Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 172: 172




Khoảng vài tiếng sau, anh và cô ra khỏi Ngự Viên.

Lúc đầu cô còn nghĩ anh chở cô về Ôn Gia nên cũng không hỏi gì thêm, mà xe đã đi được một đoạn đường cô nhìn càng lúc càng thấy không đúng.
Khúc Yên nhìn qua anh:Đi đâu ạ?
Anh thuận miệng nói:Khu vui chơi.
Hôm nay là ngày sinh nhật cô, Khúc Yên trước đó đã không đón sinh nhật cùng ai trong gia đình nên anh muốn đắp lại một phần nào đó cho tương lai của cô.
Ánh mắt Khúc Yên sáng rực, vui vẻ cười với anh.
Thẩm Tây Thừa nhìn cô, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng đi rất nhiều.
Hôm nay là Chủ Nhật, khu vui chơi lại đông hơn ngày thường rất nhiều lần.

Nhìn đâu cũng có bóng dáng con nít cùng bạn học khoảng cấp hai, cấp ba đến chơi rất náo nhiệt.
Đây là khu vui chơi khác với cái cha Khúc dẫn cô đi, nên là rất nôn nóng mà đi vào trong.

Cô và anh đi qua khu trò cho người lớn rồi tìm kiếm chỗ bán vé.
Khúc Yên đi tới chỗ mua vé, lách qua những người vừa mua xong vé đang chen lấn đi ra chơi.


Dáng người cô trong đám đông lại nhỏ nhắn, như chỉ một giây sau liền bị người khác đẩy ngã.
Thẩm Tây Thừa nhanh chóng luồn lách qua từng người sải bước chân bước tới chỗ Khúc Yên, nắm tay kéo cô vào bên trong chỗ mua vé.
Khi mua vé xong Khúc Yên nhìn xung quanh.

Thẩm Tây Thừa im lặng bên cạnh không lên tiếng, rõ ràng là anh rủ cô đến đây chơi nhưng cuối cùng lại chẳng có bao nhiêu hứng thú với mấy trò chơi này.
Bàn tay Thẩm Tây Thừa và bàn tay cô có sự chênh lệch rõ ràng, Khúc Yên quyết định chỉ nắm ngón tay trỏ của Thẩm Tây Thừa.

Sau đó dẫn anh đến chỗ có tính cảm giác mạnh nhất, là tàu lượn siêu tốc.
Đứng ở nơi chờ, cô được biết nó có tên là vượt qua cơn thịnh nộ của Zeus, nó đạt tốc độ 95km/h trong vòng bốn giây khi lao xuống từ đỉnh cao năm mươi mất.

Nghe tiếng thét thất thanh của những người đang chơi càng làm cô thấy thích thú hơn.
Thẩm Tây Thừa nhìn vẻ hứng thú của cô, cúi đầu hỏi:Không sợ à?
Khúc Yên quay người xoa xoa má anh:Đương nhiên là không sợ rồi.


Có cao hơn cũng không sợ.
Thẩm Tây Thừa chơi mấy trò này sẽ không ăn thua gì, quan trọng là tâm lý cô bền đến thế nào thôi.
Bắt đầu nắm tay anh đi lên hàng đầu tiên, vui vẻ mà ngồi xuống cài hết dây an toàn.

Một lượt chỉ có năm chiếc xe, nên số lượng ngồi khá ít ỏi, may mắn Khúc Yên nhanh tay chợp ngay hàng ghế “tử thần”
Đến khi tàu lượn bắt đầu di chuyển, cô thật sự mới biết cái cảm giác hồi hộp đến vỡ tim và phải la lên cho bớt sợ hãi là như thế nào.
Kết thúc trò chơi Khúc Yên thật sự đứng không nổi, chân cứ mềm nhũn cả ra mà phải khom lưng chống gối để từ từ bình tĩnh.

Cô thật sự rất muốn nôn nhưng lại không có gì có thể nôn được.
Thẩm Tây Thừa mở nước đưa tới:Uống đi.
Tay cô vẫn còn có chút run, cầm chai nước rồi ngửa đầu uống.
Cô nhìn anh với vẻ sùng bái lại sợ đến mức xanh mặt:Anh..anh ổn thật sao?
Thẩm Tây Thừa nhếch môi:Có cao hơn vẫn ổn.
Cô biết lời này là anh đang châm chọc lời khi nảy của cô.
Cô nhìn tàu lượn ấy rồi rùng mình, ba vòng đảo ngược, ba đỉnh cao, sáu vòng xoắn và một vòng lượn ba trăm sáu mươi độ giống hệt như cơn thịnh nộ của thần Zeus vậy.
Càng nghĩ đầu cô vẫn còn cảm thấy choáng, Thẩm Tây Thừa thấy cô vừa chơi xong một trò liền mất hồn mất vía nắm tay cô kéo tới một băng ghế ngồi.
Ngồi được một lát lại thấy một trò thú vị liền kéo anh đi chơi.

Thật sự là quên cả giờ giấc..