Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4098: Kiếm...gấy rồi sao?



Âm ầm ầm!

Tiếng Kiếm Phần Viêm vỡ vụn như sét đánh ngang trời, vang vọng vào tai mọi người.

Tất cả mọi người đều choáng váng trước cảnh tượng này, trên thanh kiếm

khổng lồ vạn trượng, lưỡi kiếm vừa nãy còn hoàn hảo không tì vết, phong mang tứ phía, toát ra uy lực của thánh binh đã hoàn toàn vỡ vụn.

Ẩm!

Hàng chục mảnh vỡ rơi xuống giữa hồ nước của quảng trường Thanh Nham, phát ra tiếng nổ dữ dội, bắn cột nước lên trời.

Toàn bộ quảng trường Thanh Nham chìm trong im lặng, tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn, nói không lên lời.

Hoàn toàn không dám tin vào những gì họ vừa nhìn thấy, chuyện này khiến người ta quá mức kinh sợ, sự kinh sợ này không thể diễn tả bằng lời.

“Kiếm...gấy rồi sao?”

Trên Phi Thiên Đài, một đám nhân tài kiếm khách chết lặng, Kiếm Phần Viêm đủ để sánh với thánh binh thiên văn, cứ như vậy mà gấy trong tay của Lâm Nhất.

“Chuyện này sao có thế chứ?”

Triệu Nham cứng đờ như gà gỗ.

Đây chính là Kiếm Phần Viêm có thể sánh với thánh binh thiên văn đấy, trăm năm khó thấy được một lần, còn là kiếm do Phong Huyền Tử tự tay rèn ra.

Cung Hạo Nhiên hơi mở miệng, nói không lên lời, việc này quá kỳ lạ, vượt qua cả nhận thức của gã.

Xong rồi!

Phong Tiểu Ngư và Phong Tỉnh Dương, còn có một đám con cháu nhà họ. Phong sắc mặt đều trắng bệch, tay chân lạnh toát.

Trong đại hội Danh Kiếm, danh kiếm hiếm có mà ông nội làm ra bỗng dưng lại gãy ở trước mắt mọi người, đả kích này đối với Thanh Nham Tàng Kiếm Lâu mà nói gần như là tai họa ngập đầu, về sau danh tiếng của họ sẽ phải chịu tổn hại chưa từng có.

“Trời ơi! Chuyện gì vừa xảy ra thế này?”

“Kiếm Phần Viêm gấy rồi ư? Đang yên đang lành sao lại gãy, vừa nấy thánh uy đó rõ ràng còn sánh được với cả thánh binh thiên văn, đây tuyệt đối là một danh kiếm mài”

“Không phải là do Lâm Nhất cố ý làm gãy đấy chứ?”

“Việc này thực sự khó nói, nói không chừng là trình độ rèn kiếm của lão Phong đã sa sút đi nhiều, trên kiếm chắc có chỗ nào đó sai sót.”

“Không lí nào lại vậy chứ? Lão Phong là Thiên Huyền sư đấy!”

Sau khi tỉnh táo lại, quảng trường Thanh Nham hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, vô số tiếng ồn ào vang lên.

Diệp Phi Phàm khế sửng sốt, sau đó lại cười toe toét, Lâm ca này của gã quả thực lợi hại, trước đó huynh muội nhà họ Phong bị hắn liên tiếp vả mặt, thể diện mất hết, có thể nói là nhục nhã vô cùng.

Gã bị Phong Tiểu Ngư chế giêu mấy lần, làm cho nhục nhã, lại không ngờ. được một phát trúng đích.

Đại hội Danh Kiếm nơi mà yêu nghiệt tụ tập quả thực đã bị Lâm Nhất quét sạch, đến ngay cả Công Tôn Viêm được mệnh danh là có một cặp mắt kiếm, nhìn thấu được tất cả kiếm chiêu của đồng bối cũng bị đánh bại.

Mặt mũi của Phong Tiểu Ngư có thể nói là mất sạch sẽ, không quá một ngày, nàng ta sẽ thành trò cười lớn ở quận thành Thanh Dương này.

Nhưng lão Phong vẫn là người có thủ đoạn, biết Kiếm Phần Viêm vừa xuất hiện, ánh mắt của tất cả mọi người sẽ bị nó thu hút, dù sao những người đến đây đều là kiếm khách, thanh kiếm này cũng xem như là sự bổ trợ hoàn hảo cho Lâm

Nhất.

Sau này khi vang danh cũng sẽ đi liền với nhau, danh tiếng của Thanh Nham Tàng Kiếm Lâu tất nhiên sẽ theo đó mà vang xa.

Nói cho cùng cũng miễn cưỡng có thể xem là cục diện đôi bên cùng có lợi.

Nhưng bây giờ thanh Kiếm Phần Viêm này lại gấy ở trong tay Lâm Nhất, ở ngay trước mặt mọi người.

Cho dù là Phong Huyền Tử cũng sẽ phải mất mặt. “Cuộc vui này lớn thật đấy...” Diệp Phi Phàm không biết xấu hổ mà cười nói.

Lạc Hoa trên khán đài trầm ngâm, Bạch trưởng lão bên cạnh lo lắng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, phiền phức này thực sự hơi lớn rồi.

Ở chính giữa hồ nước, trên chuôi kiếm khổng lồ vạn trượng.

Lâm Nhất cũng sững sờ một lúc lâu mới phản ứng lại, nhìn chuôi kiếm trụi lủi ở trong tay, khóe miệng không nhịn được mà co giật.

Tim hắn rỉ máu, thịt đau đớn vô cùng.

Đây chính là thánh khí sánh được với cả thánh kiếm thiên văn đấy, cho dù mình không dùng đến, cũng không biết có thể đổi được bao nhiêu tài nguyên nữa.

Chỉ cần hắn sẵn lòng bán ra, sẽ có vô số người đổ xô kéo đến.

Nếu không được nữa thì tặng lại cho bạn bè cũng là một lựa chọn rất hoàn hảo, khi tự tay cầm lấy chuôi kiếm, bản thân Lâm Nhất cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng thanh kiếm này mạnh đến mức nào.

Có hai ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía hắn, Lâm Nhất ngẩng đầu lên nhìn, hai kiếm thế đang giận dữ nhìn hắn.