Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2395



“Lại mất thể diện trước mặt U Nhược điện hạ, chết tiệt, tên Lâm Nhất này đáng chết!”  

“Nửa tháng sau tam đại bá chủ sẽ tổ chức yến tiệc ở thành Thiên Lăng để chiêu mộ yêu nghiệt nhập tông, người của Tử Nguyệt Động Thiên đã đến từ trước”.  

“Nhìn vẻ mặt khinh thường của họ có vẻ như rất thất vọng với thành Thiên Lăng... Chết tiệt, tên Lâm Nhất này đã hại cả thành Thiên Lăng chúng ta bị bại lộ hết”.

“Hắn đã giết liên tiếp hai nhân tài kiệt xuất của thành Thiên Lăng chúng ta, mọi người không cần nói đạo lí với hắn, cùng nhau xông vào bắt sống Lâm Nhất!”  

“Đi nào! Vào mật cảnh, giết Lâm Nhất!”  

“Vào mật cảnh, giết Lâm Nhất!”  

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trên hoang nguyên đều phẫn nộ, đằng đằng sát khí. Họ cùng nhau lên kế hoạch săn giết Lâm Nhất, dù không giết được cũng phải mật báo cho thất tú Thiên Lăng, khiến hắn vào nhưng không ra ngoài được.   

Bên ngoài hoang nguyên có rất nhiều tà tu đang ẩn nấp, khí tức trên người họ vô cùng đáng sợ.  

Nhìn thấy các võ giả địa phương thành Thiên Lăng hô hào, họ đều cười khẩy với vẻ mặt giễu cợt. Vô dụng ở bên nhau cũng là vô dụng, ở trước mặt yêu nghiệt, cho dù tới nhiều cỡ nào cũng không đủ giết.  

Nhưng nhắc tới đây, Lâm Nhất quả thật khá hấp dẫn.  

Hắn đã chọc giận các thế gia và Khuynh Nhược U, nếu có thể giết được hắn, đầu của hắn sẽ đáng giá lắm đây. Trong tích tắc, khí lạnh dâng trào trong mắt, sát ý phóng thích ra xung quanh.  

Đối với những tà tu như họ thì không có trái phải hay đúng sai, mà chỉ có lợi ích. Nếu như gặp được, tiện thể giết chết chắc chắn sẽ là một thu hoạch lớn, đưa đầu của hắn cho ai cũng sẽ nhận được thù lao hậu hĩnh.  

Vèo vèo vèo!  

Các nhân tài kiệt xuất địa phương trên hoang nguyên đều sôi trào huyết khí, không kìm nén nổi. Nhìn khe hở trong tia kiếm quang nổ tung, họ lần lượt bay lên không trung, liều mạng lao tới.  

Trong vô vàn tiếng xé gió, một số người có thực lực yếu hơn bị dội ngược trở về, người chảy máu đầm đìa, vô cùng thê thảm.  

Những người khác nhân cơ hội xông vào, biến mất bên trong mật cảnh.  

Các tán tu bên ngoài hoang nguyên lại tỏ ra rất bình tĩnh, họ có tu vi cao, khi vào mật cảnh sẽ bị dội ngược mạnh hơn, phải đợi khe hở mở rộng hết cỡ mới đảm bảo không có nguy hiểm.  

Mật cảnh Kiếm Tông.  

Trên mặt đất rộng lớn và hoang vắng, vạn vật im lặng, một khí tức thê lương và lạnh lẽo bao trùm khắp không gian này.  

Nhưng không lâu sau, sự yên tĩnh này đã bị phá vỡ, trên bầu trời có vô số người lục tục xuất hiện, càng làm tăng thêm sức sống cho mật cảnh này.  

Tất cả những người vào đây đều bị truyền tống ngẫu nhiên đến các vị trí khác nhau trong mật cảnh.  

Lâm Nhất đã đáp xuống từ sớm, hắn đang đứng trên một gò núi thấp bé, nhìn về phương xa trong không gian này.  

Thình thịch! Thình thịch!  

Tim hắn đang đập loạn xạ, nhưng sau khi giết Lục Thông, suy nghĩ của hắn trở nên thông suốt hơn nhiều, sảng khoái tỉnh táo, sương mù màu tím nhạt lượn lờ quanh người hắn, có cả tia điện lập loè.