Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1220



Cô nhất định phải thu hút sự chú ý của anh.

Hạ Lăng Sơ đang ở trong văn phòng xem văn bản. Tống Dung Dung tới gõ cửa rồi chủ động vào chào hỏi.

Hạ Lăng Sơ nghe thấy tiếng gõ cửa liền trả lời, “Mời vào!”

Tống Dung Dung cười rồi bước vào trước mặt anh, cúi đầu chào hỏi, “Tổng giám đốc Hạ, chào anh. Tôi đến là để báo danh.”

Hạ Lăng Sơ ngẩng đầu nhìn, trong mắt anh có nét trầm tư. Tống Dung Dung nghĩ rằng anh ấy bị vẻ đẹp của cô hút hồn.

Cô cắn nhẹ môi, ánh mắt hiện ra vẻ điệu đà, muốn lôi cuốn Hạ Lăng Sơ.

Hạ Lăng Sơ nói với giọng rất điềm tĩnh, “Tống Dung Dung, tôi quyết định điều chuyển cô.”

Tống Dung Dung lập tức giật mình, điều chuyển ư? Lẽ nào Hạ Lăng Sơ điều chuyển cô tới gần bên cạnh anh ấy, làm trợ lý riêng cho anh ấy? Kiểu trợ lý có thể tham gia vào mọi việc riêng tư của anh ấy ư?

“Xin hỏi, anh định điều chuyển tôi tới vị trí nào?” Tống Dung Dung hỏi với vẻ háo hức đợi chờ.

“Cô về văn phòng trước đi, lát nữa sẽ có người tới thông báo” Hạ Lăng Sơ nhìn cô ta và nói.

“Vậy, vậy tôi về trước” trong lòng Tống Dung Dung thấy vui, cô quay người bước đi.

Sau khi Tống Dung Dung rời đi, Hạ Lăng Sơ gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự, ra lệnh trực tiếp, “Cậu xem công ty có chỗ nào thiếu bộ phận văn thư thì điều Tống Dung Dung sang đó.”

“Tổng giám đốc Hạ, cô Tống Dung Dung này chẳng phải ứng tuyển vào văn phòng của anh sao?”

“Cô ta không phù hợp, điều chuyển đi.”

“Vâng, tôi cũng vừa nhận được mấy thư ứng tuyển. Có lẽ sẽ có vị trí phù hợp cho cô ấy.” Giám đốc nhân sự đáp lời.

Hạ Lăng Sơ gác điện thoại rồi tiếp tục xem văn bản. Khi nãy anh trầm tư nhìn Tống Dung Dung là bởi vì lần trước ở triển lãm tranh, Cung Vũ Ninh đã ghen với cô ta. Vì thế anh không muốn giữ cô ta bên mình, tránh cho Cung Vũ Ninh vô tình gặp cô ta lại không vui.

Tống Dung Dung ngồi trong văn phòng đợi thông báo điều chuyển. Trong lòng cô khấp khởi mong chờ được trở thành trợ lý riêng của Hạ Lăng Sơ. Sau này sẽ được ra vào những nơi cao sang, đứng bên cạnh một người đàn ông cao quý.

Cô thấy mừng thầm trong lòng. Có cơ hội nếu anh cần cô đi công tác cùng, vậy thì khi ở khách sạn, cô sẽ có cơ hội ngủ cùng anh ấy.

Đợi khoảng nửa tiếng, Tống Dung Dung nhận được điện thoại của bộ phận nhân sự.

“Tống tiểu thư, chúng tôi vừa nhận được điện thoại. Cô được điều chuyển sang vị trí khác.”

“Vâng! Tôi được điều chuyển đi đâu vậy?” Tống Dung Dung rất tự tin, chờ đợi thông báo.

“Chúng tối vừa gửi hồ sơ của cô tới bộ phận phát triển của công ty. Bộ phận đó đang thiếu một trợ lý văn thư. Giám đốc bộ phận bên đó đã tiếp nhận, cô hãy tới đó để báo danh!”

Sắc mặt của Tống Dung Dung thay đổi hoàn toàn. Giọng cô lạc đi, “Anh nói gì cơ? Sao tôi lại bị điều chuyển tới bộ phận phát triển? Anh có đùa không đấy? Có phải các anh nhầm rồi không?”

“Tống tiểu thư, chúng tôi không nhầm. Quả thật cô đã bị điều chuyển tới bộ phận phát triển. Bây giờ cô có thể tới đó báo danh.”

“Đây là ý của ai? Ai dám điều chuyển tôi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc?” Tống Dung Dung từng ở bên Hạ Hải Dật nên biết quy trình ở công ty. ởởvị trí như của cô, không phải ai cũng có thể điều chuyển tùy ý.

“Là tổng giám đốc Hạ truyền đạt ý kiến” Giám đốc nhân sự trả lời.

Sắc mặt của Tống Dung Dung thay đổi hoàn toàn. Là Hạ Lăng Sơ điều chuyển cô ư? Cô nói với đầu bên kia, “Để tôi đi tìm Tổng giám độc Hạ.”

Đặt điện thoại xuống, Tống Dung Dung mở cửa, đi tới văn phòng của Hạ Lăng Sơ.

Cô gọi cửa, tiếng của Hạ Lăng Sơ vọng ra, “Mời vào!”

Tống Dung Dung bước vào, khuôn mặt có vể thểu não, “Tổng giám đốc Hạ, tại sao anh điều chuyển tôi sang bộ phận khác?”

Hạ Lăng Sơ ngẩng mặt nhìn, “Tống tiểu thư, đây là quyết định của tôi. Cô có gì không hài lòng sao?”

“Rõ ràng tôi ứng tuyển vào vị trí trợ lý trong văn phòng tổng giám đốc mà”

“Bên tôi không thiếu người. Tống tiểu thử nếu muốn làm việc ở công ty thì xin hãy nghe theo sự sắp xếp của bộ phận nhân sự.” Giọng của Hạ Lăng Sơ lộ ra sự lạnh lùng.

Tống Dung Dung tròn mắt, nghe giọng điệu của Hạ Lăng Sơ, cô hiểu là không còn cách nào để thuyết phục., “Vậy được, tôi sẽ đi nhận công việc. Tổng giám đốc Hạ, nếu bên ngài thiếu người, mong anh hãy cất nhắc tới tôi.”

Hạ Lăng Sơ gật đầu cho qua chuyện, còn Tống Dung Dung cũng đành phải rời đi.

Tống Dung Dung bước ra khỏi cửa, nghiến rằng, chuyện gì thế này? Đang yên lành tự nhiên lại điều chuyển cô đi.

Lẽ nào Hạ Lăng Sơ biết thân phận của cô.

Tống Dung Dung vừa ra khỏi thì trợ lý của Hạ Lăng Sơ xuất hiện. Trong tay anh ta là một tập tài liệu.

“Tống giám đốc Hạ. Anh yêu cầu tôi kiểm tra bên chỗ Hạ Hải Dật. Tôi tìm được một chút tài liệu cùng một số thông tin. Hai năm nay Hạ Hải Dật nuôi khá nhiều bồ bên ngoài. Trong số đó có người mà chúng ta từng gặp qua.” Tiểu Tô nói với vẻ khá ý nhị.

Hạ Lăng Sơ nhìn anh ta, “Đừng dài dòng, mau nói.”

Tiểu Tô đưa bức ảnh ra trước mặt anh, “Chính là người này.”

Hạ Lăng Sơ nhìn người trong bức ảnh. Cô gái đang ôm Hạ Hải Dật chẳng phải là Tống Dung Dung hay sao?

Trùng hợp như vậy khiến Hạ Lăng Sơ lo lắng. Thì ra Tống Dung Dung là người của Hạ Hải Dật. Vậy thì sự xuất hiện của cô ta, rồi được tuyển dụng vào văn phòng tổng giám đốc là đều có người đứng sau sắp xếp.

Vụ tai nạn đó khiến anh có chút áy náy. Nên khi cô ta ứng tuyển khiến anh cũng có chút thương tình. Vì thế mới tuyển dụng cô ta.

Nếu không phải sự xuất hiện của cô ta, khiến Cung Vũ Ninh ghen thì có lẽ anh đã giữ cô ta bên mình.

“Tổng giám đốc Hạ, xem ra đây chính là quân cờ trong tay Hạ Hải Dật. Anh dự định làm gì?” Tiểu Tô ban đầu thấy Tống Dung Dung khá xinh. Giờ biết thân phận của cô ta nên chẳng còn hứng thú gì.

“Trước mắt đừng có động tĩnh gì. Tôi đã điều cô ta tới bộ phận phát triển. Cậu cử người giám sát. Tôi muốn xem Hạ Hải Dật điều khiển quân cờ này như thế nào.”

“Vậy tổng giám đốc Hạ dự định dùng nhưng bức ảnh này làm gì?”

“Trước đây khi Hạ Hải Dật kết hôn chẳng qua là muốn lôi kéo sự đầu tư của cha vợ hắn. Nếu đưa những bức ảnh này cho vợ và cha vợ hắn, e rằng hắn sẽ phải bị ly hôn.”

“Tổng giám đốc Hạ, với hắn thì cần gì phải cảm thông.” Tiểu Tô hừ một tiếng.

“Tôi đã từng gặp vợ của anh ta, một người an phận thủ thường, đang nuôi hai con nhỏ. Thôi bỏ qua đi.” Hạ Lăng Sơ chau mày, không có ý định đó.

Anh thấy vợ của Hạ Hải Dật không hẳn là người xinh đẹp nhưng rất yêu anh ta và các con. Dù gì thì nếu Hạ Hải Dật chơi bời phụ nữ bên ngoài thì vợ anh ta nên tự phát hiện, chứ anh không nên xen vào chuyện này.

“Tổng giám độc Hạ, Hạ Hải Dật dù biết anh có nương tay với vợ con anh ta, thì cũng không chắc anh ta đã hiểu đâu,”

“Làm người phải có giới hạn,” Hạ Lăng Sơ đáp lời.