Đông Hoang Thần Vương

Chương 181



Chương 181

“Cũng không đến mức ấy. Chỉ là đến bây giờ, chúng tôi vẫn chưa làm rõ thế lực sau lưng tên Trần Thiên Hạo này. Vội vàng ra tay không có ích lợi gì”.

Triệu Vô Cực thành thật nói.

“Hừ, rác rưởi!”

Vẻ mặt đầy hung tợn, Bạch Phi cười khẩy một cái.

“Tôi đánh giá cao nhà họ Triệu các anh quá rồi. Một tên Trần Thiên Hạo cỏn con đã làm anh sợ đến thế. Xem ra, tôi phải về bàn lại với gia tộc về chuyện chống lưng cho nhà họ Triệu”.

Cơ thể Triệu Vô Cực khẽ run lên.

Ông ta nghiến chặt răng lại.

“Cậu Bạch à, cậu nói vậy nghe xa cách quá. Không phải tôi nhát gan, mà là cẩn trọng. Anh rể của cậu đang là chủ tịch thành phố, đương lúc quyền lực phát triển rất tốt, tôi không muốn làm bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến điều đó”.

Sau khi phẫn nộ nói ra những lời này, giọng của Triệu Vô Cực đã lạnh hẳn đi.

“Một tên Trần Thiên Hạo cỏn con, nhà họ Triệu chúng tôi còn chẳng buồn đặt vào mắt/bận tâm”.

“Anh đừng ở đây ba hoa với tôi nữa. Chuyện anh rể tôi quỳ gối trước mặt người khác, tôi đã nghe kể từ lâu rồi”.

“Nhà họ Triệu ở Nam Thành đã không còn như xưa”.

Bạch Phi thẳng thừng nói.

“Tôi…”

Triệu Vô Cực muốn nói gì đó, nhưng lời của Bạch Phi thật sự làm ông ta chẳng nói được gì.

Hành động cứng rắn với Trần Thiên Hạo, e là sẽ dẫn đến sự đáp trả của đội quân Đông Hoang.

Về việc điều tra vụ mất tích của Triệu Lộ Bình, ông ta đã sai người âm thầm tìm hiểu về nhà họ Trần.

Nếu bảo ông ta sợ, thì cũng là sợ Trần Thiên Hạo có liên hệ gì đó với đội quân Đông Hoang.

Bạch Phi nhẹ nhàng xoa tay lên cái trán sưng tấy của mình.

Ngẫm nghĩ một hồi, hắn mới cất tiếng.

“Thế này đi, anh lập tức liên hệ với hai gia tộc Tôn – Lý, tập hợp họ lại, tôi sẽ chủ trì buổi thương thảo về chuyện đối phó Trần Thiên Hạo”.

“Được!”

Nghe xong, vẻ mừng rỡ đã ánh trên gương mặt Triệu Vô Cực.

Một mình nhà họ Triệu đấu với Trần Thiên Hạo thì đúng là hơi chật vật. Nhưng nay nhà họ Bạch đã lên tiếng, tập hợp hai nhà khác cùng nhau ứng phó, có lẽ chuyện này sẽ không có vấn đề gì nữa.

Chẳng bao lâu sau, họ đã được gọi đến đại viện nhà họ Triệu.

Thái độ hiện tại của nhà họ Lý là muốn hợp tác với nhà họ Lưu hơn, để lấy được tư cách thuê kho hàng.

Tuy nhiên, nhà họo Bạch lại là một trong tứ đại gia tộc của Đế Đô.

So với Nam Thành thì thế lực đôi bên chênh nhau tựa như con kiến và con voi vậy.

Nhà họ Lý không thể phật lòng, sau khi cân nhắc lợi – hại, cuối cùng quyết định theo bước nhà họ Bạch.

Nhà họ Tôn càng không thể nói, sau khi Tôn Hữu Tài bị đánh, bọn họ vẫn luôn muốn lấy lại thể diện.

Bây giờ vừa khéo là một cơ hội tốt.

Gần như chỉ trong một đêm.

Với sự hỗ trợ của nhà họ Bạch, ba gia tộc đã cùng nhau thành lập một công ty nhiều người đại diện.

Về thế lực thế giới ngầm, sẽ nâng đỡ lại một người đại diện.

Mọi chuyện xảy ra rất đột ngột.

Sáng sớm hôm sau.

Lưu Tiểu Nguyệt đến đại viện nhà họ Trần, thuật lại những chuyện đã xảy ra cho Trần Thiên Hạo nghe.

“Vốn dĩ chuyện đã bàn xong xuôi cả rồi, hợp đồng đáng ra sẽ được ký vào hôm nay. Nhưng sáng nay, nhà họ Lý đột nhiên gọi đến, bảo rằng khoản vay phải được trả đúng hạn”.

“Việc thuê kho hàng ở bến cảng cũng bị gạt đi”.

Lưu Tiểu Nguyệt hơi chau mày, vẻ khó hiểu ánh lên trong đôi mắt.

Trần Thiên Hạo rít một hơi thuốc lá.

Anh ngước nhìn những đám mây biến đổi khôn lường trên bầu trời.

“E là mọi chuyện đã có sự thay đổi rồi”.

Cùng lúc ấy.

Vương mặt sẹo gọi đến.