Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 478



Bỗng nhiên hắn nhận ra điều gì đó, mặc dù tốc độ lĩnh ngộ kiếm ý trong Vạn Kiếm Đồ rất nhanh, nhưng lại tương tự với võ giả đột phá Huyền Quan bằng Phá Huyền đan, giống về cảnh giới nhưng khác về thực lực.  

Không phá kén thành bướm, không trải qua sinh tử thì không thể thật sự mạnh lên.  

Tu luyện kiếm ý cũng không có đường tắt!  

Advertisement

“Đi chết hết đi!”  

Trong mắt Lâm Nhất không có một tia thương hại, kiếm ý cuồng bạo hoá thân thành núi, phát động đợt trấn áp cuối cùng.   

Advertisement

Nhưng lúc này có một tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên ở phía chân trời. Trong vô số tia chớp, một người ẩn mình giữa bốn lớp ánh sáng đột nhiên hiện thân.  

“Cao thủ tầng thứ tư!”  

Tất cả mọi người kinh ngạc, cao thủ kiếm ý tầng thứ tư muốn đến được tầng thứ nhất không phải dễ.  

Cần phải vượt qua ba lớp chắn, nếu vượt qua thì chẳng khác nào thần thánh.  

Uy áp kiếm ý lớn mạnh đủ khiến người ta quỳ lạy, không ngóc đầu lên được.  

Hoàng Phủ Tịnh Hiên kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên là Diệp Lưu Vân đang khoan thai bước đến.  

Diệp Lưu Vân, hạng ba mươi sáu bảng Nhân!  

Có thể lọt vào hạng năm mươi người đứng đầu bảng Nhân đều là những người có danh tiếng hiển hách, được rất nhiều người ngoài tông biết đến.  

Vừa xuất hiện, hắn ta đã thu hút sự chú ý của mọi người và không ngớt lời khen ngợi.  

Diệp Lưu Vân nở nụ cười nhạt, nhìn bốn phía với vẻ mặt kiêu ngạo, chỉ cảm thấy tất cả các đệ tử bên dưới đều nhỏ bé như kiến.  

Chỉ một ngón tay là có thể dễ dàng bóp ch3t.  

“Đến được tầng thứ nhất không dễ dàng chút nào, mọi chuyện hẳn đã giải quyết sắp xong rồi nhỉ?”  

Diệp Lưu Vân trầm ngâm suy nghĩ, những người hắn ta dẫn tới đều là kiếm ý tầng thứ hai, đối phó với một tên lính mới mới vào Vạn Kiếm Đồ dư dả, hoàn toàn không cần lo lắng.  

Nhưng cuối cùng vì lí do an toàn, hắn ta vẫn tốn sức vượt qua nhiều lớp chắn, từ tầng thứ tư hạ xuống tầng thứ nhất.  

“Diệp sư huynh, cứu chúng ta với!”  

Diệp Lưu Vân đang tìm đám người Liên Minh Quân Tử thì nghe thấy vài tiếng kêu cứu nhỏ yếu, bèn xoay người lại nhìn.  

Nụ cười trên mặt hắn ta lập tức vụt tắt, một hình ảnh hoàn toàn không dám tưởng tượng xuất hiện trong tầm mắt hắn ta.