[Đồng Nhân] Why? Xuyên Vào Akame Ga Kill??

Chương 9: Hồi Tưởng



Bên trong thủ đô

Rojin đang đi cùng Tatsumi đi đến 1 chỗ bí mật tại bên trong căn nhà chứa đầy sách.

"Yo."_Tatsumi đi tới chào Lubbock

"Oh?"_ Lubbock bất ngờ nhìn đằng sau thì phát hiện ra là cô cùng cậu đi chung nên lên tiếng nhắc nhở. "Này"_ Lubbock vội đưa ngón cái ám hiệu chỉ vào bên trong.

Cả hai thấy vậy gật đầu, Lubbock quay đầu mở cửa vào, cô và Tatsumi đều bước vào bên trong, nó cũng không có khác gì mấy ngoài mấy trăm cuốn sách.

Lubbock đi tiếp lấy chìu khóa ra mở cửa ra, cậu liền cầm tay cô phóng vào, đi từng bước xuống cầu thang đầy hưng phấn.

"Xuống từ từ"_ Lubbock hoảng hốt cảnh báo nói.

"Chà, không hổ là căn cứ bí mật, khủng thiệt"_Tatsumi khen ngợi.

"Còn phải nói, bên trong cậu còn từ hào nữa kìa"_ Lubbock vui vẻ cười nhìn cậu.

"Nhưng căn cứ bí mật này không phải cậu làm đâu?"_ Rojin đột nhiên mở miệng làm cả 2 giật mình, nhất là Lubbock nhìn cô cười trừ.

Rojin cùng Tatsumi và Lubbock đi xuống khỏi bật thang thì một giọng cực kì kinh dị phát ra "Cục cưng~"_ Leone chạy tới nhảy vào lòng cô ôm lấy.

"Chào mừng 2 cưng đến đến với căn cứ thủ đô... "_Giọng nói của Leone dịu xuống ngủ ngon lành trên vai cô luôn, không những thế cô còn phát hiện trên người chị có mùi nồng nặc của cồn làm cô nhíu mày nhìn xuống... 'Người này đã uống bao nhiêu chai rượu rồi?'

"Sao chị ta lại uống nhiều rượu thế!? Còn nhìn vẻ mặt như phê lòi quá vậy?!"_ Tatsumi bất ngờ nhăn nhó khi thấy Leone ôm ngủ trên vai cô.

Lubbock nghiêm túc nói "Đừng quan tâm vào chuyện chính đi, Mine cũng đã lên bản vàng truy nã. Do đó chỉ còn 4 người chúng ta có thể tự do hoạt động. "

"Ơ? Tôi và Rojin đều có mặt trên con tàu đó mà?"_Tatsumi khó hiểu lên tiếng.

"Vì bọn họ không có quan tâm đến 2 đứa ngáo như các cậu."_ Lubbock thở dài nói ra.

Tatsumi mỉm cười đầy sự tức giận nhưng vẫn hạ hỏa xuống nghe tiếp câu nói của Lubbock.

"Vì thế đừng có quá tung tăng như thế nó rất nguy hiểm. Trên phố không có ai nhận ra các cậu đúng không? Nên chắc cũng không nguy hiểm. "_ Lubbock lật kèo nói.

"Nếu tôi nhớ không làm thì bây giờ trên thủ đô người ta đang bàn tán về đội cảnh vệ đặc biệt Thú Nhân(*)... Phải không? "_ Rojin lên tiếng hỏi cho chắc chắn.

-Còn phải nói, chính xác chứ gì, rõ ràng người đứng đầu là Esdeath mà. Ả thật sự rất nguy hiểm. "_ Lubbock nhắn mạnh hai chữ nguy hiểm cảnh báo cô và cậu.

"Tôi đang tự nghĩ cô ta có gì nguy hiểm? "_Cô lên ý kiến cá nhân hỏi.

"Cũng phải không chỉ mình cậu không biết mà đến Tatsumi còn không nghe đến câu chuyện này..." Lubbock hồi tưởng lại kể.

[Vài năm trước. Có 1 nhóm người man rợ ở vùng Tây-Nam đứng lên phán kháng lại đế quốc bạo ngược.

Ngay lập tức 1 đội quân được coi đi đàn áp. 1 ván quân phản loạn đối đầu với 12 vạn quan đế quốc. Kết quả quá rõ ràng.

Thế nhưng. Cái nơi xa xôi hẻo lánh ấy. Lại là địa ngục của các binh sĩ đế quốc đã quen cảnh chốn sung túc nơi thành thị.

Độc chiếm công kích lưu đại hà ngàn bước hành quân. Hạ trtnff cùng bệnh tật để suy giảm quân sĩ. Còn lại bị thú hoang và quái vật kì lạ tập kích liên hồi.

Trước cơn thịnh nộ của mẹ thiên nhiên. Quân phản loạn đã quá quen thuộc với địa hình ở vùng này nên đã liên tiếp tập kích vào ban đêm. Đoàn quân buộc phải đầu hàng]

"Đế quân đã quá mệt mỏi, đánh cũng không nổi, chết dần chết mòn"_ Lubbock nói rồi kể tiếp

[Hết kiên nhẫn, đế quốc lại cho vị tướng quân trẻ tuổi nhưng có tài Najenda(Susanoo á) và vị tướng quân Esdeath đến tiếp viện]

Najenda thấy Esdeath khác thường nên hỏi than" Tướng quân Esdeath hôm nay trông ngài có gì buồn phiền khác?"

Esdeath đáp lại "Chuyến này không vui, tể tướng ra lệnh phải dùng đế cụ kết thúc cuộc nổi loạn này thật nhanh."_Esdeath cầm dây ngựa siết chặt con ngựa để dừng lại và nhảy xuống đất nói tiếp "Ta đã định dẹp hết lợi thế rồi xử lý lũ khốn này, nhưng thế đã chán rồi đừng hỏi. Lệnh vẫn là lệnh."

Esdeath vừa áp tay xuống đất nói "Trùng độc, Dã thú và cả bệnh tật... Đóng băng hết cho ta."_Esdeath vừa dứt lời băng từ tay ả xuất hiện đóng băng nguyên cả dòng sông và tạo ra 1 con đường thẳng.

"!"

Najenda đầy kinh ngạc vội kéo con ngựa lùi phía sau hốt lên tiếng "Quá...quá mạnh!"

"Tất nhiên phải ra đòn mạnh thế, phải chờ một thời gian mới dùng tiếp được."_ Esdeath quay đầu lại ra hiệu.

Nyau thấy vậy hưng phấn hí ngựa tiến về phía trước "Sông cũng đã đóng băng luôn rồi, tiến thẳng đến căn cứ quân địch thôi"

Nyau vừa dẫn đầu đi nhiều binh sĩ phía sau cũng đi theo, con ngựa của Daidara chạy đuổi theo, hắn phấn khích hí con ngựa chạy nhanh trước cầm theo cây kiếm chém chết một kẻ dịch "Ta mà đột kích chẳng khác gì là đại pháo"

Phía bên khác một đoàn quân sắp thành hành ngang cầm súng chỉa về phía trước, người đứng trước đoàn quân người đó là Liver cầm kiếm chỉa về hướng địch hô to "Thiết Pháo Đội... Tiên lên trước! Nhân lúc địch đang hoảng loạn, tấn công và xóa sổ chúng! "

Liver vừa dứt lời đoàn quân người đó cùng lúc bắn xối xả về phía trước.

Nhiều kẻ dịch bị bắn chúng, nhiều người bị mất cánh tay hay chân, còn những kẻ địch xấu số bị bắn nát đầu.

Lúc này Esdeath mỉm cười đầy quỷ dị "Xử lí chúng xong, sẽ đến lúc hưởng thụ."_Esdeath dứt lời giơ hai tay ra nói tiếp "Các ngươi phải hành hạ nơi này cho đến lúc ta thỏa mãn!!!"

Những binh sĩ nghe thế đều nghe theo mệnh lệnh tỏa ra khắp nơi để tìm những kẻ sống sót hạnh hạ chúng.

Đối với nam giới thì hành hạ nhiều đủ kiểu, lấy kiếm đâm vào họng họ hay ghim vào bụng họ rồi treo lên...

Còn đối với nữ giới thì bắt họ vui đùa với tình dục để những binh sĩ thỏa mãn thì vứt đi.

"Ugh!" _Najenda vừa đi tới chỗ nữ giới đang bị hãm hiếp kia nhìn là buồn nôn kinh tởm nên vội bịt miệng mình lại

Số ít người được binh sĩ bắt về giao cho tướng quân Esdeath xử lí.

"Thấy gì không? Quê nhà của các ngươi đang bị giày vò từng chút một đấy."_Esdeath nghênh ngang nhìn xuống nói

"Chết tiệt! Giết chúng tao đi"_Một trong những người sống sót tức giận hét lên.

"Ta từ bi lắm, số ít các ngươi sẽ được tha mạng"_Esdeath ra vẻ từ bi nói.

"Đùa chắc! Giờ không giết, chắc chắn chúng tao sẽ đuổi theo trả... Gah!"_Tên vừa nói lúc nảy càng tức giận thêm, lớn tiếp nói thì bị ai đó giẫm đạp lên đầu

"Nhớ kĩ mạnh sẽ được thắng, yếu thì sẽ thua. Nếu muốn thì hãy mạnh lên đi"_Esdeath giẫm đạp tên đó nói

[Thế là... Dù đã được lệnh phải làm gương, chúng thục hiện mệnh lệnh với thú vui khủng khiếp!]

"Là vậy đó"_Lubbock lên tiếng nói đã lại xong.

"Vậy họ đã được tha mạng cho nhưng họ cũng rảnh thiệt còn chọc tức họ, thế có dần độn quá không? "_Tatsumi nói theo suy nghĩ của mình hỏi.

"Họ có lẽ muốn thêm dầu vào lửa đây."_ Rojin lên tiếng nói thử.

"Ả thích thế mà. Càng loạn càng tốt. Rồi ả lại tiếp tục chiến đấu say mê tiếp."_Lubbock lên tiếng ngán ngẩm, đưa tay ra sau đầu đựa xuống ghế.

"Cô ta cũng khủng thiệt. "_Tatsumi thầm khen ngợi.

"Oa! Nhóc con như cậu không nên đụng vào ả. Vì ả cực kỳ nguy hiểm đấy"_Leone thức dậy kéo cô xuống ngồi xuống ghế nói lời cảnh cáo với Tatsumi

"Nhớ lại đúng là mình không nên đụng vào ả. Mém chút nữa là thành một trong hàng chục vạn nạn nhân của ả rồi!"_Leone ôm cô nhớ lại chuyện cũ.

"Cả chị cũng nói thế à? Vậy cô ta đúng là quái vật thật."_Tatsumi lên tiếng nói.

"Quái vật? "_Cô trong vòng tay Leone lên tiếng lẩm bẩm.

"Nếu 2 đứa quan tâm thế, thì thử xem cái này đi."_Lubbock lấy túi xách ra cầm lấy tấm giấy mở ra đưa cho cậu và cô xem "Esdeath đang tài trợ cho một buổi giải đấu võ thuật ! Thắng cũng được kha khá đấy! Không phải hai đứa muốn kiếm tiền thuê nhà sao?

______To be continue______

(*) Thú Nhân : hay tên tiếng anh là Jaeger (Đội của Kurome)