Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3852: Tông môn yên tĩnh nhất thời sôi sục.



Cùng lúc đó, hoa Tinh Ma trong ngũ đại khí hải bắt đầu bốc cháy, trên người Lâm Nhất có hào quang thẩm thấu. Tóc hắn dài ra, toàn thân như ngọc, gương mặt hoàn hảo đang nhắm chặt hai mắt, nhìn từ xa ngũ quan phong thần tuấn lãng như thể được điêu khắc tỉ mỉ không hề tì vết.





Quả thật thiếu niên đã lớn rồi, vẻ ngây ngô trước kia đã không thể nào tìm thấy được nữa. Gương mặt toát lên khí chất xuất trần, có mị lực vô biên.



Dựa vào hai chữ tuấn lãng thì khó mà hình dung một cách đơn giản.



Sáng sớm hôm sau, tin tức Lâm Nhất sắp được chưởng giáo thu nhận làm đệ tử thân truyền, hơn nữa còn có cơ hội tiến vào núi Thánh Kiếm được lan truyền nhanh chóng. Toàn bộ Phù Vân Kiếm Tông đều dậy sóng ngút trời.



Tông môn yên tĩnh nhất thời sôi sục.







Nhất là lúc nghe ngóng được, Lâm Nhất này đến từ con đường thông thiên, hơn nữa thậm chí còn chưa lọt vào Bạch bảng, toàn bộ đệ tử nội môn đều nổi giận. Chắc chắn Lâm Nhất đã dựa vào quan hệ, ỷ có cánh cửa của tiền bối Phong Giác mới có thể trà trộn vào Phù Vân Kiếm Tông.



Toàn bộ Phù Vân Kiếm Tông có hơn ba nghìn đệ tử nội môn, trong khi chỉ tiêu đệ tử thân truyền chỉ có năm trăm.



Trong mắt rất nhiều đệ tử nội môn, với tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng năm của Lâm Nhất, e rằng còn không bằng mấy đệ tử ghi danh kia. Không ngờ người như vậy vừa mới đến đã làm đệ tử thân truyền, không ai trong số đệ tử nội môn có thể tin phục.



Còn năm trăm đệ tử thân truyền kia thì trong lòng cũng vô cùng tức giận.



Lâm Nhất được thu nhận làm đệ tử thân truyền cũng thôi đi, không ngờ còn có cơ hội tiến vào núi Thánh Kiếm. Bọn họ không thể nhẫn nhịn chuyện này được.



Núi Thánh Kiếm không chỉ có ý nghĩa đặc biệt ở Phù Vân Kiếm Tông mà còn ở cả phủ Thương Huyền. Đối với kiếm khách trong phủ Thương Huyền mà nói, nó là sự tồn tại giống như núi Thánh.



Thông thường mà nói, đệ tử thân truyền muốn lên núi Thánh Kiếm không những bản thân phải đủ ưu tú mà còn phải cống hiến không ít cho Phù Vân Kiếm Tông, bấy giờ mới có tư cách leo lên núi Thánh Kiếm.



Nhất thời Lâm Nhất đã đắc tội với hai quần thể lớn là đệ tử thân truyền và đệ tử nội môn.



Thậm chí ngay cả đệ tử ghi danh với số lượng khổng lồ kia cũng nghĩ thầm trong bụng rằng, tuy ở giới Côn Luân con đường thông thiên có danh tiếng không nhỏ, nhưng nếu ngay cả Bạch bảng cũng không lọt vào nổi, chưa chắc đã có thể so bì với mấy đệ tử ghi danh bọn họ. Không ngờ người như vậy lại trở thành đệ tử thân truyền, đúng là không còn gì để nói.



Lòng người dao động, thậm chí có khá nhiều đệ tử tim đã nguội lạnh, cảm thấy hơi bất công về hành động lần này của chưởng giáo.



“Hồ đồ!”



Lúc Diệp Tử Lăng biết được tin tức thì lạnh mặt, nổi giận ngay.



Vương Vũ Nhược đứng bên cạnh nàng ta cảm thấy bất an, định nói đỡ cho Lâm Nhất vài câu, nhưng thấy vẻ mặt lạnh băng của sư tỷ, cuối cùng vẫn không dám lên tiếng.



Sư tỷ vừa mới quay về từ chủ điện tông môn, định bảo chưởng giáo thu hồi mệnh lệnh, ai dè ngay cả mặt mũi của chưởng giáo đại nhân cũng không nhìn thấy.



Tiểu cô nương Vũ Nhược biết rõ tại sao sư tỷ lại nổi giận đến thế.



Núi Thánh Kiếm mở ra ở trong Phù Vân Kiếm Tông là chuyện khá thận trọng, không chỉ tiêu hao một lượng lớn đan Tinh Thần để giải trừ phong cấm, mà còn phải có chưởng giáo đích thân chủ trì. Bằng không trong núi Thánh Kiếm sẽ ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp khiến người tiến vào núi một đi không trở lại.



Ở trong tông môn, cơ hội đi vào núi Thánh Kiếm cực kỳ quý giá, nhất là mấy năm gần đây Phù Vân Kiếm Tông đã không còn thịnh thế như trước.