Không ai có thể cướp đi trình đồ của hắn ở mặt kiếm đạo, Tử Diên Kiếm Quyết và đủ loại kiếm pháp. Đây là sự khác biệt giữa hai bên.
Bên cạnh sự lợi hại của bảo cốt thì cũng vừa là phúc, vừa là họa.
"Nghịch!"
Trong lúc Lâm Nhất suy nghĩ vấn đề ấy thì cũng thầm ra lệnh.
Khi kiếm trận khổng lồ đảo ngược lại thì gặp phải một lực cản rất lớn, nó khiến cho cả không gian đều chấn động một cách kịch liệt. Quả nhiên, kiếm quyết có cảnh giới càng cao, kiếm ý càng mạnh thì khi đảo ngược lực cản cũng sẽ càng lớn.
Nhưng kiếm trận Tử Diên này phải nghịch chuyển mới được, không thì chẳng thể phát huy ra sức mạnh lớn nhất của nó.
"Phá!"
Lâm Nhất gầm lên, quần áo tóc tai trên người điên cuồng bay múa, dưới tiếng kiếm ngân réo rắt cấu thành một làn điệu êm tai, vô thức tạo nên một âm luật nào đó.
Ầm, ầm!
Trận pháp kết hợp giữa hơn 360 luồng kiếm quang và 18 long ảnh thoáng chốc phá tan lực cản, ầm ầm bắt đầu nghịch chuyển. Trong quá trình đó, có một bóng Phượng cực kỳ khổng lồ bay ra từ trong trận. Cùng lúc ấy, ánh sáng chói mắt của Mặt Trời cũng len lỏi đến mọi ngóc ngách.
Dưới một tiếng Phượng hót, cả đất trời như bị đốt cháy. Uy áp khủng bố kia lập tức phá tan rào cản Thiên Phách tầng năm, Thiên Phách tầng sáu, Thiên Phách tầng bảy xông thẳng lên Tinh Quân!
Tuy uy áp đáng sợ chỉ diễn ra trong thoáng chốc, nhưng ánh hào quang của nó cũng đủ chói mắt.
Kiếm trận Tử Diên, Phượng minh triêu dương!
Lâm Nhất thở hổn hển, trong mắt lấp lánh ánh sao, không giấu nổi vẻ phấn khích.
"Không tồi, tuy không giỏi âm luật, không thể gảy được khúc Bách Điểu Triều Phượng, nhưng cũng có chút phong thái của bản Đế năm ấy rồi đó. Vừa hay ta đang thiếu một kẻ hầu, Lâm Nhất, nếu ngươi bằng lòng làm người hầu cho ta. Bản Đế đảm bảo sẽ khiến ngươi có thể giết Thần Linh khi mới ở Thánh Cảnh trong vòng 10 năm", Tiểu Tử hơi gật đầu, lộ ra ánh mắt vừa lòng nói.
Tâm trạng Lâm Nhất đang tốt nên không so đo với nàng ta, chỉ cười to nói: "Người hầu thì khỏi, nữ nhi lại đang thiếu một đứa nè".
"Bản Đế nói nghiêm túc đó", Tiểu Tử ngửa đầu bảo.
"Ta cũng nghiêm túc".
Lâm Nhất quan sát cô nhóc, xoa xoa cằm, nhóc con này trông mới 16 17 tuổi. Khuôn mặt xinh xắn không chút tỳ vết hay bắt bẻ được điều gì, trên người tỏa ra một khí chất thánh khiết, xinh xắn đáng yêu, tóc tết đuổi sam, nhìn kiểu gì cũng cực kỳ dễ thương.
Chỉ là thích khoác lác, không thì coi như con gái cũng khá tốt.
"Mơ đi, bản Đế không thèm nói chuyện với ngươi nữa", cô nhóc trợn trắng mắt, hừ một tiếng rồi quay đâu đi nói.
Vẻ mặt Lâm Nhất lại dần trở nên nghiêm túc, theo như lời cô nhóc kia có lẽ khoảng 15 phút nữa thì vết thương trên người mình sẽ lành lại.
15 phút cũng đủ để mình khiến kiếm ý Thông Thiên đột phá lên cảnh giới đại viên mãn.
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ lạnh lẽo, đồ đã vào tay hắn thì chưa bị cướp đi bao giờ. Hắn chắc chắn sẽ lấy lại bảo cốt và cả vốn lẫn lãi!
Trong khi Lâm Nhất đang tiến sâu vào rào cản cuối cùng của kiếm ý Thông Thiên trong không gian ý thức.
Đám giới tử Thần U lặn xuống nước, lần lượt phá tan các cấm chế, liên tục bơi về phía đáy hồ.
Trên cả chặng đường, mọi loại cấm chế đều do Thần U ra tay phá hủy, trong mắt Thiên Càn và Huyền Long toát ra vẻ kỳ dị và hết sức kinh ngạc.
Cấm chế bên dưới Thánh Tuyền Linh Trì cực kỳ khủng bố, thế mà lại có thể bị phá hủy một cách dễ dàng dưới tay Thần U. May mà những người khác không biết cấm chế dưới nước đã bị phá, không thì dễ gì chỉ tìm kiếm cơ hội trên mỗi mặt nước. Dù sao, nghe đồn Cửu Diệp Thánh Quả cũng ở dưới đáy hồ.
Hai người đoán có lẽ Thần U đã biết được vài bí mật nào đó từ trưởng lão kia, không thì đã chẳng có cách nào giải thích được việc tại sao hắn ta có thể phá hủy cấm chế.
Có điều, vị trưởng lão kia chắc chắn không ngờ được Thần U lại bị Lâm Nhất chặt đứt một cánh tay.
Xoạt!
Trước mắt ba người bỗng xuất hiện ánh sáng chói mắt, một hương hoa nồng nàn như ngưng tụ thành thực chất dưới ánh hào quang trôi bồng bềnh trong nước.