Chỉ cần không trong phạm vi phân công, cho dù là con mình, người cũng không có nói. Vì sao? Tự nhiên lo lắng càng nhiều người biết bí mật, bí mật càng khó bảo thủ.
Không thể không nói, chiêu này của phụ thân, sắp xếp vô cùng tuyệt diệu.
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Đã chỉ có một Thần vương tiến bối biết rõ. Như vậy Xích Thủy Thần vương nhất định không biết nội tình. Cho nên ngươi không cần nghi thần nghi quỷ. Có lẽ hắn chỉ suy đoán ngươi có mưu đồ gì với Xích Thủy Thiên trì, mà không phải hiểu rõ cả kế hoạch của ngươi.
Người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê.
Trải qua một phen phân tích của Giang Trần, Hàn Sảng cũng giật mình tỉnh ngộ.
- Tiểu Chân trưởng lão, ngươi nói đúng, ta đã tự dọa chính mình rồi. May mắn mà ta trầm ổn, không để cho Xích Thủy thần vương hù sợ.
Giang Trần cười cười:
- Nhưng mà về sau ngươi cũng cần cẩn thận, nếu như không quan trọng thì không cần phải tới gần Xích Thủy thiên trì. Ta đồng ý với ngươi thì nhất định sẽ đưa ngươi vào trong bí cảnh Xích Thủy thiên trì. Ngươi phải tin ta có đủ thực lực này, hơn nữa tuyệt đối không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.