Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1365



Thông Nguyên hét lớn lên, Phật quang trên người hắn ta toả sáng rực rỡ, sau lưng hiện ra một bức tranh mênh mang, một ảnh ảo Chân Long ẩn chứa quyền mang lao về phía Lâm Nhất.  

Uy áp khủng khiếp nhất thời khiến bầu không khí trên đài trở nên ngột ngạt.  

“Đi chết đi!”  

Trong tiếng hét giận dữ, khuôn mặt vốn đã hung ác của Thông Nguyên càng thêm dữ tợn.  

“Hoạ Long Điểm Tinh!”  

Rầm!  

Xung quanh Lâm Nhất đột nhiên xuất hiện một cuộn tranh, cuộn tranh mở ra để lộ một thanh kiếm sắc bén toả hào quang chói loá.  

Thông Nguyên vẽ rồng, còn Lâm Nhất thì vẽ kiếm!  

Một thanh kiếm thẳng tiến không lùi, ngoài ta còn ai, cao cao tại thượng.  

Hắn tung quyền đỡ lấy ảnh ảo Chân Long khiến người ta hít thở không thông kia.  

Bùm!  

Kiếm và rồng chạm nhau, hai người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai trong tiếng nổ rung trời.  

Grừ!  

Long ảnh gào thét quanh người Thông Nguyên, thanh trường kiếm sau lưng Lâm Nhất rung lên.  

“Chết tiệt!”  

Thông Nguyên mắng thầm trong lòng, hắn ta ngạc nhiên phát hiện long ảnh mà mình ngưng tụ từ quyền mang đang dần rách ra, còn thanh kiếm do đối phương ngưng tụ vẫn sắc bén, hào quang vẫn không biến mất.  

Tường Long Tại Thiên!  

Hắn ta lui ra, xoay người tung một quyền tạo long ảnh, sau đó tiếp tục xông lên.  

Long ảnh quấn quanh, song quyền lao đi như gió.  

Bùm bùm bùm!  

Lâm Nhất đứng yên tại chỗ, quả quyết thi triển Long Hổ Quyền lao tới đỡ lấy những cú đấm từ Thông Nguyên.  

Các đại sát chiêu của Long Hổ Quyền được hai người thi triển liên tục, tạo nên một trận chiến kinh hoàng.  

Trên không trung, kiếm ý và Phật uy dao động, bóng dáng hai người không ngừng biến hoá, quyền mang chạm nhau phát ra những tiếng nổ đáng sợ, văng vẳng không dứt.  

Đợi đến khi thi triển chiêu thức Hàng Long Phục Hổ cuối cùng, Lâm Nhất đau đớn kêu lên, bị đánh văng ra xa.  

Nơi dừng chân là ngay bên rìa chiến đài.  

Cuồng phong ngừng thổi, Thông Nguyên vững vàng đáp xuống chính giữa chiến đài số tám, phần áo trên bị rách ra, trên da có dấu ấn một rồng một hổ thật sâu như hình xăm.  

“Long Hổ nhập thể!”  

“Lẽ nào Long Hổ Quyền của Thông Nguyên đã đạt tới cảnh giới viên mãn đỉnh phong?”