Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4091: Công Tôn Viêm cười khẩy



Lâm Nhất liên tiếp lùi mạnh, phát hiện không thể tránh thoát được, hơn nữa càng lui nhanh thì càng bị thương nặng bởi kiếm thế.

Thậm chí kiếm thế mà bản thân hắn tung ra cũng trở thành mực của Họa Long Điểm Tinh, ngược lại càng bị vây chặt.

Đợi đến khi Lâm Nhất tỉnh ngộ ra, kiếm thế long ảnh bao vây hắn đã sống động như thật, khó phân thật giả, chỉ thiếu một nét cuối cùng. Không có đường đi, cũng không có đường lui.

"Lâm huynh không cần hoảng sợ, một kiếm này của ta đã luyện tới hóa cảnh, có thể tự do điều khiển, chắc chắn sẽ không thực sự giết huynh. Nhưng lại khó tránh khỏi bị thương nặng, mười ngày nửa tháng nhất định lạc không ngồi dậy nổi." Công Tôn Viêm cười khẩy, hào phóng quang minh lỗi trước mặt mọi người.

Khiến cho nhiều người đều phải âm thầm gật đầu. Đây mới là phong thái hơn người, co được giãn được của người xuất thân danh phái. Nào có kiêu ngạo giống như Lâm Nhất, hắn không chỉ ra tay tàn nhẫn, còn được nước lấn tới.

Khóe miệng Lâm Nhất khẽ co giật, cái tên này thật biết giả bộ.

Giả bộ từ lúc bắt đầu cho tới tận bây giờ.

Rõ ràng chỉ cần lùi một bước, nhưng lại cố ý sử dụng Toái Hư

Kiếm Quyết, để cho người ta biết tông môn của gã có liên quan đến Kiếm Đế. Lâm Nhất còn chưa hỏi, đã nói bản thân sở hữu tuyệt học của Kiếm Đế, thắng không vẻ vang.

Thắng không vẻ vang. .. Còn chưa ra tay, mà đã cho rằng ta sẽ thua sao?

Bây giờ lại tới nữa rồi, ngươi còn chưa thắng kìa, giả bộ cái gì.

Một lần hai lần cũng thôi đi, nhiều lần thực sự có phần không quen. Có lẽ người xuất thân danh phái, ai cũng thích kiểu này thì phải.

Không chỉ muốn biến đối thủ thành đá lót đường, còn muốn cho tất cả mọi người đều nhìn thấy phong độ của mình. Lâm Nhất không cảm xúc, không để ý tới đối phương. Chính vào lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng hắn sắp bị đâm trúng mà âm thầm thúc giục kén kiếm ở ấn đường.

Không chịu thua sao?

Công Tôn Viêm khế sửng sốt, gã còn cho rằng Lâm Nhất sẽ chủ động nhận thua, lắc đầu trầm giọng nói: "Đắc tội rồi Dứt lời, một kiếm đâm thẳng về ấn đường Lâm Nhất. Họa Long Điểm Tỉnh hoàn tất, Lâm Nhất trong tưởng tượng của mọi người sẽ bị một kiếm này nổ tung đầu, hoặc Công Tôn Viêm giơ cao đánh khẽ không khiến hẳn rơi vào cảnh tượng mình đầy thương tích.

Âm! Ầm! Ầm!

Trường kiếm đâm vào ấn đường Lâm Nhất, nhưng lại không thể thực sự đâm vào được, ngược lại thân kiếm lại bắt đầu không ngừng run rẩy. Có kiếm ý mạnh mẽ dâng trào ở ấn đường Lâm Nhất, tay cầm kiếm của Công Tôn Viêm không nhịn được mà run rẩy, kiếm thế long ảnh vây quanh Lâm Nhất xuất hiện những vết nứt không ngừng lan rộng ra.

Rắc! Rắc!

Tiếng thân rồng vỡ vụn truyền vào tai mọi người, khiến cho ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Ai nấy đều bối rối, không tự chủ được mà đứng lên, đồng thời bội kiếm mà họ cất trong hộp cũng không nhịn được mà lay động. Lâm Nhất phát ra tiếng gào giận dữ, kiếm ý Bán Bộ Thần Tiêu hoàn toàn tung ra, long ảnh bao vây hắn vỡ tan trong nháy mắt. Âm!

Kiếm quang bay thẳng lên trời, rực rỡ chói mắt. Chỉ thấy từng chùm quang mang rực rỡ màu bạc bắn ra từ trong cơ thể Lâm Nhất, kiếm ý Bán Bộ Thần Tiêu điên cuồng bộc phát. Dưới sự tăng cường của kiếm ý bậc này, kiếm thế mạnh mẽ của Lâm Nhất lại càng tăng vọt, chớp mắt đã áp đảo kiếm thế của Công Tôn Viêm.

"Kén kiếm!" Ánh mắt Công Tôn Viêm hiện lên sự kinh ngạc nồng đậm, gã vô cùng bất ngờ. Cuối cùng cũng biết vì sao một kiếm này của gã lại không thể đâm tiếp được.

Ẩm!

Thánh Kiếm đâm vào ấn đường Lâm Nhất không ngừng run rẩy.