- Tiểu tử kia không nên tới trêu vào chúng ta coi như là hắn thức thời. Nếu như tới trêu vào chúng ta, ta nhất định sẽ cho hắn biết thế nào là lễ độ một chút.
Quang Độ lão nhân cũng là người Yêu Ma nhất mạch, chết trong tay Giang Trần. Sư Tâm lão tổ tự nhiên có một bụng ý kiến với Giang Trần.
Huống chi tiêu diệt Giang Trần, tuyệt đối là một công lao lớn trong ma tộc. Loại công lao lớn này tự nhiên hắn cũng không muốn cứ như vậy mà bỏ qua.
Thiết Y lão tổ kia trịnh trọng nói:
- Huynh đệ, vạn lần không được khinh thường tiểu tử kia. Ngươi ngẫm lại mà xem. Mười mạch ma tộc chúng ta, từng lần lại từng lần nếm thiệt thòi trong tay hắn. Yêu Ma nhất mạch chúng ta tuy rằng không sợ chuyện, nhưng mà ngươi ngẫm lại Kim Khiếu lão tổ mà xem. Dùng năng lực của hắn, có chênh lệch so với huynh đệ chúng ta hay sao? Hắn dẫn đầu chủ lực Kim Ma nhất mạch, có thể chênh lệch tới đâu với chủ lực chúng ta cơ chứ? Thế nhưng kết quả lại thế nào đây?
- Ngươi nói là Kim Ma nhất mạch khinh địch sao?
Sư Tâm lão tổ khẽ giật mình.
- Nếu như chính diện chiến đấu mà nói, nhân tộc tuyệt đối không có khả năng đánh bại Kim Ma nhất mạch, cho dù là thời kỳ thượng cổ cũng không có ai có thể làm được. Lưu Ly cung thượng cổ cường đại như vậy cũng không có cách nào chính diện đánh tan KIm Ma nhất mạch đó thôi? Tiểu tử kia chỉ là một tu sĩ hậu bối, không có truyền thừa thượng cổ dựa vào, làm sao có thể làm được chứ?
Thẳng thắn mà nói, Thiết Y lão tổ cũng từng nghiêm túc phân tishc qua. Hắn vô cùng tán đồng sức chiến đấu của Kim Ma nhất mạch, cho nên toàn quân Kim Ma nhất mạch bị diệt, nhất định là có nguyên nhân khinh địch. Thậm chí là trúng âm mưu quỷ kế của nhân tộc. Hoặc là bị khắc chế ở phương diện nào đo.s
Nếu không dùng trình độ hung hãn của Kim Ma nhất mạch, tuyệt đối sẽ không tới mức ăn thiệt thòi lớn tới như thế.
Sư Tâm lão tổ cũng tán đồng.
- Kim Ma nhất mạch xưa nay bộc lộ tài năng, không coi ai ra gì. Bọn chúng chịu thiệt, nhất định là chịu thiệt bởi vì nguyên nhân này. Đúng rồi, đạo huynh, Kim Ma nhất mạch toàn quân bị diệt. Đối với đại kế ma tộc chẳng phải là đả kích rất lớn hay không? Thiên Ma lão tổ vô cùng trông cậy vào việc Kim Ma nhất mạch và Cự Ma nhất mạch công kích Đông Duyên đảo. Hiện tại hai mạch chủ lực thì Kim Ma nhất mạch đã toàn quân bị diệt, kế hoạch chẳng phải thất bại rồi sao?
- Hừ. Kim Ma nhất mạch bộc lộ tài năng, có lẽ Thiên Ma nhất mạch cũng không thích a. Ai biết Kim ma nhất mạch bị diệt có bóng dáng của Thiên Ma nhất mạch hay không chứ? Mười mạch ma tộc, diệt một mạch cũng còn có chín mạch. Đối phó với cương vực nhân loại, thực lực ma tộc tuyệt đối đủ. Vấn đề là ở chỗ trù tính chung, ở thế lực đứng đầu.
- Không phải chứ?
Sư Tâm lão tổ hít sâu một hơi lạnh, nếu như Kim Ma nhất mạch toàn quân bị diệt có bàn tay của Thiên Ma nhất mạch trong đó thì thực là đáng sợ.
Thiên Ma nhất mạch kia cũng không khỏi quá mức dọa người.
- Cũng không phải ta nói Thiên Ma nhất mạch cố ý ám toán Kim Ma nhất mạch, mà bọn họ khi sắp xếp, hữu ý vô tình làm cho Kim Ma nhất mạch gặp phải hiểm cảnh, đây là chuyện vô cùng có khả năng. Thiên Ma nhất mạch muốn phá cương vực nhân loại, muốn Kim Ma nhất mạch liều mạng cho bọn họ để tiêu hao thực lực. Chỉ là có lẽ chính bọn hắn cũng không ngờ tới, Kim Ma nhất mạch bị tiêu hao thực lực, nhưng mà ngay cả một chút thành quả chiến đấu cũng không có a.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập truyền tới, một gã tiêu lâu la Yêu Ma nhất mạch nhanh chóng bước tới.
- Nhị vị lão tổ, không tốt rồi. Phi Diệu thống lĩnh gặp chuyện không may.
Cái gì?
Hai vị lão tổ sau khi nghe tin tức này lập tức đứng lên, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Phi Diệu thống lĩnh là một trong hai người thủ hạ mà hai vị lão tổ bọn họ coi trọng nhất. Tuy rằng còn chưa tiến vào cảnh giới thần đạo, nhưng mà là người có sức chiến đấu mạnh nhất trong cấp bán thần, cũng là một gã thủ hạ tâm phúc giỏi về thống binh, cực kỳ có mưu lược trong Yêu Ma nhất mạch bọn họ.
Nếu như Phi Diệu thống lĩnh gặp chuyện hông may, đối với Yêu ma nhất mạch bọn họ tuyệt đối là một tổn thất cực lớn.
- Xảy ra chuyện gì?
Khuôn mặt Thiết Y lão tổ âm trầm như nước, trong mắt tràn ngập sát khí.
- Hắn... Hắn bị người ta sát hại, hơn nữa tình trạng rất thảm thiết.
Tên thủ hạ kia sắc mặt trắng bệch, miệng lắp bắp nói, căn bản không dám nhìn vào mắt hai vị lão tổ này.
Hiển nhiên loại tình huống này hắn có thể cảm nhận được lửa giận hừng hực sau khi hai vị lão tổ nghe tin.
Sắc mặt hai vị lão tổ quả nhiên hết sức khó coi, nhanh chóng bước ra khỏi doanh trướng.
Thi thể của Phi Diệu thống lĩnh đã không còn là một cỗ thi thể nguyên vẹn, loại thảm trạng này giống như một quả dưa hấu bị một cái chân to giẫm lên, có cảm giác như trực tiếp bị giẫm cho nát bét.
Hai đại lão tổ thấy vậy, lửa giận trong lòng lập tức bùng cháy lên.
- Là Cự ma nhất mạch, tuyệt đối là Cự ma nhất mạch.
Sư Tâm lão tổ tức giận không có chỗ phát tiết. Chỉ có Cự Ma nhất mạch mới thích làm chuyện này nhất.
- Đạo huynh, ngươi xem, trái tim của Phi Diệu thống lĩnh đã không còn, Cự Ma nhất mạch có sở thích ăn trái tim, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết a.
Sư Tâm lão tổ nghiến răng nghiến lợi nói, hai mắt đỏ bừng, hai nắm tya nắm lại kêu răng rắc.
- Điểm đủ nhân mã, chúng ta đi tìm bọn chúng hỏi cho rõ ràng.
Dẫm một cước lên đầu mình, không kiếm trở về, Yêu ma nhất mạch bọn họ nhất định sẽ mất mặt, không còn cách nào lăn lộn trong ma tộc.