Vân Niết trưởng lão thấy thế, hừ lạnh một tiếng, có chút châm chọc nói:
- Uông Hàn, loại sự tình vu oan giá họa này, cũng không phải Thánh Kiếm Cung ngươi làm lần đầu tiên. Ban đầu ở Huyễn Ba Sơn, điểm đan đấu của Giang Trần vượt lên trước, Thánh Kiếm Cung ngươi luôn miệng nói huyết mạch của Giang Trần có vấn đề, muốn kiểm tra đo lường huyết mạch của hắn. Hôm nay, lại muốn lập lại chiêu cũ? Phong cách của ngươi cùng Uông Kiếm Vũ, thật đúng là nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối a.
Không thể không nói, Uông Hàn nói chuyện, tác dụng là rất lớn.
Những cường giả cùng Dực Long giao chiến kia, cả đám tựa như đánh máu gà, cùng thi triển thần thông, không có vài cái liền đánh cho hai đầu Dực Long ngao ngao kêu to.
Hiển nhiên, trước kia đại chiến thanh thế nhìn như to lớn, kỳ thật mỗi một cái đều kéo dài công việc, ra công không xuất lực. Căn bản không có người sử dụng lực lượng chính thức.
Nhưng mà nghe được tin tức này của Uông Hàn, tất cả mọi người nóng lòng biết rõ chân tướng, tự nhiên sẽ không lưu thủ, nhao nhao sử dụng tuyệt chiêu.
Nhiều cường giả Thánh Cảnh thi triển tuyệt kỹ như vậy, hai đầu Dực Long tương đương với Nhân Thánh, sao có thể qua được nhiều cường giả hung thần ác sát như vậy?
Không bao lâu, hai đầu Dực Long liền chạy trối chết, thanh âm thê lương vang ngàn dặm không dứt.
Những cường giả này căn bản vô tâm đuổi giết, như sủi cảo nhao nhao rơi xuống đất.
Nhìn điệu bộ này, hiển nhiên mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo kia đã xúc động thần kinh của những lão gia hỏa này. Mặc kệ thật hay giả, tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua.
Bình thường đừng nói mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, coi như là hơn mười gốc Thánh Anh Thảo, đó cũng là tài phú lớn.
Hôm nay nghe được mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, cả đám khí huyết phiên cổn, nào có tâm tư chơi cùng hai đầu Dực Long kia?
Giang Trần thấy một màn như vậy, cũng âm thầm buồn cười, thầm nghĩ:
- Đám lão gia hỏa này, một cái so một cái tặc, thoạt nhìn đánh cho khí thế ngất trời, nhưng đều là giả thức, căn bản không có người động thật sự. Đều chờ người khác xuất lực, tính toán lẫn nhau, có thể thấy được Vạn Tượng Cương Vực này nội đấu nghiêm trọng ra sao.
Trong nội tâm Giang Trần nghĩ như vậy, nhưng cũng biết, những người này nghe được mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, tất sẽ đỏ mắt tìm phiền toái.
- Khá tốt ta đã sớm phòng bị một tay.
Trong nội tâm Giang Trần may mắn, nhưng lại bất động thanh sắc.
Ánh mắt của Tiêu Dao Tông Vô Ngân trưởng lão bất thiện, trốn trong đám người, không ngừng dò xét Giang Trần, trong lòng cũng vạn phần kinh ngạc.
- Giang Trần này đến cùng đi vận khí cứt chó gì? Vốn là tìm được Thiên cấp Linh Dược, lại có mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo. Chẳng lẽ tiểu tử này trời sinh có đại khí vận?
Trong nội tâm Vô Ngân trưởng lão nóng lên, bất quá, lúc này hắn lại cực kỳ xoắn xuýt.
Là nên trực tiếp chất vấn, hay ẩn nhẫn không phát?
Nếu như trực tiếp lôi Giang Trần ra bới móc, vậy Thiên cấp Linh Dược tất sẽ bạo lộ, dù thực sự có mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, cũng không có khả năng rơi xuống trong tay Vô Ngân hắn.
Thế nhưng mà, nếu như lúc này không mượn cơ bới móc, đi ra ngoài, muốn tìm Giang Trần phiền toái, thì càng không dễ dàng.
Trong lúc nhất thời, nội tâm Vô Ngân trưởng lão cũng tràn đầy mâu thuẫn.
Ngược lại là Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão đi tới, lớn tiếng nói:
- Vân Niết trưởng lão, Đan Càn Cung ngươi bao che khuyết điểm, các tông đều có nghe thấy, bất quá ngươi bao che khuyết điểm cũng đừng bảo hộ rõ ràng như vậy a?
Vân Niết trưởng lão cười lạnh:
- Rõ ràng như thế nào? Lại rõ ràng có thể so với Thánh Kiếm Cung ngươi sao?
Trần trưởng lão không kiên nhẫn khoát tay:
- Mọi người ở chỗ này cùng hai đầu Dực Long đánh sống đánh chết, môn hạ của người lại im lặng phát đại tài, cái này không ổn đâu?
- Đúng vậy, Vân Niết trưởng lão, không thể có chuyện môn hạ đệ tử của Đan Càn Cung ngươi gây tai hoạ, lại để cho mọi người cùng nhau xuất lực a?
Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão cũng mở miệng nói.
- Chư vị bởi vì lời từ một phía của Uông Hàn, lại muốn đem bô phân úp đến đầu Đan Càn Cung ta sao? Mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, các ngươi cũng tin được?
Vân Niết trưởng lão lại không e ngại.
Một gã trưởng lão của Tiêu Dao Tông lập tức đứng ra nói:
- Nếu như không có lửa, ta nghĩ Uông Hàn hiền chất sẽ không nói ra loại sự tình này a?
Trưởng lão này tên là Vô Hối trưởng lão, hắn không biết sự tình Giang Trần có Thiên cấp Linh Dược. Cho nên, hắn là cái thứ nhất nhảy ra đối phó Đan Càn Cung.
Trong lúc nhất thời, Thánh Kiếm Cung, Tiêu Dao Tông và Tam Tinh Tông cùng một chỗ phát lực, rất có tư thế liên thủ làm khó dễ.
Nhưng Vân Niết trưởng lão lại cười nhạt một tiếng:
- Thời gian còn thừa lại ba ngày, chư vị muốn ở chỗ này đấu mồm mép, lão phu cũng vui vẻ phụng bồi.
Một gã trưởng lão của Bắc Minh Tông đi ra hoà giải:
- Chư vị, ta thấy mọi người đừng cãi cọ nữa. Mặc kệ là thật hay giả, tiến vào Huyễn Ba Sơn, đều có cơ duyên khác nhau. Người khác được cái gì, cũng hâm mộ không đến. Chiếu ta xem, mọi người vẫn là ngẫm lại làm sao đi ra hòn đảo giữa hồ kia a.
Bắc Minh Tông cùng Đan Càn Cung giao tình rất sâu, tự nhiên sẽ không bỏ đá xuống giếng. Lời nói này, coi như là giải vây cho Đan Càn Cung.
Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão cười lạnh một tiếng:
- Bắc Minh Tông cùng Đan Càn Cung quan hệ mật thiết, các ngươi rộng lượng, không có nghĩa là mọi người chúng ta đều phải rộng lượng theo. Giang Trần này đưa tới hai đầu Dực Long, mọi người xuất lực đuổi đi chúng, hắn lại độc chiếm mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo. Thiên hạ há có đạo lý như vậy? Chiếu ta nói, người gặp có phần, nếu như xác thực, người ra lực, đều nên phân đến. Mọi người nói có đúng hay không?
Lời này cực kỳ kích động lòng người.
Sức hấp dẫn của Thánh Anh Thảo thật sự quá lớn, mặc dù là Đại Thánh Đường, cũng trầm mặc không nói. Tuy bọn hắn vừa mới cùng Đan Càn Cung giao dịch Vạn Thọ Đan.
Nhưng mà, liên quan đến mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, Đại Thánh Đường tự nhiên sẽ có chút tư tâm.
Hạng Càn trưởng lão mỉm cười, hiển nhiên không có ý đi ra hoà giải. Ngược lại là đệ nhất thiên tài Hạng Tần, há to miệng, muốn thay Giang Trần giải vây, lại bị Hạng Càn trưởng lão liếc trừng trở về.
- Mọi người đã không có ý kiến, Vân Niết trưởng lão, Đan Càn Cung ngươi, sẽ không muốn nhiều người tức giận chứ?
Tịch trưởng lão bên cạnh hắn cũng cười lạnh nói:
- Mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, khẩu vị của Đan Càn Cung thật đúng là lớn a. Nói không dễ nghe, Đan Càn Cung các ngươi nuốt được sao? Cũng không sợ no chết?