Đông Hoang Thần Vương

Chương 175



Chương 175

Bạch Phi đi đến trước mặt cô ta, tóm lấy cả người cô ta.

“Chết tiệt!”

Trần Thiên Hạo dùng mũi chân đào một viên đá cuội lên.

Dồn toàn lực ở mũi chân.

“Vụt!”

Viên đá cuội như thanh kiếm bay phá tan không trung, xuyên qua sau đầu tên côn đồ, bắn r4 từ giữa trán.

Hắn tuyệt vọng, không cam lòng!

Ngã xuống đất.

Trần Thiên Hạo sải bước chạy nhanh đến bờ biển.

Nhìn thấy tên mặc đồ trắng đang điên cuồng dìm Tiền Cẩm Lâm xuống nước.

Anh quăng hòn đá cuội trong tay ra.

“Rầm!”

Nhắm chính giữa trán.

Tên mặc đồ trắng ngửa mặt nằm trên mặt biển.

Trần Thiên Hạo vọt đến, kéo Tiền Cẩm Lâm sặc nước biển lên.

Cô ta thiếu dưỡng khí, còn nuốt vào một lượng lớn nước biển, cơ thể vô cùng yếu ớt.

Trần Thiên Hạo ôm lấy cô ta, đi đến bên bờ biển.

“Ọe!”

Tiền Cẩm Lâm nôn nước biển ra.

Chỉ vào một nơi.

“Nhóc mười ba, cứu thằng bé”.

Trần Thiên Hạo đặt cô ta xuống đất.

Xoay người lao về biển, ngụp đầu xuống nước.

Dưới làn nước mờ đục, anh không nhìn rõ gì cả.

Nước biển dao động, khiến mắt anh đau nhói.

Trần Thiên Hạo liên tục tìm kiếm.

Cuối cùng cũng mò được một người.

Nhấc lên, cơ thể này rất nặng.

Lục lọi một lúc, phát hiện ra thằng bé bị trói trên đá.

Sau khi cởi viên đá ra, Trần Thiên Hạo dùng sức nhấc cơ thể này lên, sau đó dùng hai tay nhấc hai chân đối phương, vác chân lên vai, chạy lên bờ biển.

Tiền Cẩm Lâm không bị dìm quá sâu.

Sau khi phun ra vài ngụm nước liền tỉnh dậy.

Nhóc 13 đã ở trong nước biển ít nhất sáu, bảy phút, cậu không biết mình đã uống bao nhiêu ngụm nước biển.

Toàn toàn thân mềm nhũn, trắng bệch.

“Sao rồi, thằng bé thế nào rồi?”

Tiền Cẩm Lâm bò dậy, lo lắng hỏi.

Trần Thiên Hạo cõng cậu trên lưng, chạy một cách điên cuồng, tống hết nước trong bụng ra.

Anh đặt cậu nằm xuống đất, thực hiện hồi sức tim phổi, hô hấp nhân tạo.

Những động tác này đối với một người lính trên chiến trường mà nói là những kiến thức cơ bản nhất.

Sau đó cường độ của động tác không ngừng tăng lên.

Cuối cùng.

Nhóc 13 phun ra một ngụm nước biển.

Sau đó ho mạnh.

Tiền Cẩm Lâm vui mừng khôn xiết.

Thấy phản ứng của nhóc 13, cô ta biết rằng, ít nhất thì tính mạng cậu cũng không gặp nguy hiểm.

Trong lúc kích động.

Tiền Cẩm Lâm ôm chặt lấy đầu Trần Thiên Hạo.

Hôn mạnh một cái.