫm lại cũng cảm thấy ngon ngọt.
Nhưng mà trong đầu Kim Khiếu lão tổ lại không có bất kỳ ý khinh địch nào.
Có thể trong lúc bất tri bất giác bắt giữ Ngân Chuy lão tổ, thực lực đối phương tuyệt đối không thể khinh thường. Cho dù là Kim Khiếu lão tổ hắn ra tay cũng chỉ như vậy mà thôi.
- Tiểu tử nhân loại này trên người chắc chắn có bí mật kinh người. Bắt hắn, những bí mật này sẽ thuộc về Kim KHiếu lão tổ ta.
Trong lòng Kim Khiếu lão tổ bắt đầu có tham niệm.
Hắn biết rõ Thần uyên đại lục này, nhân tộc vô cùng giàu có. có lẽ trên người người trẻ tuổi kia có bảo vật và truyền thừa mà ngay cả Kim Khiếu lão tổ hắn cũng đỏ mắt. Bằng không mà nói, một tiểu tử nhân tộc hậu thế, có thể tạo ra sóng gió lớn như vậy sao?
Giờ phút này Giang Trần mượn nhờ uy lực của Trượng Thiên Xích, tuy rằng bỏ chạy, nhưng mà vô cùng thong dong. Chỉ là, hắn rất nhanh đã phát giác được lão ma của Kim Ma nhất mạch đang đuổi theo phía sau.
Giang Trần hết sức kinh ngạc. Uy năng của Trượng Thiên xích sau khi Giang Trần không ngừng thâm nhập lý giải, tìm hiểu, Giang Trần càng lĩnh ngộ tinh túy trong đó.
Không thể tưởng tượng được lão ma của Kim Ma nhất mạch kia lại có năng lực này. Khiến cho Giang Trần cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. Nhưng mà tốc độ của Trượng Thiên xích, Giang Trần vô cùng có lòng tin.
Nếu như không có Trượng Thiên Xích, hắn sao dám đơn giản giao Lưu Ly thần phù cho An Già Diệp cơ chứ?