Thuỷ Tiên lúc này mới nhớ đến lần thi đầu năm, cô cảm thấy trừ môn toán ra mấy môn sau mình thi không tệ.
Cô nhìn cái bảng điểm vẫn ở dưới ngăn bản mình cấp xem qua một lượt, quả thật trừ môn toán ra môn khác đều tốt. Nhưng trong lớp chọn này 0.1 điểm cũng quyết định bạn có lọt vào top không chứ đừng nói điểm toán thấp tè của cô.
Rất tốt, 6.6 toán, từ cái luôn nằm trong top 10 của lớp liền rớt xuống hạng 30.
Thầy chủ nhiệm tức đến biểu hiện ra mặt nói:“Thuỷ Tiên, lên bàn trên ngồi cùngĐức khiêm đi, sau này em sẽ ngồi bàn đầu”.
Thuỷ Tiên nháy mắt liền hoảng, cô biểu tình cự tuyệt nói:“thầy, em liền thấy không khoẻ, em sẽ không tái phạm nữa, thầy…”
“Cứ quyết định vậy đi, không ý kiến, sau tiết này lập tức chuyển lên”
Thuỷ Tiên như sống không còn gì luyến tiếc trở ngại cái mặt mũi liền cúi đầu.
Tiết học này Thuỷ Tiên thập phần xui, bị thầy chủ nhiệm gọi lên làm bài hết lần này đến lần khác, không biết làm, ăn mắng, thầy giáo mắng dĩ váng là học không tốt sau này ra đời cạp đất mà ăn.
Thuỷ Tiên muốn cúp học rồi. Sau đó tiết sau cô chuyển lên ngồi cùng Đức khiêm.
Thuỷ Tiên vừa dọn lên giây trước giây sau một chồng sách liền ném tới chỗ cô.
Đức khiêm tay gõ lên sách, ánh mắt không chút lưu tình nói:“học!”
Thuỷ Tiên cứng đờ, cô nhìn chồng sách trực tiếp giả ốm không học.
Đức khiêm nhìn thấy cô lại bắt đầu diễn khúc kịch thê lương liền lấy tay bóp má cô sau đó di chuyển ra phía đống vở “học”!!!
Thuỷ Tiên bị tên gian tặc bắt học suốt giờ ra chơi, mặc dù trên mặt không biểu tình gì nhưng trong lòng đã sớm gào đến tê tâm liệt phế.
Lớp học rất nhiều người cô không tiện phát tính tình chờ về lại tính kế không trả thù sau.
Ngay lúc này, một nam sinh đi từ cửa vào, nam sinh nhìn thấy Đức khiêm liền nói:“Khiêm, tiết sau lên phòng đoàn họp!”
Đức khiêm ra dấu hiệu okkk cũng không quay đầu lại. Thuỷ Tiên đột nhiên nhớ ra chuyện nhiên nhớ ra chuyện gì đó quay đầu hỏi Đức khiêm: “khiêm mày tra cho tao cái tài khoản được không?".
Đức khiêm cảnh giác nhíu mày, Thuỷ Tiên giơ cái màn hình điện thoại ra. Trong màn hình là hình ảnh bài toxic viết về cô hôm đó. Tên tài khoản là lu lu lu. Tài khoản ẩn danh, rõ ràng mới lập, nhưng nếu chỉ cần tra vị trí là được.
Đức khiêm cảm thấy vấn đề này không khó nhưng cậu hiểu rõ cô nàng này có bao nhiêu hố.
Đức khiêm ngẫm một lúc rồi gật đầu đồng ý nhưng điều kiện chính là cô phải học hết chương hình học không gian của học kì năm nay.
Thuỷ Tiên nghe thấy vậy liền không còn muốn cầu xin nữa. Cô ngồi ngay ngắn ở ghế học bài.
“Tiên, tối nay party không?”
“Lớp trưởng lớp mình có vụ gì sao!”
“Không chỉ là ăn mừng đầu năm học.”
Thuỷ Tiên nghe vậy quay đầu sang Đức khiêm hỏi:“mày có đi không?”
Đức khiêm không ngẩn đầu nói:“tối nay bận chạy deadline”
Thuỷ Tiên cười tươi như hoa quay sang lớp trưởng nói:“có, có chứ, cho tớ cái tên”
Lớp trưởng ra dấu ok rồi cũng đi nốt. Ngay lúc Thuỷ Tiên chuẩn bị học bài tiếp thì cái ghế bị kéo qua làm cô suýt ngã. Đức khiêm ghé sát mặt:“đi đâu”
Thuỷ Tiên:ăn
Đức khiêm:“năm ngoái vẫn chưa chừa”
“Thêm một năm thêm một tuổi, bà đây còn lâu mới sợ”
Đức khiêm dùng ánh mắt biểu thị cảm xúc, rõ ràng làm xem thường. Thuỷ Tiên cũng không so đo chỉ cần không phải học là được.
Thuỷ Tiên đúng tối hôm nay khi mới bước chân ra cửa phòng đã nhìn thấy Đức khiêm đứng trước cửa, cậu mặc cái áo kẻ caro, tay áo sắn lên, quần bò. Cậu dựa lưng vào tường đeo cái khẩu trang.
Thuỷ Tiên sút chút nữa la lên, nhưng cô la lên thật. Cô nàng nhìn người trước mắt nhíu mày nói:“không phải không đi sao?”
“Làm xong rồi”.
Thuỷ Tiên cũng không biết nói gì nữa, cô tiến lên trước định kệ mẹ tên gian tặc này chợt nhớ tới một cái mù đường gian tặc liền mất kiên nhẫn quay lại bắt lấy tay Đức khiêm lôi đi:"đi, sắp muộn rồi.
Đức khiêm không ngờ tới một cái hành động vậy ngây ngốc đi theo, bên trong phòng thiếu niên bước ra nhìn thấy bóng dáng hai người họ thở dài nói:“con bé đã biểu hiện thế rồi mà tên đầu đất này vẫn không nhìn ra được, rõ ràng IQ cao như thế EQ như quẹc”.
Thuỷ Tiên thập phần không muốn đi bộ, cô gọi taxi đi đến nơi. Nơi đến là một nhà hàng theo phong cách âu, nhã nhặn không hề mang dáng vẻ nhộn nhịp mà đều trầm tĩnh. Nhà hàng này mức tiêu phí cao, thường thì học sinh sẽ không lựa chọn nơi này, thứ nhất mức tiêu phí quá cao, thứ hai không được làm ồn ở nơi như vậy.
Nhưng lớp cô hết lần này đến lần khác đều thích chọn nơi này. Món ăn nơi này rất ngon, cảnh còn đẹp, lớp có việc đều đến nơi này tổ chức.
Lớp cô chọn nơi phòng riêng, bên ngoài cửa sổ là bờ sông phẳng lặng, thỉnh thoảng dưới mặt hồ còn có đèn led lấp lánh.
Thuỷ Tiên muốn tìm chỗ cùng tên bên cạnh này ngồi, nhưng cả căn phòng chỉ còn một chỗ duy nhất. Lớp trưởng cũng ngơ người nhìn Đức khiêm.
Cô không nghĩ tới học bá sẽ tới mà, phòng này là phòng đặt riêng, chỗ đều được đặt trước, lớp trưởng đã đặt chỗ cho mấy người đi vừa khít không thừa.
Đức khiêm cũng không tỏ ra vẻ lúng túng, cậu yên lặng đứng đấy, sau đó đi ra khỏi phòng. Thuỷ Tiên vội vàng đuổi theo.
Đức khiêm tìm đến quần lễ tân nói gì đó, khi Thuỷ Tiên đến đã thấy lễ tân nói chuẩn bị rồi đi mất.
Đức khiêm quay sang phía cô nói:“ra đây làm gì!”
“Tao sợ mày đi về.”
Đức khiêm nhếch mép nói:“mày vui còn không kịp”.
Thuỷ Tiên bĩu môi:“tao sợ đã say còn phải đi tìm mày, lúc đó lỡ đâu biến thái thấy tao xinh đẹp quá thì c.h.ế.t”
Đức khiêm cười lên tiếng, tiểu hỗn đản này cũng quá đáng yêu, cậu không kìm được véo cái má bánh bao của cô nói:“không về, tao còn phải bồi mày về”.
Khi hai người đi vào một ghế đã được thêm vào, cũng không biết Đức khiêm dùng cách gì, nơi này không phải cứ nói là tuỳ tiện thêm chỗ, đặt bao nhiên ngồi như vậy. Lớp cũng không quan tâm lắm đại khái người ta học bá người ta thông minh.
Nhưng hai cái ghế lại cách xa nhau tới 7, 8 người. Thuỷ Tiên muốn bồi người đổi chỗ nhưng đã bị lớp trưởng kéo tới bên chỗ còn trống ấn xuống. Đức khiêm đại khái cũng có suy nghĩ như vậy khi thấy Thuỷ Tiên bị lớp trưởng kéo đi cậu cũng đi theo.
Bên phải Thuỷ Tiên là chỗ của lớp trưởng, bên trái… Đức khiêm nhìn lại một lần nữa xác định lớp mình không có người này liền đi gần sang chỗ nam sinh lạ nói:“học sinh mới!”
…----------------…
…Oa oa oa, sao tỉnh hoả chỉ được nghỉ 7 ngày, rõ ràng người ta còn được nghỉ hoả đã phải đi học, …