[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 34: Cứu ubogin



Ở chỗ bang Ryodan gần một tháng, tôi rốt cục có thể rời khỏi, trên thực tế đoạn thời gian đó, nhiều người đã lục tục đi hết, chỉ có Kuroro cùng Shalnark và một vài người khác cảm thấy hứng thú còn chưa đi mà thôi, sau khi tôi rốt cục học xong và đàn độc tấu đàn dương cầm, trừ bỏ Shalnark, những người khác đều đi rồi, dù sao bọn họ chỉ là muốn nhìn một chút năng lực của đoạn độc tấu đàn dương cầm này mà thôi, còn năng lực của ống sáo thì hẳn là Shalnark đã thuật lại rồi, đó là lực lượng thay đổi, mặc dù không thể lấy mạng người, nhưng nếu vận dụng thích đáng thì thường thường sẽ thu được hiệu quả đáng sợ hơn cả tử vong.

Lúc tôi rời đi, Shalnark không có nói cho tôi biết về hội đấu giá Yorkshin ngày 1 tháng 9, dù sao tôi cũng không phải là một thành viên của bọn họ, mà hiện tại chỉ mới đầu tháng sáu, Killua và Gon chỉ mới bắt đầu chiến đấu, trưởng thành cũng nhanh hơn, Illumi thì vẫn luôn xuất quỷ nhập thần trong căn nhà nhỏ của tôi, mà tôi tính lúc Gon bọn họ về đảo Cá Voi, tôi sẽ cùng bọn họ trở về, tiểu Dương thì do tôi ở chỗ bang Ryodan lâu cho nên đã nhờ Alluka ôm đến nhà dì Mito ở đảo Cá Voi, sau này cũng khá bận, vẫn là tạm thời đặt ở đó tốt hơn.

……

Dần dần, gần đến hội đấu giá ngày 1 tháng 9 ở thành phố Yorkshin, tôi cùng Killua Gon bọn họ đi tới thành thị sắp bất an ninh này, ngày nào hai đứa trẻ này cũng đều hưng trí ngẩng cao đi ra ngoài kiếm tiền để mua được trò chơi đảo Tham Lam, ngẫu nhiên tôi cũng sẽ đi hỗ trợ, tuy rằng biết chung quy sẽ vô dụng, nhưng quá trình lại rất thú vị nha.

Hôm nay là ngày 1 tháng 9, từ lúc Alluka rời đi căn nhà nhỏ liền không có tin tức gì, lúc trước cô ấy thận trọng nhờ tôi chiếu khán Kurapika như vậy, hẳn là phát hiện có gì đó không tầm thường, tuy rằng một lần bị chuyện tình bên bang Ryodan kia trì hoãn, nhưng từ lúc cô ấy tỉnh lại đến bây giờ đã hơn hai tháng, hẳn là có hành động rồi, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ càng ngày càng tối, tôi nên cố gắng làm gì đây, ít nhất không thể làm cho Ubogin chết, hiện tại nếu có thể làm cho hắn không bị bắt sau đó bang Ryodan không biết là Kurapika muốn tìm họ báo thù thì tốt quá.

Rốt cục tìm ra không khí cầu, tốt lắm, đi theo thôi.

“Thiên Thiên, chờ một chút.”

“All-chan?” Tôi dừng lại cước bộ, nhìn về phía cô ấy đang cười sung sướng “Rốt cục xuất hiện rồi!”

“Thật có lỗi thật có lỗi”Alluka giơ lên cái chai trong tay “Thu thập thứ này mất chút thời gian, may mà vẫn kiếm được.”

“…… Thủy ngọc lưu ly? Để làm gì?” Cái kia chính là khoáng thạch trong suốt sáng bóng đứng đầu bảy đại sắc đẹp đi, chẳng lẽ trừ bỏ giá trị đẹp mắt ra thì còn có công dụng khác sao?

“Vừa đi vừa nói chuyện đi, hôm nay có thể giúp được gì đó.”

Tôi gật đầu, đuổi kịp.

Khó trách! Tôi vẫn cho rằng năng lực niệm của Kurapika đột nhiên tăng mạnh hơi kỳ quái, dù sao khi cậu ấy đi tham gia Hunter cuộc thi là đã học xong niệm, khiếm khuyết duy nhất chính là khai phá ra năng lực của riêng mình, cho nên sau khi cuộc thi kết thúc, sẽ không tồn tại vấn đề Hunter tiến hành dạy niệm cho cậu, như vậy cậu ây hẳn là không có khả năng biết phải làm thế nào để trong khoảng thời gian ngắn đạt tới năng lực khai phá lớn nhất.

Chiếu nguyệt quỳ, hướng sinh tịch tử, thời kì sinh trưởng cực kỳ ngắn ngủi, hoa tử diệp bạch, sau khi hoa nở lá sinh, theo sách nói thì lá cây của loại thực vật này sẽ phát ra một loại mùi có tác dụng đặc biệt, sẽ vô hạn mở rộng một mặt hắc ám nhất yếu ớt nhất sâu nhất dưới đáy lòng nhân loại, lúc Alluka ở hội trường Hunter dã ngửi được mùi của chiếu nguyệt quỳ, khó trách Kurapika vốn luôn do dự khi nghe lời khuyên buông tha của mẹ mà bị ảnh hưởng lập tức hạ quyết định quyết tâm không thể không báo thù, mà khối xiềng xích được hiện hóa kia cũng là do tác dụng của chiếu nguyệt quỳ, nhưng trong sách không có ghi điều này, nhưng trước kia Alluka có gặp qua loại thực vật này, biết được tác dụng của nó trừ bỏ trong sách ghi lại ra, còn có thể 100% khai phá ra năng lực niệm của một người, chỉ là tác dụng phụ sẽ không nhỏ chút nào.

Mà loại thực vật này vốn không thể xuất hiện ở nơi dễ tìm lại xuất hiện ở hội trường Hunter, vậy chỉ có thể là bởi vì….

“Hisoka?” Bằng ánh mắt của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra nội tâm Kurapika, mà chỉ cần thuận tiện khích Kura một chút là có thể hoàn thành ý muốn tiến hành một trận chiến vói bang chủ, sao hắn lại không đi làm chứ.

“Hẳn là hắn.”Alluka tiếp tục nhanh chóng làm xong dược thuốc, chiếu nguyệt quỳ này mặc dù có tác dụng như vậy, nhưng không phải chỉ cần ngửi được mùi là bị hại, tác dụng của nó rất dị, một khi thật sự trúng thì hẳn là có thể được xưng là mùi độc, không có thuốc giải là sẽ vĩnh viễn trầm luân hắc ám, hơn nữa dù cưỡng chế khai phá ra năng lực niệm cũng sẽ tiêu hao sinh mệnh của người sử dụng.

“Chúng ta chuẩn bị khi nào thì đi gặp Kurapika?” Tính tính thời gian, hiện tại Kurapika hẳn là đang gặp Hisoka, mà Ubogin bị bắt đi cũng đang được bang Ryodan giải cứu, hm…… Khi nào thì đi mới tốt nhất? Chúng tôi đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất rồi.

“Chi bằng ở lúc Ubogin và Kura đánh nhau đi?” Tôi đề nghị, tuyệt đối cần tránh chuyện thành viên bang Ryodan tử vong, tuy rằng việc cứu Ubogin không nhất định sẽ làm bang Ryodan cho rằng nợ nhân tình với chúng tôi, nhưng tôi từ đầu đến cuối vẫn cho rằng một khi thành viên bang Ryodan không chết, hết thảy đều có thể thương lượng.

“Ừ, quyết định như thế đi.”

“Chỗ đó.”

“Đánh thật kịch liệt.”

Lúc này tôi và Alluka chốn sau một mỏm núi chỗ Kurapika và Ubogin đang đánh nhau, Ubogin đã phải dùng mười thành năng lực, đánh gãy tay trái của Kurapika, rồi sau đó…… Kurapika dùng ngón giữa bắt được Ubogin.

“……xúc cảm dư lưu trên tay, tiếng truyền vào tai, mùi máu tươi…… Tất cả đều quấy nhiễu thần kinh của tôi……”

“Dù là vậy, cậu cũng không muốn buông tha báo thù sao, Kura?”Alluka hiện thân, đứng gần Kurapika.

“Alluka!” Kurapika.

“Là cô!” Ubogin.

“Xin chào.” Tôi đứng ở bên cạnh Ubogin, đến khuyên can thì đương nhiên phải mỗi người một bên.

“Hai người… muốn ngăn cản tôi sao?”

“Đúng vậy, ngăn cản cậu lần này.”Alluka trả lời.

“Vì sao? Tôi báo thù chẳng lẽ là không đúng sao? Vì sao mọi người đều muốn ngăn cản tôi? Vì sao mọi người còn muốn giúp đỡ những kẻ này?” Kurapika phẫn nộ, trên người đột nhiên bộc phát ra khí mạnh liệt “Ngón út cân nhắc xiềng xích!”

Không tốt! Xiềng xích ngón út Kurapika đã đâm thủng ngực Ubogin, máu bắt đầu chảy ra……

“Không gian tưởng tượng!”

Cuối cùng, Alluka phát động năng lực, chỉ chốc lát đã khiến mọi niệm lực trên người biến mất vô tung trong phạm vi từ bọn tôi đến hai người bọn họ, năng lực của Alluka thuộc hệ đặc biệt, cô ấy từng nói năng lực che lại niệm lực của người khác này chính là sản phẩm phụ của không gian, năng lực không gian tưởng tượng chân chính là có thể làm cho tất cả những người trong tiểu thuyết võ hiệp hiện thân ở trong này để cô ấy sử dụng, đương nhiên cũng có hạn chế, nhưng đó là bí mật, không thể nói với người thứ hai.

Mà hiện tại xiềng xích mà Kurapika cụ hiện ra đã biến mất ở không trung, Ubogin cũng bởi vậy mà được tự do.

“Anh tạm thời nghỉ ngơi một chút đi.” Một nhân ảnh màu trắng xuất hiện ở phía sau Ubogin, vươn tay hung hăng gõ mạnh xuống, rồi sau đó hắn té xỉu như chúng tôi mong muốn.

Thừa dịp lúc Alluka đánh người, tôi nhét dược vào miệng Kurapika……

“All-chan, cậu ta cũng té xỉu rồi.”

“À, đại khái chính là tác dụng phụ sau khi giải độc đi.”

Alluka đi đến cạnh tôi, nháy mắt, niệm lại trở lại trên người tôi.

“Này, không lẽ lúc phát động không thể di động sao?” Trách không được trước lúc đến, Alluka nhét dược vào tay tôi.

“Ha ha, phát hiện rồi sao, khuyết điểm rất lớn nha”Alluka ngồi xổm xuống bên cạnh Kurapika, cẩn thận nhìn “Được rồi, tớ mang Kura về đảo Cá Voi đây, tớ thấy sẽ có một đoạn thời gian cậu ấy không thể dùng niệm, cho nên nơi đó rất an toàn.”

“Vậy hắn thì làm sao bây giờ?”Alluka đã thu hồi năng lực, vậy thì năng lực của Ubogin cũng có thể khôi phục, phỏng chừng chỉ chốc lát sẽ tỉnh.

“Hắn sao, ha ha, nhìn tớ này”Alluka hì hì cười tiêu sái đi đến, ngồi xổm xuống, một ngón tay quẹt một cái lên miệng vết thương của hắn “Không sắc, không vị, trạng thái dịch……”

“Gì vậy?” Tôi thấy Ubogin không có phản ứng gì, cũng tò mò, vươn tay chạm nhẹ vào bình nhỏ đang cầm bên tay trái, sau đó bôi vài cái miệng vết thương của Ubogin.

“A! Cậu bôi mấy cái vậy?”Alluka nhanh chóng ôm lấy cái chai, đây chính là thứ cực trân quý.

“…… Hai cái” Tôi thấy cô ấy khẩn trương, không khỏi có chút lo lắng “Độc dược?”

“Không phải, thất diệp đàm mà năm ấy bọn mình thái, tớ lấy nó làm thành chất lỏng không sắc không vị.”

“À, thì ra là phản phệ niệm.” Vậy tôi bôi nhiều cái như vậy, hẳn là niệm lực muộn vài ngày mới khôi phục đi.

“Hẳn là mười ngày đi, được rồi, tớ mang Kura đi đây, còn hắn thì nhờ ngài chỉ điểm.”

Gì? Nhìn Ubogin giống hệt một cái núi nhỏ, khó khăn, thông tri bang Ryodan? hm…… Vẫn là không được, lấy hiện tại tình trạng của hắn thì không nên giao cho bang Ryodan, không chừng bọn chúng còn có thể nhìn ra tôi và Alluka đã hạ chút dược, vẫn là giấu vài ngày trước đã, đánh cái điện thoại tìm người hỗ trợ trước rồi nói sau.

“……”

“Anh có rảnh không? Có ở thành phố Yorkshin không?” Illumi vẫn là không hay mở miệng nói chuyện nha.

“Có.”

“Vậy nhờ anh tới đón em một chút đi, à, nên lái xe đến nhé, xe lớn một chút tốt hơn.”

“Chuyện gì?”

“Cái kia……” Tôi nhìn nhìn tên quái vật lớn dưới chân “Có một thứ rất to rất nặng, em không vác về nổi.”

“Ừ.”

“Em ở……”