Tác giả: Mạc Thước Nghi" Lát nữa chịu khó cực chút, ngày mai toàn bộ tài sản của tôi đều đứng tên em, chịu không?"Lát nữa?Khoan đã, không được!Trời còn chưa kịp tối mà…Mặc cho Mộc Lam giãy giụa không chịu, anh cứ thế mà bế cô lên trên phòng.Thôi thì hôm nay cũng chẳng thoát được rồi.Chấp nhận gạo nấu thành cơm thôi!Trịnh Quân Thành bất giác cong môi nhìn người con gái đang mệt lã người ngủ bên cạnh.Từ phòng ngủ rồi cả phòng tắm, tất cả những điều này điều là hậu quả do cô bảo anh \\\' không được\\\'.Vậy thì đêm nay anh dạy cho cô biết, Trịnh Quân Thành anh \\\' được\\\' đến chừng nào.Sau một đêm liên miên, quả thật Mộc Lam không còn xuống giường được nữa rồi.Lúc cô tỉnh dậy đã là trưa hôm sau, cả người ê ẩm, chi chít khắp nơi đều là dấu hôn đỏ ửng bắt mắt." Trịnh Quân Thành, anh đúng là tên sắc lang!"Đoán chắc giờ này tên sắc lang kia đã đi làm nên cô không ngại gì chửi lấy một câu.Cố gắng lắm mới đặt chân xuống dưới nhà, Thẩm Mộc Lam đã bắt gặp ngay mẹ chồng mình ngồi phía dưới.Đưa tay vén tóc chỉnh chu, môi nở nụ cười mà chạy xuống bên cạnh bà." Mẹ…"" Con dâu, dậy rồi sao? Đêm qua cực lắm đúng không? Thôi vợ chồng con thì cố cho mẹ đứa cháu nha con".Vừa gặp đã đòi cháu.Đây đích thực là mẹ chồng cô rồi!Nhìn quanh nhà chẳng thấy bóng dáng ai kia, Thẩm Mộc Lam nhếch môi cười thú vị.Nước mắt ứa ra, mặt mày tỏ rõ vẻ ủy khuất." Mẹ à, con cũng muốn có con lắm. Nhưng mà…"" Nhưng mà sao con?""Trịnh Quân Thành...anh ấy...anh ấy đích thực là gay đó mẹ."