Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1239



Khi thấy vách Sám Hối không chịu nổi đòn tấn công đáng sợ này, trong vách núi đột nhiên toả ra những cột sáng.  

Là linh trận giấu trong vách núi, sau khi gặp thay đổi lớn này, nó đã hoàn toàn được kích hoạt.  

Trận pháp lớn mạnh cứ thế tiếp nhận uy lực của cú chưởng này.  

Trên không trung.  

Mấy chấp sự đứng trên lưng Kiếm Điêu, kinh hãi nhìn mọi thứ xảy ra trên vách Sám Hối.  

“Sức mạnh thật đáng sợ, rốt cuộc hắn đã làm thế nào mà có thể kích hoạt cả đại trận hộ sơn?”  

“Chẳng phải hắn đã tự cắt đứt huyền mạch ư?”  

“Thật khó tin...”  

Hàng loạt ánh mắt kinh ngạc đổ dồn vào Lâm Nhất, không ngờ tu vi Huyền Võ tầng tám lại có thể bộc phát sức mạnh khủng khiếp như vậy.

Thật không thể tin được, không thể tưởng tượng ra được hắn đã làm bằng cách nào.  

Sau một lúc bí mật quan sát, xác định Lâm Nhất không có dấu hiệu chạy trốn, mấy người nhìn kĩ lần cuối rồi lặng lẽ rời đi.  

Phong ba tan đi, trên vách Sám Hối.  

Trong mắt Lâm Nhất tràn đầy kinh ngạc, sự chấn động trong lòng hắn không hề thua những chấp sự này.  

Thật đáng sợ!  

Uy lực này, dù so với thời điểm hắn còn ở Huyền Võ tầng chín đỉnh phong thi triển Kính Hoa Thuỷ Nguyệt cũng không chênh lệch bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn.  

Điều quan trọng nhất là bức tranh Chưởng Toái Sơn Hà có thể vẽ sẵn, đợi đến khi triệu hồi nó sẽ không tiêu hao chân nguyên.   

Chưởng Toái Sơn Hà, quả nhiên danh bất hư truyền.  

Với cảnh giới của Lâm Nhất đương nhiên không đủ sức chưởng sụp một ngọn núi cao vạn trượng, nhưng nếu hắn đạt đến cảnh giới Tử Phủ, cảnh giới Thiên Phách, sau đó triệu hồi bức tranh này, vậy thì Chưởng Toái Sơn Hà sẽ dễ như trở bàn tay.  

Sau cơn chấn động, hắn dần bình tâm lại và suy nghĩ nguyên do trong đó.  

Linh văn!  

Có lẽ nguyên do nằm ở Linh văn. Nếu chân nguyên do hắn phóng ra bộc phát uy lực mười lần, vậy chân nguyên đã được lực lượng Tuế Nguyệt mài giũa chắc chắn sẽ bộc phát ra uy lực mạnh gấp bội.  

Nghĩ vậy, mạch suy nghĩ trong đầu Lâm Nhất dần trở nên rõ ràng.  

Điều này cũng tương tự một khối sắt được mài thành lưỡi dao, sức sát thương sẽ cao hơn. Một khối ngọc thô, sau khi mài giũa sẽ trở nên vô giá.  

Đạo lí chính là như vậy.  

Lâm Nhất nhắm mắt lại kiểm tra những đường Linh văn in trên kinh mạch. Sau khi được phóng thích, những Linh văn vốn dĩ lấp lánh như sao trời này mất đi ánh sáng, ảm đạm mờ nhạt.  

Nhưng kết cấu của nó không bị phân tán, hiển nhiên không cần vẽ thêm lần nữa.