Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1505



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hung hồn thái cổ Chúc Long hiện thế. Nó từng nuốt một hung hồn, bây giờ cũng đã bước vào huyền cấp, nhưng chỉ có như vậy vẫn chưa đến mức khiến ông ta kinh ngạc.  

Điều khiến ông ta kinh ngạc là một hung hồn nữa ầm ầm xuất hiện sau lưng Lâm Nhất.  

Cùng Kỳ!  

Chúc Long, Cùng Kỳ, hai hung hồn thái cổ đồng thời hiện thân, sau đó bùng lên hung uy ngút trời.  

Viêm Tước vẫn chưa kịp tới gần đã bị hai hung hồn đồng thời lao tới xé nát.  

“Không!”  

Tần Vũ nôn ra máu, lập tức quỳ xuống đất không đứng dậy nổi.  

Khi hai hung hồn hiện thế, trong đống tàn tích của chiến đài Long Môn, thiếu niên ngạo nghễ đứng đó, dường như đang tuyên bố với tất cả mọi người sự tồn tại nào đó.  

Hôm nay, ai mới là người ngạo thế quần hùng ở Đại Tần?  

Chỉ có Lâm Nhất ta!  

Chúc Long, Cùng Kỳ!  

Trong phế tích của chiến đài vương giả, hai hung hồn đứng sau lưng Lâm Nhất, tôn thêm sự bá đạo cực kì cho thiếu niên.  

Tần Vũ nằm tê liệt trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng khó tin.  

Xong đời rồi…  

Hắn ta xong đời thật rồi, tuyệt chiêu hắn ta trông cậy nhất cũng không đỡ nổi một đòn của hai hung hồn trước mặt.  

Bây giờ không còn thủ đoạn gì có thể đối kháng Lâm Nhất nữa rồi.  

Vì sao? Lưu Thương bỏ cuộc, Hân Tuyệt bị giết, Long Môn tranh tài đã biến thành vũ đài thuộc về hắn ta.  

Nhưng vì sao, vì sao tên Kiếm Nô không có gì nổi bật này lại là người cười cuối cùng?  

“Trận chiến cuối cùng, Lâm Nhất thắng!”  

Trọng tài liếc nhìn tình trạng của hai người trong phế tích, đúng thời điểm lên tiếng.  

Thắng rồi!  

Mọi người ở quảng trường Long Môn chấn động, không có lời nào để diễn tả.  

Lâm Nhất của Kiếm Các, thằng nhóc không ai mong đợi này đã tạo nên kỳ tích lớn nhất trong một nghìn năm trở lại đây. Trong tình huống không có bất cứ tiền lệ nào, hắn đã thông qua hình thức địa ngục, một đường lội ngược dòng, cuối cùng chiến thắng Tần Vũ.