[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 24: Thông suốt



“Ill-chan?!”

Ngắn ngủi kinh ngạc sau, tôi liền cười, tôi biết là tên Alluka kia đi ra ngoài lâu như vậy chắc chắn là không làm chuyện tốt gì, nhưng nếu cô ấy gọi Illumi đến, vậy tôi có nên thuận theo cô ấy mong muốn là cùng anh ta bồi dưỡng chút cảm tình?

“Sao lại thế này?” Anh cảm giác được cổ lực lượng cường đại kia, rất quen thuộc, rất giống lực lượng mà cô thả ra rồi bị té xỉu lúc lần đầu gặp, chỉ là không có đau thương, nhưng mà lực lượng này biến mất nhanh chóng, hoàn toàn không kịp tìm ngọn nguồn, trực giác nói cho anh là có liên quan đến Hisoka, dù sao Hisoka đã rời đi không bao lâu.

Khi thanh âm trầm thấp dễ nghe của Illumi vang lên, tôi lại có một loại cảm giác đã lâu, lúc này cảm giác ấm áp trong lòng chậm rãi tràn ra này gọi là hạnh phúc đi? Đến tột cùng là lúc nào tôi đã để anh vào trong lòng? Rõ ràng thời gian ở chung cùng anh rất ngắn không phải sao? Illumi thuộc tuýp người yên lặng, không giống Kuroro luôn gây cho tôi áp lực, không giống Hisoka coi tôi là quả thực luôn khát vọng chiến đấu gây áp lực cho tôi, Illumi tựa như không khí vậy, vậy mà không ngờ tôi lại quen có anh ở cạnh, quen với chuyện anh luôn luôn lặng yên không một tiếng động, quen với im lặng hài hòa khi cùng anh ở chung, có lẽ…… không rời đi anh được đâu.

“Đã lâu không thấy .” Muốn nói cuối cùng nhưng lại hóa thành này lạc đề một câu, tôi giãy dụa suy nghĩ yếu đứng lên, đáng tiếc lực bất tòng tâm, nhưng cuối cùng tôi còn là bị ủng vào cái kia ôm ấp, tôi chậm rãi thân thủ hoàn trụ anh thắt lưng, cảm giác được anh hơi hơi chấn động, này vẫn là tôi lần đầu tiên như vậy dựa vào anh đâu.

“Em trưởng thành rồi.” Tôi cúi đầu kể, bỗng nhiên cảm thấy lớn lên rất tốt a, tôi có thể ôm lấy anh……

“Đau!”

Ai nha! Đang muốn đứng lên cho anh nhìn rõ bộ dáng tôi lớn lên, lại quên mất trên người còn có vết thương do pocker của Hisoka lưu lại, vì trên người tôi là quần áo của Alluka, hơi ngắn chút cũng hơi hở, rất nhiều da thịt bị lộ ra, miệng vết thương đỏ tươi trên làn da hết sức rõ ràng, rất hoài niệm Kimono của tôi a, quần áo như vậy sẽ che lại được hết các miệng vết thương.

“Gặp phải Hisoka .” Illumi giúp tôi ngồi xuống, lấy ra một lọ thuốc không biết từ đâu bắt đầu bôi thuốc giúp tôi, tôi ngoan ngoãn phối hợp, nhưng mà đau đớn mang đến khi thuốc bôi lên miệng vết thương vẫn làm tôi bất tự giác rụt lại, là tôi quá nhạy cảm sao? Không hiểu sao lại cứ cảm thấy không khí có chút trầm trọng a.

“Ừ, đại khái là hắn bị quả thực kích thích dục vọng giết người đi, lại không đúng dịp là em lại đánh bất tỉnh mục tiêu mà nguyên bản muốn giết hắn, kết quả liền biến thành em và hắn đánh nhau.” Tôi bắt đầu giải thích, nói đến đoạn sau, giọng điệu lại có chút oán giận làm nũng,“Anh biết là em không thích đánh nhau mà, không đủ kinh nghiệm chiến đấu, đánh đứng đắn với người có thực lực cường hơn em như vậy vẫn là lần đầu tiên, không bị đánh tàn phế thì là……”

“Đau! Đau! Đau!” Tôi kinh hô, hiện tại Illumi đang bôi thuốc vào bụng của tôi, nơi bị Hisoka đánh hai quyền, không cần xem, tôi cũng biết nơi đó xác định là bị tụ máu , nhưng chỗ này không cần bôi thuốc cũng sẽ tốt, chỉ là chậm chút mà thôi, nhưng Illumi là đang trả đũa tôi đánh nhau với người khác sao? Nếu không thì sao bôi nặng như vậy a.

“Bôi một chút vẫn tốt hơn.” Illumi không để ý tới tôi kinh hô, nhưng mà độ mạnh yếu so với vừa rồi nhẹ hơn, nhưng vẫn là rất đau a, kiếp trước tôi đâu sợ đau như vậy, dù là khi phát bệnh thống khổ hay là thống khổ sau khi giải phẫu dược hiệu lui, tôi đều tự mình chịu đựng, lẳng lặng, không ồn không nháo, là cái đứa nhỏ rất ngoan a, tôi nhìn Illumi vẫn đang bôi thuốc giúp tôi, động tác của anh có chút ngốc, anh hẳn là không thường làm chuyện này với ai đi, nhưng bộ dáng của anh rất chuyên chú, đột nhiên ta lại rất muốn khóc.

Thì ra là bởi vì luôn chỉ một mình, cho nên tôi mới cố kiên cường.

Thì ra có một người ở bên cạnh mình, tôi liền đánh mất đi kiên cường.

Thì ra có thể ỷ lại một người lại hạnh phúc như thế.

Thì ra tình yêu cũng có thể đơn giản như vậy, thích cũng có thể bình thản như vậy.

Tôi lấy nắm lấy tay anh, bàn tay mảnh khảnh của tôi nằm lòng bàn tay anh, có thể cảm giác được vết sần nơi đó, một ít vết thương rất nhỏ cùng với độ ấm ấm áp của anh, hết thảy đều rất tự nhiên, giống như chúng tôi đã là vợ chồng già 80 vậy, không khí bình thản ấm áp vây quanh chúng tôi.

“Ill-chan, anh tới khảo Hunter làm gì?” Tôi đương nhiên biết là anh tới làm gì , hỏi như vậy là bởi vì tôi có ý này.

“Có nhiệm vụ cần giấy phép Hunter.” Illumi ngẩng đầu nhìn ta.

“A, vậy sao, em có thể đi cùng anh không?” Đột nhiên rất muốn cùng anh ở chung một thời gian.

“…… Anh đi giết người.” Illumi chần chờ một chút rồi nói.

“Em biết, nhưng mà em rất muốn đi.” Nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm,“Cam đoan sẽ không quấy rầy công tác của anh.”

“Được.”

“Còn nữa” Tôi lấy cái hộp nhỏ tinh xảo vẫn luôn để trong Kimono,“Thứ này cho anh.”

Illumi tiếp nhận, mở ra nghiên cứu một chút, sau đó ánh mắt như trân châu đen lại nhìn ta.

“Đây là phù truyền âm, có thể liên hệ đến em,” Tôi nói cho anh phương pháp sử dụng, lại nghĩ đến chuyện vừa rồi, chu miệng nói,“Lần sau không nên lại bị All-chan lợi dụng a.”

“Được.”

A? Ảo giác sao? Tôi tựa hồ nghe thấy trong tiếng của Illumi có ý cười a, lúc ngẩng đầu nhìn lại vẫn thấy mặt anh không chút thay đổi, có chút thất vọng a, nhưng Illumi tươi cười còn đáng giá hơn Mona Lisa mỉm cười, không thể tùy tiện là có thể nhìn thấy a.

“Đúng rồi, Ill-chan muốn dẫn Lualua trở về phải không?” Tôi bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề trọng yếu, Illumi vẫn sẽ chọn phương thức kia sao?

“Mệnh lệnh của cha.” Illumi không thấy kỳ quái chuyện Thiên Tuế sẽ hỏi anh chuyện này, cô luôn quan tâm Killua, tuy rằng…… tuy rằng không quá muốn thừa nhận, nhưng quả thật chuyện này làm anh có chút ghen tị.

“Phải trở về sao, em tới khuyên cậu ấy trở về có thể chứ?” Tôi ngẩng đầu nhìn anh,“ hiện tại Lualua tựa hồ có bạn bè, em nghĩ nếu Ill-chan tới dẫn cậu ấy trở về, có thể sẽ hung hăng đả kích cậu ấy một phen, em không hy vọng như vậy.” Tôi không hy vọng Illumi sắm vai cái tên xấu xa này đâu.

“Vì cái gì?”

A? Cái gì là cái gì?

“Vì cái gì quan tâm Killua như vậy?” Illumi hỏi ra nghi vấn đáy lòng.

“Cái này……” Tôi cúi đầu suy tư một chút,“Lualua rất đáng yêu, bất giác liền coi cậu ấy là em trai, rất muốn chiều đứa trẻ này.”

“Vì sao Ill-chan lại hỏi như vậy?” Tôi có chút kỳ quái, anh không giống như người hay quan tâm mấy chuyện đó .

“Không sao,” Illumi tránh đi vấn đề của tôi“Thân thể của em khi nào thì khôi phục?”

“Không rõ lắm, hiện tại trong thân thể hoàn toàn không có năng lượng, có thể mất vài ngày.”

Một ngày đi qua, tôi mới nhớ tới Illumi không trả lời tôi chuyện khuyên Killua trở về, có lẽ…… hẳn là anh có ý nghĩ của chính mình đi, nên tôi không cần lo nữa? Có lẽ làm Killua nếm chút khổ sở cũng không sao, sẽ giúp tâm lý trưởng thành.

Phần cuộc thi thứ bốn dưới tiếng chuông khuếch đại âm thanh vang vọng toàn bộ rừng rậm rốt cục đã xong, những người còn sống ở rừng rậm nghe theo chỉ thị đi tới bờ biển, tôi dưới ánh mắt tò mò hoặc kinh ngạc hoặc quỷ dị của mọi người lại lần nữa đi lên tàu bay của hiệp hội Hunter kia.

Phần cuộc thi này, những người đủ tư cách là mười một người.