Cùng lúc đó, tu vi của Lâm Nhất cũng điên cuồng tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, và hiển nhiên, tốc độ này đã vượt ngoài dự liệu của Lâm Nhất.
Hắn thăng cấp lên Thiên Phách tầng bốn chỉ mới được một tháng mà thôi, vậy mà bây giờ có giọt sương Thần Diệp hỗ trợ, tu vi của hắn lại lần nữa tấn thăng.
Việc này khiến người ta cảm thấy vừa ngạc nhiên lại vừa sợ hãi.
Tu vi tiến bộ quá nhanh khiến Lâm Nhất có chút lo lắng, mặc dù hắn tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết, thân thể không thể so với người thường, nhưng tu vi tăng tiến một cách không tưởng như vậy vẫn có chút gì đó không chân thật, cứ như đình đài trên mây vậy.
Hiện tại hắn cảm thấy có hơi lo sợ, nếu nội tình không đủ sẽ trực tiếp tan thành mây khói.
Đây là chuyện có khả năng xảy ra, mỗi lần hắn độ kiếp đều có một lượng lớn hoa Tinh Ma rơi xuống, mà lần sau sẽ càng hung hiểm hơn lần trước. Kiếp số Thiên Phách tầng năm mà hắn sắp phải đón nhận ắt sẽ càng thêm khủng bố.
Lần trước, kiếp số Thiên Phách tầng bốn, nhờ có bảo cốt Thương Long hộ thể, nên hắn cũng không gặp quá nhiều nguy hiểm. Nhưng phong cấm tầng mười của bảo cốt lại không dễ dàng đánh vỡ, nên không có chuyện mỗi lần độ kiếp đều có thể dựa vào bảo cốt Thương Long để mạo hiểm vượt ải.
Tu vi không thể tiến bộ nhanh như vậy!
Lâm Nhất nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn nhất tâm nhị dụng, trong lúc luyện hóa giọt sương Thần Diệp để nâng cấp kiếm uy Thương Long, hắn đồng thời đem toàn bộ tinh hoa linh khí thiên địa ẩn trong giọt sương rót vào Tử Diên Kiếm Quyết.
Hắn muốn tu luyện Tử Diên Kiếm Quyết, trước khi kiếm quyết thăng cấp đến tầng mười lăm, nhất quyết không để tu vi đột phát đến Thiên Phách tầng năm.
Kiếm quyết là trụ cột trong trụ cột, chỉ khi trụ cột kiên cố thì mới có thể xây được lầu cao vạn trượng, nếu không, đó chỉ là lầu cát trên mây, đụng một cái sẽ lập tức tan biến.
Nếu là những người khác, có được kỳ ngộ bực này ắt sẽ mừng rỡ như điên, mau chóng đột phá tu vi một mạch lên đến Thiên Phách tầng năm. Nhưng Lâm Nhất lại vô cùng tỉnh táo, hắn không hề có một chút lỗ mãn, mà dùng hết toàn lực để áp chế sự tăng vọt của tu vi.
Thoáng chốc lại bảy ngày trôi qua.
Nguyệt Vi Vi xoa xoa cằm, trong mắt lóe lên tia nghi hoặc. Lâm ca ca đã luyện hóa được mười giọt sương, thuộc tính phong lôi có tất cả năm giọt.
Kiếm uy Thương Long của huynh ấy cũng đã đạt đến tình trạng khiến người ta sợ hãi, Thương Long hùng mạnh dường như là vật sống, nhưng kiếm quang bắn ra từ hai mắt nó lại khiến nó có sự khác biệt rõ rệt với Thương Long chân chính. Luồng kiếm quang huy hoàng sáng chói mắt kia chính là kết quả sau muôn vàn gọt giũa, thiên chuy bách luyện.
Nhưng việc khiến người ta cảm thấy khó hiểu chính là tu vi của Lâm Nhất từ năm ngày trước đã dừng lại, không hề có bất kỳ xu thế tinh tiến nào nữa.
“Kỳ quái, giọt sương Thần Diệp ẩn chứa linh khí thiên địa, có thần huyết mênh mông tựa biển tôi luyện. Dù chỉ là một giọt sương cũng đủ khiến tu vi của võ giả tăng vọt, vậy mà mấy ngày nay, ngoại trừ kiếm uy từng bước lột xác thì tu vi của Lâm ca ca đã hoàn toàn dừng lại…”
Ánh mắt Nguyệt Vi Vi lóe sáng, lẩm bẩm nói.
Cảnh giới Thiên Phách hậu kỳ tu luyện vô cùng chậm, nếu không có kỳ ngộ đặc biệt thì dù là yêu nghiệt siêu phàm cũng khó mà đột phá trong thời gian ngắn.
Không thể ngâm mình trong Thánh Tuyền Linh Trì, có thể nói giọt sương Thần Diệp chính là cơ hội duy nhất của Lâm ca ca, ngày sau khi giáng xuống đại thế Côn Luân, sợ rằng không còn cơ hội tốt như vậy nữa.
Có lẽ Lâm ca ca có suy tính của riêng mình, Nguyệt Vi Vi thầm nghĩ.
Ba ngày sau…
Trên người Lâm Nhất bộc phát long uy vô biên, Thương Long vờn quanh thân hắn đã đạt đến kích cỡ khủng bố là 30 trượng. Kiếm quang bắn ra từ mắt rồng bùng cháy dữ dội, hóa thành kiếm hỏa vĩnh viễn không tắt, mang theo tia sáng chói mắt và tràn đầy sắc bén, bày ra uy áp không hề thua kém so với Thánh Linh Kim Ô.
Tuy không có huyết khí rót vào khiến kiếm uy Thương Long thiếu đi một chút sinh khí so với Thánh Linh Kim Ô, nhưng nó lại có phần sắc bén và ác liệt hơn.