Lục Viện bị Chu Phù Thế đẩy mạnh đến nỗi lưng dính sát vào tường. Một tay cô ôm chặt cổ anh, hai chân quấn quanh eo anh, thân trên lên lên xuống xuống theo từng cú thúc của anh, miệng phát ra những âm thanh quyến rũ, "Ưm...Ưm......"
Cô bị anh làm đến ý loạn tình mê, váy ngủ tuột xuống đến hông, phơi bày bầu vú tròn trịa đầy đặn. Trên làn da trắng nõn vẫn mơ hồ nhìn thấy rất nhiều dấu vết anh lưu lại đêm qua.
Anh cúi đầu ngậm ngực cô vào miệng, đầu lưỡi mềm đảo quanh, hai bầu vú căng tròn bị liếm ướt đẫm, núm vú cũng bị khẽ khàng nhay cắn.
Tiếng mút mát của người đàn ông vang vọng trong phòng, toàn thân Lục Viện tê dại, không chịu nổi phải vặn vẹo eo: "Nhanh lên... ừm..."
Bụng dưới của cô đột nhiên co rút khiến cây gậy của anh bị kẹp chặt. Anh ngước mắt nhìn, hai má cô ửng hồng, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra thở hổn hển, trên cổ lấm tấm mồ hôi. "Thư giãn đi, đừng kẹp."
Giờ phút này cô không thể khống chế được cơ thể mình, liên tục gọi tên anh, đầy bất bình: "Chu Phù Thế... Chu Phù Thế..."
Anh hơi nhếch miệng, ôm cô rời khỏi vách tường, dùng một tay đỡ tay phải bị thương của cô, rồi cẩn thận đặt cô lên giường. Hai chân cô bị anh mở rộng, côn th*t chậm rãi rút ra khỏi tiểu huyệt chặt khít.
Cô cúi đầu nhìn côn th*t thô dài cắm trong cơ thể mình, vươn tay nắm lấy phần lộ ra ngoài, vừa đủ lòng bàn tay. Nhất thời cô không thể tưởng tượng được côn th*t của anh dài đến mức nào, phần đang nằm bên trong cơ thể cô còn dài bao nhiêu?
Mật dịch trào ra khiến lòng bàn tay Lục Viện ướt đẫm. Sau đó cô từ từ đưa tay xuống, nắm lấy hai túi tinh của anh, bôi toàn bộ nước mật lên đó.
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn của cô đang cầm hai túi tinh, khóe miệng anh hơi nhếch lên: "Thích lắm à?"
Cô liếm đôi môi khô khốc, "Ừ, thích."
Anh không chịu để cô được như ý, dùng sức đưa đẩy eo, tách phần thịt mềm bên trong tiểu huyệt ra và đẩy vào sâu hơn, tốc độ càng lúc càng nhanh. Tay cô dần mất sức, thả lỏng hai túi tinh nhưng vẫn không chịu buông ra, giọng nói bất mãn, "Nhanh quá... a... chậm thôi... ừm..."
Nhưng anh đột nhiên rút ra ngoài, vòng tay qua eo rồi lật người cô lại, đặt một chiếc gối mềm dưới cánh tay phải của cô. Khi rút tay về, anh phát thật mạnh vào cặp mông trắng nõn mềm mại của cô, nơi đó lập tức xuất hiện mấy vệt đỏ.
Cô hợp tác nâng mông lên, hạ eo và quỳ xuống, tạo thành đường cong duyên dáng gợi cảm.
Anh quay người lấy chiếc bao cao su vừa chạy ra ngoài mua để trong chiếc quần thể thao vứt trong góc ra rồi đeo vào. Chiếc bao cao su cô đưa cho anh đêm qua thực sự quá nhỏ, khiến anh khó chịu.
Nghe tiếng xé sột soạt phía sau, trong khoảng hai mươi phút, anh không chỉ đi tắm mà còn ra ngoài mua bao cao su, cô cảm thấy anh đúng là bậc thầy về quản lý thời gian.
Anh đứng đằng sau nhìn vòng eo vô thức đong đưa và mật dịch không ngừng chảy ra từ giữa hai chân Lục Viện, bèn cúi đầu hôn lên bờ mông trắng nõn của cô, "Thật là lẳng lơ."
Chu Phù Thế đưa côn th*t đến trước cửa huyệt, hứng hết toàn bộ nước mật rồi từ từ đẩy vào trong, hướng thẳng đến nơi sâu nhất.
Nhưng anh di chuyển quá chậm khiến cô mất kiên nhẫn, vô thức đẩy eo và mông ra sau. Anh cũng thuận thế đâm mạnh vào, cắm lút gậy vào trong hoa tâm của cô.
Cô bị anh làm đến mềm nhũn, nửa người trên nằm trên giường, toàn thân tê dại khẽ run lên, "A..."
Anh cúi người nâng eo Lục Viện lên lần nữa, đôi tay đặt trên eo cô bắt đầu chuyển động, côn th*t chậm rãi rút ra rồi lại dùng sức cắm vào, mỗi lần đều đi vào sâu hơn, mạnh hơn.
Hông của anh va vào mông cô, mỗi lần giao hợp đều phát ra tiếng nước phụt phụt. Cô dần dần cảm thấy mông mình nóng lên, đầu vùi vào gối, tay ôm chiếc gối mềm mại dùng sức đến mức ngón tay trắng bệch, tiếng rên rỉ vô cùng gợi cảm.
Bàn tay anh ôm lấy ngực cô, ngón tay xoa bóp lôi kéo núm vú. Anh cúi xuống hôn eo cô, đầu lưỡi đảo quanh hõm eo, rồi gặm cắn dọc theo sống lưng lên trên.
Anh biết lần này chia tay, nếu không cố ý tạo cơ hội, họ sẽ khó gặp lại nhau.
Lúc này, anh muốn giữ cô lại, không để cô rời đi vì trong lòng còn quá nhiều luyến tiếc và không cam lòng, ham muốn cũng bùng cháy như ngọn lửa không có hồi kết.
Anh đưa đẩy gần như điên cuồng, cuối cùng cũng phóng thích trong cơ thể cô.
Lục Viện lên đỉnh nhiều lần, bị anh lăn lộn hết lần này đến lần khác, mỗi lần cô đều khóc lóc xin tha, hai chân run rẩy. Dù ý thức đang lạc trôi nhưng cơ thể cô lại rất thành thật, thịt mềm bên trong siết chặt côn th*t, như thể không muốn anh rời đi.
Chu Phù Thế dịu dàng hôn lên khóe môi cô, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào má cô, nghiêng người ngậm lấy vành tai đỏ hồng, đưa tay vuốt ve cánh tay phải bị thương của cô, "Không sao chứ?"