Đồng Nhân: Survival

Chương 112: Night 6:Diệt trừ hậu hoạn



"Cái gì?"

"Điều đó không thể nào..." Và phản ứng đầu tiên của John Price chính là ông ta không hề tin tưởng những gì cậu nói

Không phải không tin, mà là chính ông không dám tin một sĩ quan chỉ huy quân đội Mỹ sẽ làm như vậy

"Tôi không có thì giờ để nói dối đâu Price...."

"Tôi nói ra điều này cũng muốn nói rằng"

"Khi tôi và người của tôi đang chống lại quái vật"

"Muốn từ bên trong giết ra thì cố gắng mà hứng chịu hậu quả đi"

Ren nở nụ cười rồi bước tới một cái hàng khác

Nơi mà một cậu trai trẻ đang đứng cùng với 3 cô gái trẻ xinh đẹp

"Oh...Leon Kennedy.....Claire Redfield,Jill Valentine và Ada Wong...Fbi"

"Ngài biết tôi ư"

"Đúng là tôi biết, thậm chí là những người ở đây tôi đều có thể biết đấy"

"Với lại....đến hành tinh của cậu cũng có vấn đề đấy"

"Biết công ty Umbrella chứ?" Ren nhìn về phía bọn họ hỏi

"Biết" Leon Kennedy cùng với những người vốn trong bộ Resident Evil đó gật đầu

"Coi như các cậu có thể trở lại thì nơi đó cũng là một cái ổ dịch đầy rẫy xác sống rồi đấy!" Ren mỉm cười nhìn bọn họ một chút rồi bắt đầu lùi ra ngoài

Trong số những người sống sót này đại đa số là đến từ Resident Evil và nguyên một dàn nhân vật nữ cho High School of the Dead (cơ mà bên này thì có đầy đủ nữ tính thật) mặc dù vốn là người bình thường có số mệnh hên

Nhưng sang bên này thì chả có cái gì là số mệnh hay cốt truyện đâu

Xem như người bình thường hoàn toàn, chỉ là biết chiến đấu tốt hơn thôi

"Anh nói cái gì cơ?"

"Làm sao có thể?" Những người đến từ Resident Evil đều hoàn toàn gương mặt không thể tin tưởng

"Ah...cô đây rồi....là Annette Birkin đúng không nhỉ?" Ren nhìn những người trong nhóm này rồi nhìn thấy một mỹ phụ tóc vàng đang ôm một cố bé tóc vàng trông rất là xinh xắn

"Tôi tin tưởng rằng cô thấy thể trạng của chồng mình rồi nhỉ?"

Annette Birkin là vợ của William Birkin đang ôm cô con gái nhỏ của mình là Sherry Birkin thật chặt rồi nặng nề gật đầu nói:" Đúng như cậu nói"

"Yup...tôi nhân tiện nói luôn William đã chết sau khi tiêm 1 loại G Virus, nó biến đổi gien và tạo ra 1 con ký sinh trùng tiến hóa liền tục "

"Và bây giờ có lẽ biến thành 1 con quái vật khổng lồ có tên gọi là G rồi"

"Không...."Leon Kennedy gương mặt vô cùng buồn rầu lắc đầu nói:" Sao có thể chứ?"

"Cậu có thể chậm rãi hỏi những người đồng đội của cậu, có 1 số đến từ tương lai đấy"

"Và cả nhân bản của mọi người, đừng tưởng che mặt thì qua mắt được tôi"

Ren nhìn xung quanh rồi nói, làm một số người run lên

"Nhưng đừng lo, chỉ cần đừng gây chuyện coi như quái vật tôi cũng bảo kê"

Ren nói xong, cũng không tiếp tục để bọn họ khó xử

"À còn bên kia....học viện Fujimi đúng không nhỉ?" Ren nhìn về phía những cô nữ sinh xinh đẹp quyến rũ lên tiếng

"Một ngôi trường với tên thầy cặn bã....cũng may hắn cũng không có bị bắt tới!"

"Hehehheh...." Ren cười cười.....nhìn chằm chằm cô gái tóc vàng nâu đang há to miệng vì kinh ngạc

Cô gái này là Rei Miyamoto đang đứng cùng với mẹ của cô Kiriko và cô hoàn toàn biết cậu đang nói gì

"Này mọi người...mọi người hoàn toàn tin chuyện ma quỷ của hắn sao?Một con người lừa lọc như vậy thì sao có thể làm lãnh đạo chứ?"

Mao Vương Phong nhìn thấy những người khác nhanh chóng tin câu chuyện mà hắn cho rằng đó chỉ là chuyện chém gió tào lao liền bắt đầu bất mãn xen vào

Dù sao, những người này với hắn là những con bài có thể lợi dụng để đảo chính và cướp quyền hắn không thể để bọn họ tuột tay

Hắn tự tin có thể lừa gạt tất cả để tôn mình thành lãnh đạo của nơi này

"À phải rồi....một tên Tàu Khựa...."

"Tham ô tài sản lên tới hàng triệu đô" Ren nhìn về phía Mao Vương Phong có vẻ mất kiên nhẫn

"Mày...mày nói cái gì đó, đừng có ngậm máu phun người"

"Tao khinh cái thằng chỉ huy vu oan người lương thiện như mày" Hiển nhiên, tên này có tật giật mình

John Price vốn có kinh nghiệm tra khảo vừa nhìn liền hiểu được đó là sự thật

"Lương thiện hay có oan ức hay không tự mày hiểu rõ đó nhỉ?"

"Linda....người của em ai có khả năng tra khảo phạm nhân không?" Sau đó Ren nghiêng đầu nhìn vế phía Linda hỏi

"Có Chloe có khả năng tra khảo phạm nhân ạ"

"Chloe là ai đâu?"

"Làm em ạ" Từ trong hàng của các nữ sĩ quan đi ra một cô gái tóc vàng ăn mặc một bộ váy khá là dị từng bước đi lên

Phong cách ăn mặc tựa như một cái bạo dâm nữ tướng quân vậy

Hiển nhiên không thiếu cây gậy tra khảo trong tay

"Nhờ em xử lý hắn vậy Chloe"

"Rất sẵn lòng vì ngài ra sức chỉ huy!"

Chloe cung kính khom người rồi từng bước đi về phía tên Mao Vương Phong đang trốn trong đống người kia

"Phiền ngươi phối hợp một chút" Hai Militant rifleman ở phía sau nhóm người bước tới nhóm hàng đó và lôi tên Mao Vương Phong ra ngoài không chút khách khí

"Buông ta ra, mấy người đây là lạm dụng quyền lực"

"Lũ độc tài khốn kiếp"

"Bắt đầu đi Chloe!"

Ren không để ý tên Mao Vương Phong to tiếng sủa inh ỏi

Để binh lính ép tên Mao Vương Phong quỳ xuống mặt đất

Liền để Chloe bắt đầu xuất ra bản lĩnh của cô

Quả nhiên, không bao lâu

Tên Mao Vương Phong bắt đầu im miệng đồng thời ánh mắt của hắn trống rỗng như bị thôi miên

"oh...siêu năng lực...không tồi đâu...nhặt được bảo rồi"

"Mau bắt hắn khai ra ý định mà hắn định làm với căn cứ" Ren nhìn Chloe rồi gật đầu nói

"Vâng!"

"Hahaha...quả nhiên là như thế" Riêng Price là sớm có đoán trước nên liền mỉm cười khinh thường

Trong mắt các nước Châu Âu, chế độ cộng sản Trung Cộng là chế độ độc tài

"Hỏi hắn thêm hắn sẽ làm gì với những người khác ngay khi nắm quyền đi Chloe"

"Vâng!" Chloe gật đầu và bắt đầu hỏi

"Chúng chẳng qua là mấy thằng ngu mà thôi, lợi dụng rồi phun ra 1 chút chỗ tốt là chúng ngoan như chó"

"Gái thì chơi nát rồi bán cho nhiều người khác cùng chơi"

"Đực thì bắt ép sức lao động bảo kê"

"Nếu bản thân có tính mạng thì chúng là một con tốt thí rất tốt đấy"

"Được rồi...em có thể ngừng rồi Chloe"

Không cần chứng cứ xác thực hắn là kẻ tham ô

Nhưng xác thực hắn là một tên cặn bã vậy là đủ rồi

Chloe ngừng phát động siêu năng lực của mình

Đến khi Mao Vương Phong tỉnh lại vừa nhớ ra những điều mà hắn vừa nói

Thì hắn hốt hoảng vội vàng giải thích:" Không đúng...không đúng là hắn ép tôi nói ra như vậy...mọi người phải tin tôi..."

"Tôi là bị..." Đáng tiếc không còn ai tin tưởng hắn nữa

Đều nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ

Làm Mao Vương Phong tuyệt vọng với kế hoạch hoàn mỹ của mình cứ như vậy bị vạch trần

Dù giải thích thế nào cũng không còn ai có thể tin tưởng hắn nữa

Nên đành ngậm ngùi nhìn Ren với ánh mắt đầy hận thù và oán độc thì thầm:" Thằng khốn....kế hoạch của tao...mày dám...."

Ren đứng đó mỉm cười

"Đấy....cho mọi người đủ quyền tự do bầu cử thì chắc cái mạng này bị mấy thằng cặn bã như này đâm sau lưng rồi nhỉ?"

Nghe vậy nhiều người bị tên này lừa liền cúi thấp đầu không nói

"Tôi có vẻ hiểu lầm cậu đôi chút từ ban đầu, nhưng giờ tôi đã hiểu rồi" John Price híp mắt nở một nụ cười

"Không!!"

"Tao có chết cũng lôi kéo mày theo!!" Mao Vương Phong lấy ra một khẩu súng lục rồi chĩa vào Ren

"Pằng!!" Một tiếng súng vang lên Mao Vương Phong ánh mắt không thể tin tưởng, hai tay run rẫy cần khẩu súng của mình run run

"Kẻ phản bội....không được phép có sự tha thứ" Liền thấy John Price đang nở nụ cười với khẩu súng đang bốc khói trong tay

"Quên để cho hắn viết di chúc rồi"

"Heh...heh...heh..." Ren cười cười rồi nói

"Tôi chưa bao giờ tin tưởng con mắt của mình và cái gương"

"Cũng như những người bị lừa dỗ ngon dỗ ngọt"

"Họ chỉ thấy được dáng vẻ giả dối bề ngoài mà không hề thấy rõ bên trong"

"Được rồi Chloe...em làm rất tốt, em có thể lĩnh thưởng thêm đồ ăn và vũ khí cùng nơi ở tốt cùng với nhóm Linda ở khu dân cư cao cấp nhé"

"Các em cũng vậy Linda"

Nói xong, cậu liền tự mình đi trở về căn cứ

...

Ở bên yy t không đăng được chương dạng 111.5 nên thành 112 luôn nhé