Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4121: Có hai cách sử dụng hoa Tinh Ma



Sau Thất Tinh Tụ Đỉnh, hoa Tinh Ma được trồng trong cơ thể Lâm Nhất hoàn toàn lột xác, trở thành màu vàng kim không gì sánh được.

Có hai cách sử dụng hoa Tinh Ma, một là để cho hoa Tinh Ma nở rộ trong cơ thể, giải phóng tất cả năng lượng ẩn chứa bên trong hoa Tinh Ma ra ngoài.

Trước đó Lâm Nhất chính là dùng cách này để khí thế trên người đạt đến trình độ ngang bằng cảnh giới Tinh Tượng đỉnh phong, giúp hắn chiến thắng được kiếm trận Thương Long.

Thứ hai là để hoa Tinh Ma thoát ra bên ngoài cơ thể, bùng nổ ra uy lực khủng khiếp hơn nữa. Khi hoa Tinh Ma bao quanh cơ thể hình thành lên trường lực, nó có thể công và thủ. Nhưng độ nguy hiểm của nó cũng không phải là chuyện đùa, một khi có một hoa Tinh Ma bị hư hại, thì phải tốn một khoảng thời gian rất dài mới có thể hồi phục lại được.

Đồng thời để duy trì trạng thái này phải tiêu hao một lượng chân nguyên khổng lồ, do vậy không thể kéo dài được.

Thật ra, còn có cách thứ ba đó là dung hợp toàn bộ hoa Tỉnh Ma, ngưng tụ thành thể năng lượng giống như hỗn độn mà đánh ra, nhưng độ khó quá lớn nên hiện giờ Lâm Nhất vẫn chưa nắm vững được.

Dựa theo cách nói của Tiểu Băng Phượng, hoa Tinh Ma cuối cùng có thể in dấu thần ấn, đạt tới sức mạnh một cánh hoa đã có thể chém tan Tinh Thần, nhưng đối với Lâm Nhất mà nói điều đó quá mức xa vời, không thể tưởng tượng nổi.

Trước mắt, hắn thúc giục bốn mươi chín đóa hoa Tỉnh Ma ra khỏi cơ thể, hoa Tỉnh Ma màu vàng lơ lửng lên xuống quấn quanh người hắn.

Khắp người hắn, Tinh Hoa nở rộ, trong ánh mắt có ma quang tuôn trào.

Khi Phong Thiên Nguyên lại tiếp tục tấn công tới, Lâm Nhất chuẩn bị đã lâu nháy mắt bùng nổ, Táng Hoa trong tay nuốt mây hóa rồng, đâm về phía Vẫn Tinh Chỉ Kiếm của đối phương.

Am!

Long ảnh và sao băng quấn vào nhau, nổ ra một cơn bão kiếm vô cùng hỗn loạn. Lâm Nhất thúc giục hoa Tinh Ma bên ngoài cơ thể đến cực hạn, Táng Hoa không ngừng đâm ra, từng chút từng chút chém vỡ điểm yếu trong kiếm thế của Phong Thiên Nguyên.

Phong Thiên Nguyên hiển nhiên rất kinh ngạc, ông ta không ngờ Lâm Nhất còn có thể phản công quyết liệt dưới tình huống chật vật như vậy.

Nhưng nghĩ tới việc đối phương nắm giữ Thất Hoa Tụ Đỉnh, ông ta thoáng bình tĩnh lại rồi xoay người, lập tức biến chiêu, lạnh giọng nói: “Nhưng vẫn phải chết!”

Một kiếm này của ông ta cực kỳ đáng sợ, kiếm trong tay vẫy ra vô số Tinh Quang. Mỗi chấm Tinh Quang trong nháy mắt hóa thành thiên thạch bùng cháy. Nhất thời, thiên thạch đầy trời, tựa như một chiếc lồng giam vây chặt lấy Lâm Nhất.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Ba lão giả tóc trắng còn lại vẻ mặt thờ ơ, mỗi người đều đáp xuống ở một nơi khá xa. Kiếm trong tay không ngừng vung lên, từng đường kiếm tựa lưỡi liềm chém vỡ hư không, xuyên qua những kẽ hở giữa các thiên thạch mà đồng loạt lao về phía Lâm Nhất.

Mỗi tia kiếm mang hình lưỡi liềm đều vô cùng đáng sợ, chỉ cần chính diện bị chém phải, Lâm Nhất sẽ lập tức mất đi khả năng chiến đấu.

Sự phối hợp của mấy người này khiến cho ngươi ta phải nổi da gà, hoàn toàn không cho người ta có bất kỳ con đường sống nào.

Đồng thời, Lâm Thiên Nguyên liên tục cười khẩy: “Tiểu súc sinh, so với bọn ta thì ngươi còn non lắm, Thất Hoa Tụ Đỉnh thì thế nào? Dù sao cũng phải chết, ta thấy ngươi còn có chiêu bài gì, có bản lĩnh thì sử dụng Thánh Linh chân chính của Phù Vân Thập Tam Kiếm ra đi!”

Hiển nhiên ông ta cũng biết, Thánh Linh của Phù Vân Thập Tam Kiếm không phải là Thanh Loan.

Ông ta nói như vậy, tất nhiên là không cho rằng Lâm Nhất còn có thể có chiêu bài nào khác, thực sự sẽ sử dụng Thánh Linh của Phù Vân Thập Tam Kiếm.

Ông ta đứng chắp tay, đâm ra một kiếm, nhắm thẳng vào tim Lâm Nhất.

Tốc độ đâm của kiếm này cực kỳ chậm rãi, không chỉ có sao băng phong cấm không gian ở một phương, mà xa xa còn có ba lão giả không tâm thường tung ra những sát chiêu chí mạng.

Âm ầm!

Nhận ra sự đáng sợ của kiếm này, Lâm Nhất không ngừng thúc giục hoa Tinh Ma, bản thể không lay động một cách mù quáng.

Kiếm của đối phương trông thì có vẻ rất chậm, nhưng chỉ cần hắn có bất kỳ động tĩnh gì, không chú ý một chút thôi thì sẽ lấy thế lôi đình mà tấn công tới. Nhưng cứ tiếp tục giằng co như vậy, đến khi đối phương chờ được thời cơ mà đánh tới, cuối cùng vẫn khó tránh khỏi cái chết.

“Ta đã ra tay thì sao có thể cho ngươi đường sống. Ngươi đợi ta lâu rồi, ta cũng đã đợi ngươi rất lâu rồi! Đắc tội người nhà họ Phong ta, thì nhất định phải chết!”

Phong Thiên Nguyên cười hết sức dữ tợn.

Khiến cho mọi người kinh hãi không thôi, gừng càng già càng cay. Lâm Nhất chờ đợi thời cơ, muốn dùng Thất Hoa Tụ Đỉnh đánh cho người sau không kịp trở tay.

Ai biết đối phương đã sớm có phòng bị, không chỉ như vậy thậm chí còn nghĩ ra cách khắc chế, trực tiếp phong cấm Lâm Nhất, đẩy hắn vào trong tuyệt cảnh.

Sát ý trong mắt Lâm Nhất âm thầm tích tụ, lão già này thật là quá đáng. Rõ ràng là nhà họ Phong ỷ thế hiếp người, thậm chí còn mấy lần vu khống hẳn.

Thị nữ của Phong Tiểu Ngư hễ mở miệng lại là nô tài, đại trưởng lão nhà họ Phong này mở miệng ra thì là súc sinh. Quả nhiên là người một nhà, tính tình không khác gì nhau.

Lâm Nhất vẫn rất bình tính, không để ý gì đến đối phương. Khi tất cả mọi người đều cho rằng hắn sắp bị đâm trúng thì Thương Long Ấn trong ngực âm thầm được kích hoạt.

Âm

Huyết diễm thánh văn ẩn chứa bên trong Thương Long Ấn nháy mắt nở rộ. Hơn một trăm long văn tử kim bùng cháy, đạt đến trình độ tương đương thánh văn, nhục thân hóa thành thánh khí bách văn.

“Chết đi!”

Thấy Lâm Nhất yếu ớt chống trả, Phong Thiên Nguyên đột nhiên tăng tốc, một kiếm đâm vào tim Lâm Nhất.

Khóe miệng ông ta cong lên một nụ cười tàn nhãn, ông ta đã có thể tưởng tượng ra hình ảnh trái tim Lâm Nhất bị một kiếm này đâm thủng một lỗ.


Giờ khắc này, ông ta mới hiểu vì sao một kiếm này lại không thể đâm xuyên qua tim của đối phương. Đối phương đã tu luyện được thánh thể Thương Long từ lâu, một khi toàn lực kích hoạt, chỗ hiểm yếu là trái tim sế trở thành thánh khí bách văn.

Với tu vi cảnh giới Thiên Phách thì làm sao có thể gây tổn hại được tới thánh khí bách văn cơ chứ?

Ít nhất cũng phải là Tinh Quân mới được, muốn đâm xuyên qua tim đối phương thì nhất định phải là cảnh giới Thần Đan.

“Cút”