Hiệu quả của linh thịt tốt đến mức làm cho Bạch Vũ giật mình, sau khi ăn xong, toàn thân đều cảm giác được một cỗ nhiệt lưu, lực lượng dư thừa quanh quẩn ở chung quanh linh mạch, liên tục vài ngày cũng không tan.
Bọn Viêm Hạo Thiên, Nhạc Kỳ Nhân đều đi bế quan hấp thu lực lượng linh thịt. Bạch Vũ vốn cũng có thể bế quan, nhưng vì nàng lo hầm dược cho Dạ Quân Mạc, vì chế tác đồ ăn trưởng thành cho Tiểu Bạch, vốn không thể bế quan.
Dạ Quân Mạc và nàng, vào lúc nàng không chú ý sẽ để cho Triệu Hoán Thú của hắn kết nối ngàn dặm truyền âm với Tiểu Thanh và Tiểu Bạch, chờ lúc Bạch Vũ phát hiện, cũng không nhìn thấy Triệu Hoán Thú của Dạ Quân Mạc là cái gì.
Đồ ăn của Tiểu Bạch và thang thuốc của Dạ Quân Mạc cũng không dễ làm, đặc biệt là thuốc của Dạ Quân Mạc, Bạch Vũ mất ăn mất ngủ hầm thật lâu mới làm ra chưa đến mười phần, mỗi ngày nàng vừa nhìn chằm chằm Dạ Quân Mạc uống thuốc, vừa tiếp tục hầm thuốc.
Chén thuốc đắng làm cho khuôn mặt Dạ Quân Mạc từ trước đến nay không chút thay đổi đều co rút. Một vạn năm qua hắn uống không ít thuốc, nhưng chưa từng uống qua thuốc đắng như vậy, mỗi lần uống xong đều muốn buồn nôn. Bạch Vũ đành phải vắt hết óc làm phần thuốc còn lại thành thuốc viên, mới có thể khiến cho Dạ Quân Mạc nuốt trôi.
Chờ Bạch Vũ hoàn thành xong chuyện này, đã qua chừng mười ngày. Nàng hấp thu xong lực lượng linh thịt, đã ẩn ẩn có loại cảm giác muốn đột phá. Tiểu Bạch mới ăn đồ ăn vài ngày, cũng có trưởng thành rõ ràng.
Lần này linh mạch của ta đột phá, hẳn là Tiểu Bạch sẽ có sự tăng trưởng đáng kể, đến lúc đó có thể cân nhắc để cho Tiểu Bạch học tập một loại linh thuật chủ động.
Bạch Vũ rất vừa lòng ở trên núi nhìn Tiểu Bạch, chợt phát hiện cảnh tượng náo nhiệt gần đây của Vô Trần Cung, đứng lặng ở bên trong Băng Nguyên đều có thể nghe thấy âm thanh ồn ào, náo động trên bảy đỉnh núi, ngay cả đỉnh Vô Danh vắng vẻ của nàng cũng đều cảm giác có nhân khí.
Nàng hỏi Tả Vũ mới biết được, năm mới sắp đến, đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ đều nắm chặt thời gian chạy về Vô Trần Cung một chút, bao gồm phần lớn đệ tử ngoại môn cũng đều đã trở lại.
Cũng không phải bọn họ muốn trải qua năm mới ở Vô Trần Cung, nhưng mỗi khi đến ngày lễ đều tổ chức một vài hoạt động náo nhiệt hoặc là nhiệm vụ tập thể, đạt được xuất sắc ở trong vài hoạt động này, có thể nhận được phần thưởng dày, như là linh thuật, dược thiện, đồ ăn,... còn có phần lớn cống hiến.
Bình thường làm nhiệm vụ, cống hiến đạt được thật sự quá ít, muốn đổi dược liệu và linh khí quý trọng một chút cũng không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể đủ, trên cơ bản các đệ tử Vô Trần Cung đều trông mong kiếm được nhiều cống hiến chút ở trong hoạt động này.
Hoạt động năm mới hằng năm đều rất long trọng, còn rất nhẹ nhàng, bình thường là liên tục một tháng.
Năm nay có hai hoạt động, phân biệt là so đấu linh khí của Linh Khí Đường với Đại hội linh tửu của Dược Thiện Đường.
So đấu linh khí là tỷ thí linh khí của chính mình với linh khí của Linh Khí Đường, người thắng có thể nhận được cống hiến.
Đại hội linh tửu là nơi chế tác linh tửu, do ba vị Bình Thẩm, đánh giá, chấm điểm, hiệu lực linh tửu càng tốt thì điểm càng cao, phần thưởng càng nhiều.
Linh khí duy nhất trên người Bạch Vũ là nhẫn Bách Vũ, căn bản không thể dùng để đánh người, nàng cũng không muốn bại lộ nàng có không gian linh khí, nàng không có ý định đi Linh Khí Đường, nhưng Đại hội linh tửu, quả thực nàng cảm thấy hứng thú.
"Muốn đi Dược Thiện Đường?" Dạ Quân Mạc nghe nói sau đó hỏi nàng.
Bạch Vũ đùa với Tiểu Bạch ở trong lòng, cười tủm tỉm gật đầu: "Đúng vậy, nghe nói toàn bộ mọi người ở Vô Trần Cung sẽ chế tác linh tửu, ta muốn đi Đại hội xem có thể có linh tửu gì đặc biệt hay không."
Dạ Quân Mạc từ chối cho ý kiến, lôi kéo Bạch Vũ đứng dậy: "Ta đi cùng nàng."
"Được." Bạch Vũ thu hồi Tiểu Bạch, đang chuẩn bị ra cửa cùng Dạ Quân Mạc, Ám Ưng đã đến đây.