Qúy An Ninh khoanh tay, mặt đầy hứng thú nhìn vào người bên cạnh, mang công cụ bịt lỗ tai, dáng người cao ngất, cầm súng tư thế đàn ông đẹp trai mạnh mẽ, áo sơ mi màu đen sẵn cổ tay lên, lộ ra cánh tay nhỏ bền chắc có lực.
Càng không phải nói, phương pháp sử dụng chuẩn xác bắn thẳng đến tâm bia, làm cho đôi mắt tiểu tinh tinh của Qúy An ninh thể hiện rõ sự thán phục.
Cô ta giống như là một tiểu mê muội vậy, nhìn về hướng người đàn ông này không chớp mắt, trong ánh mắt tất cả đều là say đắm.
Bên cạnh mấy người đàn ông, đều đã dừng lại động tác, không dám tin nhìn qua, cảm thấy không tưởng tượng nổi, đồng thời, cũng hâm mộ khen ngợi.
Nhìn vóc dáng của người đàn ông trẻ tuổi này, bọn họ đều đang hoài nghi, có phải hay không tới đây là một người thuộc lực lượng đặc nhiệm hàng đầu, nếu không, tại sao có thể bắn bách phát bách trúng vậy?
Bắn xong viên đạn cuối cùng, Cung Vũ Trạch đẹp trai làm một động tác tay kéo cò súng, quay đầu nhìn bên người cô gái nhìn chằm chằm anh ta mỉm cười, cười nói, “Nào, đến lượt em rồi.”
Qúy An Ninh ở trước mặt người thần như anh ta, lập tức có một ý nghĩ không dám thể hiện, nếu cô ta bắn mười phát đạn, có thể có một phát vào bia cũng là không tệ rồi.
“Em liệu có được không?” Quý An Ninh có chút không tự tin đi tới bên anh ta.
“Anh dạy em.” Cung Vũ Trạch hơi cúi người, môi hấp dẫn chạm nhẹ vào bên tai cô ta, hô hấp nóng bỏng ngay tại chỗ rái tai của Qúy An Ninh.
Khuôn mặt đẹp của cô ta có chút ửng đỏ, Cung Vũ Trạch hết sức quan tâm đeo cho nàng tai chống ồn, đồng thời, đem một khẩu súng lục nhỏ nhắn đưa đến trước mặt cô ta, cầm vào bàn tay nhỏ bé của cô ta, để cho cô ta nắm chặt.
Quý An Ninh cũng tự nhiên từng có một ý tưởng làm một nữ cảnh sát xinh gái, cô ta cầm súng lục, cố gắng thích ứng với tư thế, luôn cảm thấy như vậy là không đúng, như kia không đúng.
“Tay nâng cao một chút.” Nói xong, Cung Vũ Trạch tự mình điều chỉnh tư thế tay của cô ta, cuối cùng, Qúy An Ninh cũng đứng được tư thế tiêu chuẩn, cô ta quả nhiên thấy như này, thị giác của ánh mắt tốt hơn nhiều.
“Bắt đầu đi!” Cung Vũ Trạch ở bên cạnh trầm thấp nói một câu, Qúy An Ninh đè xuống cò súng, chỉ nghe mấy mấy tiếng bịch bịch, ở trên màn hình lớn, hiện lên, cô ta có một phát bắn trong vòng bảy, cô ta ngạc nhiên mừng rỡ khóe miệng giương lên.
“Thành tích không tệ.” Nói xong, thân hình cao lớn của Cung Vũ Trạch ở sau lưng, hoàn toàn bao quanh cô ta, bộ lưng của cô ta dán thật chặt lồng ngực chắc chắn của anh ta, cánh tay của anh ta đưa ra, nhẹ nhàng cầm vào cổ tay của cô ta, tỏ ý thời điểm cô ta nổ súng, tay không được run lên.
“Tiếp tục lại.”
Qúy An Ninh tim đập trực tiếp bịch bịch nhảy loạn lên, tim đập như vậy rất rõ ràng, đồng thời cũng làm đầu óc của cô ta trong lúc nhất thời không thể có lý trí.
Cô ta nuốt nước miếng một cái, trong hô hấp đều thuộc về hơi thở của người đàn ông cường tráng này, làm cho cô ta trong lòng rối loạn.
“Sao vậy?” Cung Vũ Trạch thấy cô ta một mực không có động tĩnh, ghé vào tai hỏi một câu.
“Không... Không có gì!” Nói xong, Qúy An Ninh vội vàng từ bỏ trong đầu không nên nghĩ thứ đó, ánh mắt ngắm thẳng đến phía trước, bắt đầu hết lần này tới lần khác đè xuống cò súng xuống, khi nhìn thành tích của cô ta biểu hiện ở trên màn hình lớn, khoẳn khắc đó, cô ta thật sự cảm thấy mình chính là nữ cảnh sát trừ gian diệt ác.
Khi có cảm giác thành tựu rồi, làm cho cô ta chơi đến nỗi không muốn rời đi, Cung Vũ Trạch luôn ở cùng cô ta, chơi hết lần này đến lần khác, quá đủ nghiền.
Trên sân golf, lần này Âu Dương Mộng Duyệt không cần Qúy Thiên Tứ dạy, dù sao cũng không có người đàn ông nào sẽ lợi dụng cô ta, anh ta không cần thiết phải làm người bảo vệ hoa rồi.
Hai người đứng ở điểm phát bóng khác nhau, bắt đầu vung gậy ra, đánh một phương hướng vị trí đẹp mắt.
Qúy Thiên Tứ mỗi lần đánh thành tích không tệ, mà Âu Dương Mộng Duyệt cũng không kém, khi Qúy Thiên Tứ có chút kinh ngạc nhìn qua, cô ta có chút hơi đắc ý hồi đáp lại một ánh mắt.
Vốn trên sân golf chỉ có hai người, đột nhiên lại có hai người đàn ông trẻ tuổi đi vào, nhìn dáng vẻ đều là khoảng hai mấy tuổi, cùng đến đánh golf.
Trong đó một người mặc chiếc quần thể thao màu ghi không dưới năm con số, khuôn mặt lai đẹp trai tuyệt đối làm phụ nữ động lòng, còn có một đôi mắt màu hổ phách, tóm lại, nhìn một cái là biết công tử con nhà có tiền.
Âu Dương Mộng Duyệt nghe thấy có người sau lưng, tự nhiên quay đầu lại nhìn.
“Xin chào, Mộng Duyệt, thật là trùng hợp, cô cũng ở đây.” Anh tràng con lai đẹp trai lập tức ngạc nhiên mừng rỡ, hóa ra là quen biết cô ta.
Âu Dương Mộng Duyệt khẽ run, đó là Anthony là tiền bối của cô ta và cũng là con của bạn cha, bởi vì có huyết thống Á và Châu, còn có một người tên tiếng trung là Lý Tử Kiệt.
“Xin chào, anh cũng tới rồi à.” Âu Dương Mộng Duyệt lễ phép đáp lại.
Qúy Thiên Tứ bên cạnh ánh mắt dửng dưng đảo qua, thâm thúy như mắt mực không thể chớp.
“Tôi nghe cha cô nói, cô đánh golf rất giỏi, hôm nay có thể chộp được cơ hội, có thể dạy tôi.” Lý Tử Kiệt cười tới bên cạnh cô ta, một đôi mắt mang xích quả ý thích.
“Tôi đánh cũng không tốt.” Âu Dương Mộng Duyệt không quá vui lòng, chỉ có thể cười cười.
“Không vấn đề, miễn là đánh tốt hơn tôi là được rồi! tôi đánh rất tồi, Mộng Duyệt, thời gian không gặp, cô lại xinh đẹp rồi.” Lý Tử Kiệt vô cùng thẳng thừng khen cô ta.
Âu Dương Mộng Duyệt hơi cảm thấy không được tự nhiên, cô ta hướng anh ta nói, “Anh đi một bên luyện bóng đi! Tôi và bạn tôi cùng đến đó.”
Nói xong, ánh mắt của Âu Dương Mộng Duyệt nhìn về Qúy Thiên Tứ, chỉ thấy anh ta đang vung gậy, một quả màu trắng bay đi, cuối cùng lệch tuyến, còn có chút nghiêm trọng.
Quý Thiên Tứ lông mày kiếm vặn chặt, hình như có chút chán nản.
“Xin chào, tôi là Lý Tử Kiệt, tôi là bạn tốt của Mộng Duyệt, có thể làm quen một chút không? Lý Tử Kiệt vì tranh thủ muốn lấy thiện cảm của Âu Dương Mộng Duyệt, tự nhiên biểu hiện mặt lịch sự nhất của anh ta, muốn bắt tay với Qúy Thiên Tứ.
Quý Thiên Tứ nhìn anh ta một cái, cũng không có bắt tay, mà là tiếp tục ấn một quả bóng, làm động tác chuẩn bị vung gậy, thuận miệng đáp lại một tiếng, “Xin chào.”
Lý Tử Kiệt có chút ngượng ngùng rút tay về, nhìn thêm một cái Qúy Thiên Tứ, hắn tự cho rằng có khuôn mặt lai, là một chuyện rất vinh dự, bình thường trọc con gái vui, dễ như trở bàn tay.
Nhưng, không biết tại sao, trước mắt người đàn ông trẻ đông phương này, để lại cho hắn một cảm giác uy hiếp giá trị nhan sắc của hắn.
Chứ không phải hắn là con lai, cũng đẹp trai tuấn tú sẽ được người khác để ý.
“Mộng duyệt, dạy dạy tôi đi! Cầu xin cô đó.” Mặt dày Lý Tử Kiệt cầu cô ta.
“Tôi...” Âu Dương Mộng Duyệt tất cũng không phải là người có lòng dạ sắt đá, cộng thêm hai nhà lại có quan hệ trên dưới.
“Xin cô đó.” Lý Tử Kiệt lộ ra một biểu cảm của một chú chó nhỏ đáng thương, xoa xoa hai tay, giống như con nít.
Âu Dương Mộng Duyệt cắn cắn môi, do dự một chút nói, “Được rồi!”
Lý Tử Kiệt nhìn bạn của hắn nháy mắt một cái, bày tỏ thành tựu của hắn, người bạn của hắn cười lắc lắc đầu, đi ra trước mặt một cái máy khác, Lý Tử Kiệt ở bên cạnh Âu Dương Mộng Duyệt, hắn đẹp trai cầm gậy làm động tác vung gậy.
Tuy nhiên! Hắn có chút cố ý làm sai tư thế cầm gậy, Âu Dương Mộng Duyệt quả nhiên có chút không đành lòng, hướng hắn nói, “Tư thế cầm gậy của anh chưa chính xác.”
Vẫn còn buồn phiền vì chưa tìm được chương mới nhất của tiểu thuyết sao?