Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1812



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bao bọc xung quanh người Dương Hùng, một luồng uy áp điên cuồng tràn ra từ trên người hắn ta, tựa như một vầng mặt trời gay gắt được ngưng tụ vởi Lôi hoả.  

Làn sóng chấn động bậc này mang đến cảm giác áp bức cực lớn, uy áp nặng nề dồn nén Linh khí trong không trung khiến nó nhất thời vang lên u u.  

Viêm Lôi Diệu Nhật!  

Đây là dấu hiệu chứng tỏ Viêm Lôi Quyết đã thăng cấp lên tầng thứ 7, mặt tất cả đệ tử ở hồ Huyền Dương này thoáng biến sắc, trong lòng thầm ngạc nhiên thật lâu. Viêm Lôi Quyết là một công pháp Địa cấp đỉnh cấp, khá nổi danh trên khắp cả thành U Châu, vô cùng khó tu luyện.   

Mà Dương Hùng này thế mà lại tu luyện Viêm Lôi Quyết đến tầng thứ 7, loại thực lực bậc này cũng chẳng hề kém hơn so với mười người đứng đầu của đệ tử nòng cốt.  

“ViêmLôi Quyết tầng thứ 7!”  

Lộ Triển và Tề Văn Hùng đứng ở bên rìa quay sang nhìn nhau một cái, trong mắt mỗi người đều loé lên vẻ lạ lùng, rõ ràng bọn họ đã rất bất ngờ.  

“Hy vọng ngươi có thể gây cho ta chút áp lực, nếu thắng quá dễ dàng như giết gà giết chó thì thực sự là chán ngắt”.  

Vẻ mặt Dương Hùng lạnh lùng, ánh mắt sắc bén hướng về phía Lâm Nhất cười lạnh, trong mắt chứa đầy sát ý nhàn nhạt.  

“Tên này…”.  

Vẻ mặt Lâm Nhất thoáng lộ vẻ nghiêm trọng, Dương hùng này thực sự không thể coi thường, e là những nhân tài mới bước chân vào cảnh giới Âm Huyền thì chưa chắc đã là đối thủ của hắn ta. Viêm Lôi Diệu Nhật, thanh uy cỡ này cũng khá là đáng sợ, chẳng qua…  

Đối đầu với Tử Diên Kiếm Quyết tầng thứ chín đỉnh phong của ta thì sẽ thế nào đây?  

Bên trong Tử Phủ, đoá hoa tám mươi mốt cánh đã bung nở hoàn toàn, trong lúc thiếu niên ngước mắt lên nhìn, từ sâu thẳm trong đôi đồng tử đen láy có luồng sáng bạc ngưng tụ thành kiếm quang lạnh lẽo nhất thế gian, bộc lộ rõ ràng phong mang tuyệt đỉnh của nó.  

“Ra tay đi!”  

Lời của Lâm Nhất vừa nói xong, tất cả mọi người đều cảm nhận được, trên người thiếu niên kia có luồng chiến ý dạt dào tựa như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, nhưng lại không hề mang theo chút xíu sợ hãi e dè nào.  

Tấm lòng hướng về kiếm này trước giờ chưa từng lung lay chút nào.  

Uỳnh!  

Hai luồng khí thế hùng hậu từ trên người Lâm Nhất và Dương Hùng lần lượt phát tán ra, làm điên đảo cả bầu không khí xung quanh sau đó đối đầu với nhau. Như thể giữa thiên khung có vô số đám mây điện cuồn cuộn va chạm vào nhau, phát ra những tiếng nổ trầm đục.  

Khí tức đáng sợ cỡ này lan tràn ra khắp mọi ngõ ngách bên trong Linh trụ Hoả Diễm, đến Linh khí bao trùm trong không khí cũng trở nên đặc sệt.  

Vô số ánh mắt đổ dồn về phía hai bóng người bên trong cột sáng, nín thở tập trung. Bầu không khí căng thẳng cỡ này, bất cứ lúc nào cũng đều có thể phát nổ, một khi phát nổ thì sẽ là một cuộc đại chiến kinh động đất trời.  

Trước khi chuyện này xảy ra, ai cũng không ngờ tới Lâm Nhất có thể có thực lực mạnh như thế.  

Cảm giác hai người giao đấu với nhau, chắc chắn sẽ là thế cục chênh lệch hẳn về một phía, nhưng bây giờ chiến ý bộc phát ra từ trên người Lâm Nhất lại khiến bất cứ ai cũng không dám xem thường.