Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1126



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thế nhưng Lâm Nhất lại chẳng chút để tâm đến bọn họ, cứ thế đưa lưng về phía hai người Triệu Tuyền, chậm rãi đi đến cạnh đài sen Đa Bảo. Ánh hào quang rực rỡ chiếu trên đài sen, dị bảo đã sinh ra đời.  

Đó là một cuộn tranh. Lâm Nhất duỗi tay ra, cuộn tranh kia lập tức bay vào tay hắn.  

Phụt!  

Triệu Tuyền và Tiêu Minh đang vọt đến bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt bọn họ hết xanh rồi lại trắng, thoạt nhìn vô cùng hoảng sợ. Bọn họ có cảm giác trong cơ thể có vô số luồng kiếm kình rất nhỏ nhưng lại vô cùng sắc bén, hệt như trăm sông đổ về một biển, dù có cố gắng cách mấy cũng không thể ngăn cản được.  

Xoạt!  

Khoảnh khắc khi Lâm Nhất mở cuộn tranh trong tay ra, từ trong cơ thể hai người phía sau bắn ra vô số kiếm quang sáng chói mắt, rồi sau đó cả người bọn họ nổ tung trong sự khiếp sợ vô tận.  

Sương máu trên không trung từ từ khuếch tán khắp đại điện, tựa như một đóa hoa nở rộ, rồi lụi tàn và cuối cùng tan biến.  

Trong lối đi ngầm thông đến đại điện, một tên đệ tử của Hỗn Nguyên Môn đã chứng kiến tất cả, hắn ta hoảng sợ bụm chặt miệng, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, cũng không dám để lộ khí tức của mình.  

Nhưng tên đệ tử kia lại không biết rằng Lâm Nhất đã sớm phát hiện ra hắn ta.  

Có điều, hắn đang bận thưởng thức cuộn tranh trong tay, nên mới mặc kệ. Đây là một bức tranh ngộ đạo. Bức tranh được phác thảo bằng linh văn, Long Tượng thượng cổ trong tranh rất sống động và chân thực, có một lực hấp dẫn cực lớn, khiến hắn bị mê hoặc trong đó.   

Tuy rằng Lâm Nhất tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết, nhưng lại chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của Long Tượng.  

Nghe nói trong Hỗn Nguyên Môn cũng có một cuộn tranh tương tự, chỉ có đệ tử cốt cán mới đủ tư cách xem.  

Thế nhưng, Lâm Nhất có cảm giác bức tranh Long Tượng trước mặt e rằng còn cao cấp hơn một bậc so với bức tranh mà Hỗn Nguyên Môn đang nắm giữ.  

Long Tượng trong tranh được vẽ rất thật, miêu tả một cách chi tiết thần vận của man thú thời thượng cổ, vừa ngông cuồng lại vừa thô bạo. Trong hơi thở bá đạo đó còn đan xen cảm giác thê lương và nỗi cô đơn khó tả, chắc chắn chỉ có người từng nhìn thấy Long Tượng thật sự mới có thể vẽ ra được.  

Sau khi cất kỹ cuộn tranh, trên mặt Lâm Nhất lộ vẻ vui sướng.  

Trong bảo điện Hắc Liên không có nhiều tranh ngộ đạo, nhưng cũng không ít, thế mà thật khéo, hắn lại lấy được một bức tranh Long Tượng.  

Có thật đây là sự trùng hợp?  

Hắn không tin thế gian này có nhiều điều trùng hợp như thế.  

Bản thân hắn tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết, lại trùng hợp nhận được một bức tranh Long Tượng.  

Trước đó, hắn chỉ mong có thể giành được một bức tranh man thú thượng cổ, dùng nó để diễn hóa thần vận của Long Tượng thượng cổ, không ngờ lại may mắn như vậy, trực tiếp lấy được tranh Long Tượng.  

Nếu đoán không lầm thì chắc hẳn là người áo trắng cố ý chuẩn bị cho hắn.  

Xem ra ta nhất định phải leo lên tầng thứ 10 của bảo điện Hắc Liên.