Độc Tôn Tam Giới

Chương 794: Long! 1



Cái Logic này, tựa hồ không thể thực hiện a.

Cường giả lưng gù này tự nhủ:

- Chỉ có hai con chuột nhỏ chạy tới, nói như vậy, những người khác đã chết? Hai con chuột nhỏ các ngươi, tựa hồ là đệ tử Đan Càn Cung a? Không đúng, căn cứ lão phu phỏng đoán, còn sống đến nơi đây, không phải người Đại Thánh Đường, thì là hai đệ tử không nên thân của Tiêu Dao Tông ta. Thế nào lại là đệ tử Đan Càn Cung chứ?

Cường giả lưng gù này nghĩ chốc lát, tựa hồ đối với vấn đề này không quá để ý.

- Hừ, con chuột nhỏ Đan Càn Cung, giết thì giết. Nếu như không phải lo lắng huyết tinh chi khí, sẽ bừng tỉnh sinh linh cường hãn nơi đây, lão phu đã sớm một đao giết các ngươi.

Cường giả lưng gù này đi đến trước mặt Mộc Cao Kỳ, một cước đá vào màn nước, hùng hùng hổ hổ:

- Nhất là tên ngu xuẩn ngươi, la hét kêu to, giống như sợ sinh linh cường đại ở đây không phát giác ngươi đến? Thật sự là ngu xuẩn về đến nhà.

Bọn người Giang Trần không cách nào câu thông ngoại giới, nhưng mà thanh âm của cường giả lưng gù này, Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ lại có thể nghe được thanh thanh sở sở.

Mộc Cao Kỳ hối hận không thôi, lòng tràn đầy áy náy, chỉ cảm thấy mình lại làm phiền hà Giang Trần.

Ngược lại là Giang Trần, sau mấy lần xông tới, không thể phá vỡ màn nước, liền dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, chẳng quan tâm biến cố ở ngoại giới.

Cường giả lưng gù này, đúng là một gã trưởng lão của Tiêu Dao Tông. Trước kia hai gã đệ tử của Tiêu Dao Tông xuất phát, đối thoại bị trưởng lão lưng còng này nghe được. Biết được tin tức về Mộc Linh tuyền, trưởng lão Tiêu Dao Tông này vụng trộm đi theo, một đường đến nơi đây.

Càng là dựa vào lực lượng cường đại, vượt qua hai đệ tử Tiêu Dao Tông, nhanh chân đến trước.

Cường giả lưng gù này, chính là cường giả Thánh đạo, đối với một ít Tiểu Nguyên cảnh, tự nhiên là không để vào mắt, đối với hai đệ tử Tiêu Dao Tông kia chết sống, cũng không quan tâm.

Chỉ là, hắn đi tới Mộc Linh tuyền này, lại phát hiện, ngoài linh tuyền, thậm chí có một đạo giới tuyến, đó là sinh linh cường đại lưu lại.

Mà sinh linh cường đại này, thực lực rất mạnh, ngay cả cường giả Thánh Cảnh nhị trọng như hắn, cũng cảm thấy thập phần áp lực.

Cho nên, hắn một mực nghĩ biện pháp, làm sao vượt qua sinh linh cường đại kia, ít nhất là không làm sinh linh cường đại kia tỉnh lại.

Đang nghĩ biện pháp, Giang Trần và Mộc Cao Kỳ lại chạy tới.

Mộc Cao Kỳ hô to gọi nhỏ, làm cho cường giả lưng gù này giận dữ, lúc này mới không tiếc vận dụng thần thông, nhốt Mộc Cao Kỳ và Giang Trần vào trong màn nước.

Không phải hắn không biết giết người, mà là hắn lo lắng sau khi sát nhân, sát khí cùng mùi máu tanh sẽ kinh động sinh linh cường đại đang ngủ say kia.

Chỉ là, Mộc Cao Kỳ la hét kêu to, làm cho tâm thần cường giả lưng gù này thủy chung có chút không tập trung.

Nhìn xem đạo giới tuyến kia, cường giả lưng gù này như có điều suy nghĩ.

Trong lúc đó, bốn phía mặt hồ, phát ra tiếng nổ mạnh tạch tạch tạch.

Hai bên mặt hồ, là mấy trăm thềm đá. Lúc này, những thềm đá kia vậy mà cũng lay động.

Xu thế lay động kia không ngừng tăng lên.

Trong lúc đó, toàn bộ động quật tựa hồ cũng lay động, không ngừng có khối lớn khối lớn thạch đầu, từ nham bích phía trên nện xuống.

Cũng may, Giang Trần và Mộc Cao Kỳ đều có màn nước che chắn.

Hòn đá kia rơi vào màn nước, rầm rầm rầm... Bị bắn ra.

Khuôn mặt cường giả lưng gù kia âm trầm, hung hăng nhìn Mộc Cao Kỳ, sát ý mười phần.

Hắn biết rõ, một trận la to kia, cuối cùng đã đánh thức sinh vật cường đại. Kế hoạch của hắn, hoàn toàn bị đảo loạn.

Rầm rầm...

Trong lúc đó, mặt đất trước hồ nước, có một đạo lục mang bắn qua. Mặt đất lập tức tách ra một khe rãnh đáng sợ. Trong khe rãnh kia, đột nhiên thò ra một cái đuôi.

Cái đuôi này nhoáng một cái, đón gió mà lớn.

Hướng chỗ cường giả lưng gù kia đặt chân, quét ngang một cái.

Từ khi mặt đất bắt đầu lắc lư, cường giả lưng gù kia liền cảnh giác đề phòng, nhìn thấy cái đuôi quét ngang mà đến, liền nhảy lên, rơi vào thềm đá bên trái.

Tay trảo một cái, một thanh Huyết Đao hơi mỏng xuất hiện.

Ánh đao lóe lên, liền chém tới cái đuôi kia.

Giang Trần chứng kiến cái đuôi quỷ dị này, trong nội tâm đột nhiên phát lạnh:

- Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, đây là hậu duệ Long tộc a, nơi này, vậy mà có hậu duệ Long tộc?

Trong lúc nhất thời, trong lòng Giang Trần cũng kịch chấn, nhấc lên gợn sóng vô tận.

Liên quan đến hậu duệ Long tộc, lực lượng huyết mạch của chúng đều phi thường đáng sợ. Dù lại hèn mọn, lại mỏng manh, thì huyết mạch Long tộc vẫn là huyết mạch Long tộc.

Bởi vì, Long tộc là một trong những huyết mạch mạnh nhất thời đại Thái Cổ.

Một đao kia của cường giả lưng gù, trảm ở trên đuôi rồng.

Đinh đương...

Thanh âm chấn động thanh thúy, tóe lên từng đạo hỏa hoa.

Một đao kia xuống dưới, vậy mà không cách nào phá vỡ lân giáp trên đuôi rồng. Cường giả lưng gù kia hiển nhiên cũng chấn động.

Một đao kia của hắn, tuy không dùng hết toàn lực, nhưng mà đắn đo vô cùng tốt, đoán chắc một đao kia bổ vào vị trí gì, dù bổ không chết đối phương, nhưng phá vỡ lân giáp hẳn là có hi vọng.

Nào biết được, một đao kia xuống dưới, ngoại trừ tóe lên một đạo hỏa hoa, thì ngay cả nửa điểm dấu vết cũng không có.

Một màn này, làm cho Võ Giả lưng gù kia có cảm giác ứa ra mồ hôi lạnh. Thân ảnh hơi nghiêng, bắn về phía nham bích bên cạnh.

Ba, ba, ba...

Cái đuôi rồng kia phảng phất có ma lực vô cùng, có thể cảm ứng được địa phương Võ Giả lưng còng kia đặt chân.

Liên tục tảo động, đuôi rồng tựa như một thanh đại đao Khai Thiên Tích Địa, không ngừng cày ra khe rãnh thật dài trên nham bích, vô số nham thạch nhao nhao rơi xuống.

Thanh âm nham thạch nhấp nhô, làm cho động quật này tùy thời có thể sụp đổ.

Giang Trần nhìn tràng diện chiến đấu không chuyển mắt.

- Thần Long này chỉ xuất hiện một cái đuôi, liền khiến Thánh Cảnh nhị trọng chạy trốn tứ phía. Xem ra, lực lượng của Thần Long này thập phần đáng sợ.

Muốn nói trong nội tâm Giang Trần không có một chút khẩn trương, đó là giả.

Bất quá, loại chiến đấu cấp bậc này, hắn tự nhiên không muốn bỏ qua. Giờ khắc này, trong lòng của hắn rất hi vọng Thần Long kia thắng.

Bởi vì, một khi Thánh Cảnh cường giả của Tiêu Dao Tông kia đánh thắng Thần Long, tiếp sau, hắn sẽ không kiêng nể gì cả, chuyện thứ hai hắn làm, nhất định là chém giết Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ.

- Cường giả lưng gù này, đông trốn tây trốn, lại hết lần này tới lần khác không đi, hẳn là còn có hậu chiêu gì?

Giang Trần quan sát một lát, liền phát hiện vấn đề. Tình hình chiến đấu này rất rõ ràng, Võ Giả Tiêu Dao Tông kia ngay cả một cái đuôi cũng không dám chính diện đối kháng, chứng minh thực lực của hắn xa xa không bằng Thần Long.

Thế nhưng mà, cường giả lưng gù này chẳng những không trốn, xem ra, tựa hồ còn có mưu đồ.

- Nhìn xem lão gia hỏa Tiêu Dao Tông kia đến cùng muốn chơi cái gì.

Giang Trần bị nhốt trong màn nước, nhất thời không thể tới gần xem, tự nhiên không biết lão gia hỏa này muốn chơi cái gì.