- Hàn thiếu nãi nãi, Sát Tinh tông các ngươi xem náo nhiệt làm gì? Các ngươi đủ số lượng để báo danh hay sao? Có nhiều tu sĩ Thần đạo cao giai như vậy hay sao? Nhân thủ nếu như thiếu coi như ta có một phần nha. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là chúng ta phải trở thành người một nhà.
Tên hán tử đầu trọc này lên vô cùng hèn mọn, bỉ ổi lên tiếng, cười càng thêm hèn mọn, rất rõ ràng hắn đang đùa giỡn Hàn Sảng.
Hàn Sảng nhíu mày, nói:
- Họ Triệu kia, chỉ bằng vào ngươi cũng dám đùa giỡn lão nương? Trước đây ít năm không phải nghe nói ngươi nữ nhân ngươi chơi đùa đã bị người ta đào đi rồi sao? Sao nào? Thứ để chơi đùa không hoạt động được, ngươi còn muống dùng miệng để thỏa nỗi nhớ sao?
Tên hán tử đầu trọc kia đỏ mặt tía tai, mắng:
- Mẹ nó, đó là tin vịt, đồ chơi của lão tử vẫn còn tốt chán. Ngươi có muốn tìm một nơi nào đó luận bàn một chút hay không?
- Luận bàn thì miễn đi. Thứ đồ chơi kia của ngươi sớm muộn gì cũng bị người ta cắt.
- Hắc hắc, Hàn thiếu nãi nãi muốn cắt ta sẽ cho ngươi cắt. Nhưng mà chỉ sợ ngươi khí lực nhỏ, không cắt được a.
Tên hán tử đầu trọc kia tiếp tục bỉ ổi nói.
Nhưng mà vào lúc này bên Thần Vương phủ đã có một lão giả tướng mạo uy nghiêm quát:
- Triệu lão thất, ngươi gây ồn ào gì vậy? Có tin ta dùng gậy đánh ngươi rồi đuổi ra ngoài hay không?
Tên hán tử đầu trọc kia nhìn Hàn Sảng với vẻ mặt đắc ý, bị người Thần Vương phủ quát lớn, ngay cả cái rắm cũng không dám phóng, khúm núm, đứng trở lại trong đội ngũ của mình, rụt đầu lại, không dám hó hé nửa lời.
- Tiện nhân.
Đối với loại người này trong lòng Giang Trần chỉ có hai chữ này để đánh giá mà thôi.
- Sát Tinh tông, tiến lên tiếp nhận xét duyệt.
Mấy cao nhân Thần Vương phủ kia cũng không quá để ý, hiển nhiên cũng không quá đặc biệt chú ý tới bọn họ.
Một người trong đó cười nói:
- Hàn tông chủ, chúng ta làm việc công, có chỗ nào đắc tội đừng trách a. Lần tranh đoạt này, Thần Vương đại nhân đối với tính công chính vô cùng coi trọng.
Hàn Sảng cười nói:
- Yên tâm đi, ta cũng vô cùng ủng hộ công bằng. Cho mọi người một cơ hội công bằng để thượng vị, chuyện này rất tốt. Ta đồng ý cả hai tay.
Mấy vị cao nhân Thần Vương phủ này đều giật mình. Bọn họ cho rằng Hàn Sảng có biểu hiện nhiệt tình như vậy là muốn bọn họ giơ cao đanh khẽ, thả lỏng một ít tiêu chuẩn.
Đây là chuyện mấy vị trưởng lão này cũng muốn thích nhất, như vậy bọn họ cũng không ngại để cho mấy người này thông qua. Chấp pháp công bằng, đây là chuyện mà Thần Vương đại nhân đã nói.
Khảo thí xét duyệt rất đơn giản. Chính là để cho bọn họ thúc dục thần lực, rót vào trong tinh thạch bích kia.
Thần đạo mấy trọng, trên thạch bích kia sẽ sáng lên mấy đạo quang manng.
Nếu như có thể sáng bảy đạo quang mang, ít nhất cũng là thần đạo thất trọng, chính là thần đạo cao giai, đã có tư cách thông qua.
Hàn Sảng là người đầu tiên tiếp nhận xét duyệt, nhẹ nhõm thông qua.
Quang mang trên thạch bích kia bắt đầu có một đạo, hai đạo, không nhanh không chậm, không chút hoang mang, lại cũng rất nhanh sáng lên bảy đạo. Hơn nữa tốc độ rõ ràng còn nhanh hơn hai người Cát trưởng lão và Từ trưởng lão.