Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1743



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng những thứ đó đều chưa thật sự lọt vào mắt Lâm Nhất, lòng công tử Táng Hoa hướng về cái gì sao người khác có thể hiểu được.  

Bảng Long Vân chắc chắn hắn sẽ tranh, nhưng thứ hắn muốn tranh đâu chỉ đơn giản là một vị trí.  

“Xin lỗi, e rằng ta không thể đáp ứng các hạ”.  

Im lặng trong chốc lát, cuối cùng Lâm Nhất vẫn từ chối đối phương.  

Trong mắt Liễu Thần Dật lập tức hiện lên vẻ tiếc nuối, cười khổ không thôi, không ngờ hắn ta đã hạ mình đến mức này mà vẫn không thuyết phục được đối phương. Thôi vậy, thôi vậy!  

“Nếu đã như vậy, ta cũng không cưỡng cầu Lâm huynh nữa”.  

Liễu Thần Dật không miễn cưỡng giữ hắn lại nữa, khẽ giọng cười nói.  

Lâm Nhất gật đầu, nghĩ tới một chuyện bèn chuyển chủ đề: “Liễu đại ca có biết tầng bốn của mật cảnh Hỏa Ngục này là cảnh tượng thế nào không?”  

Liễu Thần Dật nghe vậy, trong mắt lập tức lóe lên vẻ kinh ngạc, quái lạ hỏi: “Huynh tu luyện công pháp gì, ánh lửa trăm trượng vừa rồi vẫn chưa viên mãn sao?”  

Viên mãn?  

Hãy còn xa lắm, cho dù là tầng chín đỉnh phong cũng vẫn còn khoảng cách không nhỏ.  

Tuy nhiên, qua ánh mắt người thường, cho dù trong dị tượng đáng sợ vừa rồi là công pháp cấp Địa đáng ra cũng phải có thu hoạch thỏa mãn mới đúng.  

Nhưng nhìn sắc mặt của Lâm Nhất dường như lại không thỏa mãn, tên nhóc này đúng là quái vật.  

“À, ta chỉ tùy tiện hỏi thôi”.  

Lâm Nhất cười, Tử Diên Kiếm Quyết mà hắn tu luyện đương nhiên không thể nói cho đối phương biết.  

May là Liễu Thần Dật lập tức tỉnh ngộ, biết thăm dò công pháp của người khác thì hơi lỗ mãng, nên không hỏi đến cùng, cười nói: “Tầng bốn mật cảnh Hỏa Ngục là nơi cực kì quỷ dị, hễ tiến vào trong đó là sẽ bị một lồng giam hỏa ngục vây nhốt. Nếu trong vòng hai canh giờ không thể phá vỡ, lồng giam đó sẽ không ngừng thu nhỏ lại cho đến khi cơ thể của võ giả nổ tung. Đến lúc đó, không những không đạt được gì mà còn bị lửa phản phệ, nhẹ vì tu vi thụt lùi, nặng thì… lập tức tử vong”.  

Nhiếp Phong ở bên cạnh cũng lên tiếng nhắc nhở: “Lâm huynh, tầng bốn mật cảnh này là nơi cấm kị của Hỏa Ngục, không biết có bao nhiêu người đã chết một cách vô nghĩa ở trong đó”.  

Lâm Nhất thầm cảm thấy ngạc nhiên, không ngờ tầng bốn lại đáng sợ như vậy.  

Liễu Thần Dật nhẹ giọng nói: “Nghe đồn trong tầng bốn mật cảnh là khảo nghiệm được tạo thành bởi một luồng Thượng Cổ Thần Viêm của chủ nhân Hỏa Ngục này. Nếu phá vỡ được lồng giam thì sẽ nhận được một cây hoa Hỏa Ngục. Mảnh vỡ của lồng giam đó cũng là vật đại bổ có thể sánh ngang với điềm lành bốn sắc màu giống như bông tuyết rơi ở tầng ba mật cảnh này”.  

“Làm thế nào mới có thể phá vỡ lồng giam đó?”  

“Độ khó không nhỏ, trong vòng hai canh giờ, thực lực bản thân phải tiến bộ năm thành mới được!”, Liễu Thần Dật mỉm cười nói: “Thế nào, Lâm huynh muốn thử sao?”.  

Độ khó hơi lớn… Nhưng cũng chưa chắc không có khả năng.