Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1698



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hắn đã thể nghiệm uy lực khủng khiếp của nó.  

Mặc Linh bảo khi còn ở cảnh giới Huyền Võ, nàng ta đã có thể đánh bại võ giả cảnh giới Tử Phủ, Lâm Nhất hoàn toàn tin vào điều đó.  

Chưởng Toái Sơn Hà Đồ của hắn có thể làm được thì không cần phải nói đến Hoả Mạn Sơn Hà Đồ này.  

“Hoả Mạn Sơn Hà Đồ được vẽ từ Linh văn thuộc tính hoả cuồng bạo nhất trong số các Linh văn, tổng cộng một trăm lẻ tám loại Linh văn cơ bản, sáu mươi tám loại Linh văn nhất phẩm, mười tám loại Linh văn nhị phẩm. Trong số các loại Linh đồ nhị phẩm, bức tranh này có độ phức tạp đứng hàng một trăm trở lên, nhưng uy lực cũng không thể khinh thường”.  

Mặc Linh làm giáo viên giảng dạy khá nghiêm túc, cách giảng đơn giản dễ hiểu, vừa cẩn thận vừa kiên nhẫn.  

Trong lúc giảng còn nhận những câu hỏi của mọi người và trả lời từng câu một.  

Hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên họ học bức tranh này, cách đặt câu hỏi khá chuyên nghiệp.  

Nhưng dù vậy, hầu hết những người có mặt ở đây vẫn nhíu mày, vẻ mặt không thoải mái chút nào.

Có lẽ Hoả Mạn Sơn Hà Đồ này quả thật có uy danh hiển hách, độ khó khá lớn.  

Dù Mặc Linh giải thích dễ hiểu cỡ nào thì cũng không thể vẽ thành công trong một lần.  

Lâm Nhất trầm tư suy nghĩ.  

Có vẻ như cũng không khó lắm.  

Hắn đã có kinh nghiệm vẽ Chưởng Toái Sơn Hà Đồ nên hiểu một cách rất dễ dàng.  

Rắc rối duy nhất là hắn không quen thuộc và chưa từng tiếp xúc với những Linh văn Hoả Diễm này.  

Chỉ có thể tập trung nhìn kĩ để ghi nhớ những đường văn này.  

“Đừng coi thường Linh văn cơ bản, Hoả Mạn Sơn Hà Đồ có thể phát huy hết uy lực hay không phụ thuộc vào Linh văn cơ bản có cấu trúc tốt hay không. Mỗi bức Linh đồ là một sinh mạng, có linh vận của riêng nó. Linh vận của bức tranh này không nằm ở việc có bao nhiêu cuồng bạo và bá đạo, mà nằm ở một chữ ‘Mạn’”.  

Không sai, Lâm Nhất hoàn toàn đồng ý với quan điểm này.  

Tinh tuý của bức tranh này chính là hoả diễm mênh mông từ trên trời rơi xuống. Nó tựa cơn mưa tầm tã, tụ lại thành con sông dữ tợn như dã thú, cuồn cuộn ập đến.  

Dưới sự tàn phá của con sông này, mặt đất rộng lớn mặt nó phá hoại.   

Sau một hồi giải thích, Mặc Linh đưa tay ra lấy lại Hoả Mạn Sơn Hà Đồ.  

Sau đó nàng ta lấy bút Linh văn ra, đặt một tờ giấy vẽ trắng lên giữa không trung.  

“Tiếp theo ta sẽ biểu diễn cách vẽ Hoả Mạn Sơn Hà Đồ qua một lần”.  

Nói xong, Mặc Linh quay lưng về phía mọi người, dùng bút vẽ lên tờ giấy trắng kia.