Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1484



Ầm!  

Ông ta vừa dứt lời, Vân Chân đã bước lên một bước, Phật uy mãnh liệt tuôn trào khắp toàn thân, so với trận đấu cùng Bạch Lê Hiên lúc trước, hiện tại, Phật uy trên người Vân Chân có thêm ý niệm giết chóc, mang đến cảm giác áp bức nặng nề hơn.  

Bên dưới Phật uy sáng chói là ý niệm giết chóc, tra hỏi lòng người, chạm đến linh hồn.  

Cứ như Lâm Nhất đang đứng trước mặt hắn ta không phải người mà là một tên yêu ma gây nguy hại đến nhân gian.  

Còn Vân Chân chính là một vị Kim Cương chân chính, thay trời hành đạo, siêu độ tà ma.  

Hắn ta bước từng bước đến gần, Phật huy ẩn chứa ý niệm giết chóc đánh về phía Lâm Nhất càng thêm đáng sợ, càng hóa thành thực chất.  

Uy áp kh ủng bố đ è xuống, Lâm Nhất nhếch môi cười nhạt, hờ hững nhìn về phía đối phương.  

Thấy vậy, Vân Chân không khỏi cười khẩy, đã chết đến nơi mà còn không biết, để xem lát nữa ngươi còn cười được hay không.  

“Giết!”  

Trên mặt Vân Chân lộ vẻ dữ tợn, hắn ta thét lên một tiếng đầy phẫn nộ, uy lực Long Hổ bộc phát, Phật quang bao phủ toàn thân, cùng với sự kích động của chân nguyên, Phật uy kh ủng bố mang theo ý niệm giết chốc cũng bắt đầu sôi trào.  

Hắn ta kết ấn bằng một tay, sau đó đẩy mạnh ra trước, hung hăng đánh úp về phía Lâm Nhất.  

“Kim Cương Ấn!”  

Kim Cương Ấn sáng chói hóa thành một đài sen, bên trên có Kim Cương trừng mắt, khoảng không gian xung quang bỗng chốc bị bao phủ bởi Phật quang vạn trượng.  

Mắt thấy Kim Cương Ấn sắp rơi xuống, nhưng Lâm Nhất vẫn không hề nhúc nhích, mặc kệ một chiêu này kh ủng bố đến nhường nào.  

“Tên này muốn làm gì?”  

“Chờ chết ư?”  

Mọi người lập tức tỏ vẻ nghi hoặc.  

Nhưng ngay lúc đó, lâm Nhất đã có một hành động khiến ai cũng thấy bất ngờ. Kiếm Táng Hoa nhoáng lên một cái, rồi chui tọt vào vỏ.   

Cạch!  

Kế đó, Lâm Nhất hung hăng đâm xuống đất một nhát, vỏ kiếm đâm thủng sàn chiến đài vương giả, bỗng chốc, có tiếng rồng ngâm hổ gầm bộc phát trên người thiếu niên.  

Hắn nhấc chân bước lên.  

Long Hổ Quyền, Bất Diệt Kim Cương Ấn.  

Kiếm ý toàn thân bộc phát, hai tay Lâm Nhất kết ấn, ngay khi đài sen kia sắp nện xuống, hắn đẩy mạnh tay ra.  

Thoáng chốc!  

Kim quang tăng vọt, năng lượng từ một ấn này bùng nổ như núi lửa phun trào.  

Ầm!  

Hai Kim Cương Ấn hoàn toàn khác biệt va vào nhau giữa không trung, lập tức vỡ nát, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.  

Dư chấn còn sót lại quét ngang qua, khiến tà áo màu xanh của thiếu niên tung bay phấp phới.  

“Chết tiệt!”  

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Vân Chân tối sầm, rõ ràng là tên nhóc này đã thu kiếm lại.  

“Muốn chết!”