Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 177: Kim Thư Hóa Thần Lô




Trần Thất ngẫm nghĩ một lúc, vẫn quyết định tạm không quay về núi Phù Lăng.
Cổ nhân nói: Thỏ khôn đào ba hang.

Trần Thất cũng hiểu rõ, nếu là mình không hoàn toàn nắm chắc có thể xây dựng được một Kim Ngân động vững như bàn thạch thì việc tập trung tất cả các thế lực lại một chỗ, chẳng qua là tiện cho người khác cùng nhau giết một thể.
Mặc dù Trần Thất thu được vô số chỗ tốt trong động phủ của thượng cổ tiên nhân, hơn nữa cũng đột phá đến cảnh giới cảm ứng luyện khí tầng ba, còn chiếm được Long Hổ Hỗn Thiên Đan, nhưng chung quy còn cách luyện khí sĩ đứng đầu một giới này một khoảng xa không thể với.

Nhất là khi hắn còn chưa có thủ đoạn sát phạt để có thể dựa vào khi tranh đấu cùng với luyện khí sĩ cấp bậc Cương khí.

Trước mắt, tên tiểu tặc này vẫn chưa có năng lực tế luyện hai thanh phi kiếm Bích Cương cùng Bạch Hồng.

Trừ khi giống như lần trước, ra tay bất ngờ mới có thể chém giết đại địch đã tu luyện tới cảnh giới Cương khí.
Ngay lúc đó, chỉ cần Ngũ Thông Ma quân có chút phòng bị, hoặc là không phóng Quỷ Vương Vấn Tâm Đinh của mình ra ngoài mà dùng để hộ thân thì Trần Thất cũng tuyệt đối không tổn thương được hắn.

Coi như đụng phải một tên ngụy cương khí như Lý Huyền Nhất, hắn ta sử dụng chiến pháp ô quy, dùng Bát Tố Bạch Kỳ vững vàng bảo vệ quanh thân, Trần Thất trong lúc gấp gáp cũng không tổn thương được người này.
Loại hành vi mưu lợi này chỉ có thể dùng một lần duy nhất, Trần Thất cũng không muốn đem tất cả tiền đặt cược trên cái gọi là vận số.
Trần Thất chiếm đoạt một tòa động thất mà Kim Ngân Đồng Tử tiềm tu lúc ban đầu, ngồi xếp bằng ở một khối ngọc thạch xanh lúc trước Kim Ngân Đồng Tử ngồi, đáy lòng thầm nghĩ: "Tuy là trong chốc lát, đối với việc Ngưng sát ta không có manh mối, nhưng vẫn là cần nghĩ cách tăng lên thủ đoạn đối địch, miễn cho lúc gặp gỡ đại địch chân chính lại trở tay không kịp, bị người ám toán.”
"Đáng tiếc Long Hổ Hỗn Thiên Đan chỉ có thể tương hợp cùng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú chân khí, mà Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cũng không huyền diệu như Thái Thượng Hóa Long quyết, có thể tùy ý cán nuốt chân khí khác loại, luyện hóa dấu vết chân khí trong pháp khí của người khác.

Ta lại không có kiếm thuật đích truyền của phái Thanh Thành để có thể tế luyện dựa theo cấm chế ban đầu.


Nếu như ta đổi sang Thái Thượng Hóa Long quyết để tế luyện hai thanh phi kiếm Bích Cương cùng Bạch Hồng, giới hạn trong tu vi Thái Thượng Hóa Long quyết, vậy thì vẫn không thể đột phá cảnh giới cảm ứng luyện khí tầng thứ ba như cũ, uy lực của hai thanh phi kiếm cũng phải kém đi một bậc.”
Bất kể là Long Hổ Hỗn Thiên Đan hay là hai thanh phi kiếm Bích Cương cùng Bạch Hồng, đối với Trần Thất mà nói đều không phải là tu vi trước mắt của hắn có thể nắm giữ.

Bây giờ có thể vận dụng, đều có vài phần đầu cơ trục lợi.

Hắn suy đi nghĩ lại một hồi, thầm nghĩ: "Thủ đoạn mà trước mắt ta vẫn còn có thể thăng lên chính là tìm được vài con hỏa nha, thế nhưng sự tăng lên đối với Hỏa Nha Trận tâm pháp cũng chẳng thấm vào đâu.

Còn lại ba bộ đạo quyết đều không có khoảng không để tiến thêm một bước, tối đa chỉ là tăng thêm nhiều thủ đoạn đối địch cho ta, nhưng uy lực của pháp thuật cũng không khả năng có thêm tiến cảnh.”
Trần Thất ngẫm nghĩ một hồi, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng.

Bình thường khi hắn đấu pháp với người ta đều ỷ vào Hỏa Nha biến hóa cùng với khả năng của ngọc giản tím, trước nay chưa từng chú ý đến pháp thuật phòng ngự hộ thân.

Thế nhưng sau khi thấy Bát Tố Bạch Kỳ của Lý Huyền Nhất, hắn đột nhiên nghĩ tới, trên phương diện này bản thân hắn có khiếm khuyết rất lớn.
"Thân thể của ta rèn luyện cực kỳ mạnh mẽ, chẳng những Thiết Cốt Công đã đột phá tầng thứ mười, lại cộng thêm Chân Long Biến Hóa của Thái Thượng Hóa Long quyết, đao thương tầm thường của nhân gian căn bản không thể gây tổn thương cho thân thể ta, pháp thuật của hạng người cảnh giới luyện khí tầng một tầng hai cũng chưa chắc đã có thể gây tổn thương cho ta.

Nhưng kẻ thù của ta cũng chẳng phải chỉ có những kẻ này đúng không? Dù cho Điêu Tuyết của Vong Tình Đạo có theo dấu vết mà đến kia, chỉ cần để cho nàng tìm được cơ hội thì nàng dùng tay không cũng có thể giết ta.

"

Trần Thất dù sao cũng có xuất thân tập võ, từ sau khi luyện Thiết Cốt Công liền chưa từng nghĩ tới chuyện có thể bị người khác gây thương tích.

Thế nhưng Thiết Cốt Công dù sao cũng là võ học nhân gian, coi như Chân Long Biến Hóa cũng không phải dùng để đấu với các loại pháp thuật.

Trần Thất nguyên bản hay dùng Kim Cương Tam Muội Pháp cũng bởi vì tu vi Thái Thượng Hóa Long quyết không tăng lên được, gặp gỡ tình cảnh lớn gì liền hiện vẻ méo mó có hơn không.
Về phần Kim Cương Tháp, bản thân nó ngược lại là một món pháp khí phòng ngự, thế nhưng Kim Cương Tháp cũng giống như hai thanh phi kiếm Bích Cương và Bạch Hồng, đều chịu tu vi của Thái Thượng Hóa Long quyết hạn chế.

Tuy là lấy pháp thuật hiện giờ của Trần Thất thúc giục Kim Cương Tháp cũng đủ để khiến cho đại yêu Ngưng sát chín tầng cũng không hoàn toàn phá hết được phòng ngự của hắn, thế nhưng ánh mắt của tên tiểu tặc này đã giống như nước lên thì thuyền lên, kẻ địch hắn gặp phải đều là cấp bậc như tứ đại yêu vương.
Trần Thất suy nghĩ lung tung, trong giây lát có chút phiền muộn đối với con đường tu hành của mình.

Vạn Phương cùng Lô Hồng Anh thấy hắn tĩnh tọa trầm tư cũng không dám quấy nhiễu, hai nàng mỗi người đều tự mượn dùng đồ trong kho của Kim Ngân động chuẩn bị một chút trái cây cùng rượu và thức ăn, đợi lát nữa Trần Thất sử dụng.
Tiểu tặc này lăn qua lộn lại quan sát bốn bộ đạo quyết của mình, có ý muốn chọn một loại pháp thuật trong Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp để tu luyện, thế nhưng lại cảm thấy coi như luyện thành cũng không vượt qua được uy lực của Hỏa Xà Vô Song cùng Hỏa Vũ Tiễn.

Có lòng bài trừ khó khăn, chuyên tu Thái Thượng Hóa Long Quyết, đột phá bộ đạo quyết này đến cảnh giới cảm ứng thiên địa, xem xem pháp môn ngưng sát của bộ đạo quyết này hay chăng có thể đi lối tắt khác, có thể khiến cho hắn thong dong tu luyện.
Trăn trở hồi lâu, Trần Thất đem ý niệm cố định ở trên trang sách vàng có ghi chép Thôn Nhật Thần Viên Biến, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, thầm nghĩ: “Nếu như lại nói tiếp, môn đạo quyết này thế phù hợp với nhu cầu trước mắt của ta nhất.

Sau khi tu luyện thành Thôn Nhật Thần Viên Biến, lấy Thái Dương Thần Lô trấn áp thái dương chân hỏa tinh linh bên trong, trái lại lúc ngăn địch thì đem bản thân để vào bên trong Thái Dương Thần Lô, khống chế Thôn Nhật Hỏa Viên Chân Thân kháng địch.


Cho dù bị người dùng pháp thuật lợi hại gì khóa chặt, diệt Thôn Nhật Hỏa Viên Chân Thân, có hai tầng phòng ngự là Thôn Nhật Hỏa Viên Chân Thân cùng Thái Dương Thần Lô cũng chưa chắc có thể thương tổn chân thân ẩn thân ở trong đó.

Ta bình thường quá xem nhẹ bộ đạo quyết này, ngược lại chưa hề nghĩ đến việc bỏ công phu trên nó.

Nếu là ta luyện thành Thôn Nhật Hỏa Viên Chân Thân, lại có thêm pháp thuật Hỏa Vũ Tiễn cùng Hỏa Xà Vô Song Đích pháp làm phụ trợ, xác thực cũng là tổ hợp mạnh nhất của cảnh giới luyện khí cảm ứng.

Có thể phối hợp đạo quyết sở trường của ba nhà đến mức cao nhất, coi như không mượn ngoại lực, cũng không sợ bất cứ luyện khí sĩ hay đại yêu cấp bậc ngưng sát nào.”
Trần Thất trong lòng khẽ động, trang sách vàng liền từ trong đan điền tung bay ra.

Dưới sự điều khiển của ý niệm Trần Thất, trang sách vàng này đón gió gấp lại thành một cái lò luyện đan nho nhỏ.

Trần Thất tuy là rất ít khi tu luyện Thôn Nhật Thần Viên Biến, thế nhưng hắn tinh tu Hỏa Nha Trận cũng là tu luyện thái dương chân hỏa, trong Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cũng có hỏa hệ pháp thuật, vì vậy tiểu tặc này tế luyện Thái Dương Thần Lô chẳng khác nào xe nhẹ đường quen.

Huống chi món pháp khí này chẳng những là Thôn Nhật Thần Viên Biến ngưng luyện, còn có kim thư ghi chép đạo quyết làm căn cơ, tế luyện lên dễ dàng gấp bội.
Trần Thất chỉ thoáng tế luyện hai ba canh giờ, Thái Dương Thần Lô này liền tự thành hình, lực cấm chế ẩn giấu trong trang sách vàng ghi lại Thôn Nhật Thần Viên Biến ban đầu kia đều bị dẫn phát ra ngoài, trái lại để cho Trần Thất chiếm được khá nhiều chỗ lợi.

Vốn dĩ bốn trang sách vàng này, trong mỗi trang đều ẩn chứa vô số tầng cấm chế, bản thân nó chính là một món pháp khí lợi hại.

Cho dù trang sách vàng Hỏa Nha Trận mà Trần Thất tế luyện được số tầng cấm chế nhiều nhất, hắn cũng mới chỉ mới tế luyện mười mấy tầng.

Bởi vì mặc dù những cấm chế trong sách vàng ảo diệu, nhưng trừ việc bảo vệ những trang sách vàng này không chịu sự tổn hại của ngoại lực cùng với ghi lại bí quyết pháp thuật thì cũng chưa từng hiện ra công dụng khác.Tiểu tặc Trần Thất cũng chưa từng dụng tâm tế luyện nhiều, chỉ cố gắng tế luyện đến trình độ hiện ra đạo quyết cùng pháp thuật liền dừng tay.
Trần Thất biết trang sách vàng ghi lại Thôn Nhật Thần Viên Biến có thể thôn phệ rất nhiều thái dương chân hỏa.


Thế nhưng sau khi trang sách vàng này nuốt rất nhiều thái dương chân hỏa thì chẳng qua cũng chỉ trông cứng rắn hơn một chút, vì vậy Trần Thất cũng chưa từng quá mức lưu ý.

Lúc này đây, hắn tìm pháp môn khắp nơi để có thể đề thăng thủ đoạn nên mới đánh chú ý lên Thôn Nhật Thần Viên Biến, bấy giờ mới nhớ đến bản chất phi phàm của trang sách vàng này, muốn mượn dùng một phen, không nghĩ tới lại vô cùng hợp với pháp môn Thôn Nhật Thần Viên Biến, Thái Dương Thần Lô vừa tế luyện thành ở trong bàn tay hắn phun ra nuốt vào chân hỏa, bên trong có tầng tầng lớp lớp cấm chế tự mình hình thành, lại chuyển hóa cấm chế ban đầu trong sách vàng thành cấm chế của Thái Dương Thần Lô.
Trần Thất vừa mừng vừa sợ, vội vã phóng ra sáu mươi hai con hỏa nha mà mình nuôi dưỡng, mượn pháp lực Hỏa Nha Trận câu thông với mặt trời, hút lấy vô tận thái dương chân hỏa rót xuống.

Thái Dương Thần Lô không to quá nắm đấm này lại giống như sinh ra vòng xoáy, Trần Thất đưa vào bao nhiêu thái dương chân hỏa nó đều có thể nuốt sạch.
Sau đó Trần Thất cũng không thể không phóng ra pháp thuật Hỏa Xà Vô Song trong Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp, bảy bảy bốn chín con hỏa xà bay vút lên khắp không trung, cùng với sáu mươi hai con hỏa nha, lửa trên người chúng nối liền thành một đám mây vàng, trong khoảnh khắc liền khuếch đại ra phương viên hơn trăm mẫu.

Chân hỏa do mặt trời rải xuống, đều bị đám mây vàng này cắn nuốt, sau đó cuồn cuộn không ngừng chuyển đến trung tâm Thái Dương Thần Lô ở trên tay Trần Thất.
Tu vi lúc này của Trần Thất đã không phải là trước đây có thể so sánh, có thể mơ hồ phát hiện, cấm chế bên trong Thái Dương Thần Lô gấp thành từ một trang sách vàng này ít nhất cũng có từ năm mươi tầng trở lên, nói cách khác, chí ít cũng phải là ngũ giai pháp khí.

Càng bởi Thái Dương Thần Lô này cũng không phải dùng thủ đoạn tầm thường để tế luyện thành, mà là lấy Thôn Nhật Thần Viên Biến đạo quyết tu ra thái dương chân hỏa tụ tập, vì vậy cùng khí tức của bản thân Trần Thất tuy hai mà một, hô hấp tương ứng, giống như một phần của thân thể hắn.Nếu như đổi thành Tam phái Lục đạo hoặc là đỉnh cấp môn phái khác của một giới này ở đây, tất nhiên sẽ dùng một loại danh xưng để gọi món pháp khí này, đó là bản mạng pháp khí.

Theo tu vi Trần Thất tăng lên, uy lực của Thái Dương Thần Lô cũng sẽ ngày càng tăng lên, uy lực của Thái Dương Thần Lô tăng trưởng cũng sẽ thôi thúc tu vi của Trần Thất tăng trưởng, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, tuy hai mà một, chính là thứ mà rất nhiều tu sĩ mơ ước.Trần Thất đã tế luyện hồi lâu cũng không thấy việc Thái Dương Thần Lô cắn nuốt lực lượng thái dương chân hỏa có dấu hiệu suy giảm thì trong lòng hơi giật mình,cũng rõ ràng đây là một điểm then chốt.

Hắn có thể cảm ứng được bên trong Thái Dương Thần Lô này nảy sinh một luồng khí tức giống như thai nhi đạp cựa trong bụng mẹ, hiển nhiên tại thời điểm hắn tế luyện Thái Dương Thần Lô thì thái dương chân hỏa tinh linh bên trong cũng theo đó mà sinh ra.Trần Thất khi trước đối với Thôn Nhật Thần Viên Biến nghiên cứu không nhiều lắm, loại tình trạng này cũng khiến cho hắn không dám có chút sơ suất nào.

Trần Thất trong lòng hiểu rõ, nếu bản thân giục sinh thái dương chân hỏa tinh linh thất bại thì lần sau chỉ sợ không có cơ duyên như thế này nữa, không chừng còn khó khăn hơn so với việc Thái Thượng Hóa Long quyết đột phá cửa ải luyện khí cảm ứng.

Loại cơ hội đề cao chân hỏa tinh linh này thực sự là ngàn năm có một, không phải có thể dễ dàng gặp được..