Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 185: Tác Phong Sơn Tặc




Dung Dung và Chỉ Chỉ khống chế Thanh Vương Thần và Ngũ Vương Thần của mình khổ đấu với Ngũ Thải Thần.

Uy lực của cổ trùng mà hai cô nương này sử dụng yếu hơn Ngũ Thải Thần, mặc dù hai người hợp lực những vẫn ở thế hạ phong.
Trần Thất thu gương đồng kia xong người nhẹ nhàng dừng trong Kim Cương Tháp.

Hắn thấy hai cô nương này sắc mặt hoảng loạn thì không khỏi cười nhẹ, búng ngón tay lập tức có mười cái lạc bảo kim tiền bay ra, chỉ vòng quanh con Ngũ Thải Thần kia một vòng đã khiến pháp lực của con vương trùng này tan rã.

Dung Dung thấy Trần Thất ra tay tạm thời chế trụ con vương trùng này thì vội cắn răng, rút một thanh đao ngắn ra, lật ngược tay đâm vào ngực.

Thanh đao ngắn này cũng rất kỳ dị, đâm trúng ngực cô con gái này xong thì máu tươi không phun tung tóe mà bị lưỡi đao chậm rãi hấp thu vào.

Dung Dung đợi cho thanh đao ngắn này đều bị máu tươi xâm chiếm lúc này mới quát một tiếng, chém một đao ra đâm vào giữa con nhện nhiều màu đang giãy dụa kia, ghim nó trên mặt đất.

Trần Thất đang muốn vận dụng pháp thuật khác thì Dung Dung đã vội kêu lên mừng rỡ:
- Vị ca ca này từ từ đã, để ta tới.
Nàng vội lao đến thì thào không biết niệm tụng chú văn gì, con Ngũ Thải Thần kia bắt đầu nóng nảy vô cùng, ra sức giãy dụa, tựa như muốn thoát khỏi thanh đao kia.

Nhưng sau khi Dung Dung niệm chú một hồi thì nó liền im lặng, cuối cùng cô nương này nhổ thanh đao kia lên, nuốt cả con nhện năm màu vào bụng.
Trần Thất nhìn thấy chỉ biết trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ cảm thấy sự quỷ dị khó hiểu của pháp thuật Cổ Giáo đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

Hắn nhìn thấy Dung Dung nuốt con nhện năm màu kia vào xong thì thần sắc uể oải vô cùng, Chỉ Chỉ thấy tỉ muội của mình như vậy cuống quít lao đến hỏi vài câu, lúc này mới xoay người nói với Trần Thất:
- Vị ca ca này, tỷ muội chúng ta làm việc đại nghịch bất đạo nên chỉ sợ khó có thể sống sót.

Lát nữa chúng ta sẽ bỏ trốn đi xa.

Ngươi mặc dù có chút pháp lực chỉ sợ cũng không phải đối thủ của sư nương chúng ta, cũng mau chóng đi đi.

Dung Dung miễn cưỡng cười tìm ra một cái kén màu xanh nhạt nói với Trần Thất
- Ta vừa rồi luyện hóa Ngũ Thải Thần của sư phụ, hai con vương trùng cũng không thể tồn tại trên một cơ thể, Thanh Vương Thần này ta sẽ đưa cho ca ca.

Ta nơi này có khẩu quyết tế luyện, chỉ cần chiếm được nó thì nhất định có thể có được tu vi luyện khí ngưng sát trở lên, coi như là tạ ơn ca ca cứu tỷ muội chúng ta một lần.

Tiếp theo tỷ muội chúng ta phải chạy trối chết, cũng không dư thừa lực nhiều để báo đáp ca ca.
Giọng của hai nàng dịu dàng mềm mỏng khiến Trần Thất nghe trong lòng ngứa ngáy, hắn cười nói:
- Sư nương của các ngươi tuy rằng pháp lực không kém nhưng ta chưa hẳn không thể chống đỡ.

Cho dù ta chống đỡ không được cũng có cách chạy trốn.

Mang theo hai tỷ muội các ngươi cũng không phải là vấn đề, sao phải lo lắng như vậy?
Dung Dung điều khí một lát cười khổ nói
- Ca ca không biết sư nương của ta có được đạo Nho chính thống của Thượng cổ thực tiên Tân Thần Tử, lại có mười ba vương trùng mà Tân Thần Tử để lại.

Chúng ta đoạt được vương trùng của sư phụ, chẳng qua chỉ là cấp số cương khí, sau khi chiếm được thì uy lực càng yếu đi.

Nhưng một đôi Thái Âm Kim Ngô trên người sư nương ta có thể lợi hại hơn so với mười đầu vương trùng hợp lại.

Chúng ta tuy rằng không thể suy đoán tu vi của sư nương đến tình trạng gì, nhưng nghĩ hẳn pháp lực của chưởng giáo Tam phái Lục đạo cũng chỉ thế thôi.
Trần Thất hơi kinh ngạc.

Hắn vốn tìm tòi nghiên cứu chi tiết Thiên Cổ giáo nên vội vàng hỏi cẩn thận một hồi.

Dung Dung và Chỉ Chỉ sợ Trần Thất lỗ mãng cứng rắn đối đầu với sư nương của mình, cho nên không biết thì thôi biết thì nói hế,t đem lai lịch Thiên Cổ Tiên Nươngtừ đầu đến cuối nói cho Trần Thất biết.
Hóa ra Thiên Cổ Tiên Nương cũng là con gái nhà giàu bị người ta dụ dỗ bỏ trốn.

Người lừa gạt nàng chính là thiếu niên áo đen vừa bị Trần Thất gi.ết ch.ết.


Người thiếu niên áo đen này tên là Lý Ngọc, cũng là lưu manh xấu xa, lừa gạt Thiên Cổ Tiên Nương chỉ vì tiền tài của nhà nàng.

Về sau Lý Ngọc thấy trong nhà Thiên Cổ Tiên Nương không chịu bỏ tiền liền nổi tâm tư độc ác, lừa Thiên Cổ Tiên Nương đến một ngọn núi vắng vẻ đẩy xuống.
Lý Ngọc nghĩ gi.ết ch.ết Thiên Cổ Tiên Nương mình lại khôi phục tiêu diêu tự tại, có thể lừa gạt con gái nhà người khác.

Không nghĩ tới mấy tháng sau Thiên Cổ Tiên Nương bỗng nhiên lại xuất hiện bắt hắn ta đi từ trên giường của một quả phụ.

Lúc này Thiên Cổ Tiên Nương đã có được đạo Nho chính thống của Tân Thần Tử.

Biết yêu lang lòng muông dạ thú như vậy liền muốn g.iết ch.ết.

Cũng may Lý Ngọc giỏi võ mồm, hoa ngôn xảo ngữ nói rất nhiều mới dỗ được Thiên Cổ Tiên Nương hồi tâm chuyển ý, chẳng những tha thứ mà còn truyền thụ cho hắn ta đạo pháp, cùng nhau tu luyện đạo thuật Tân Thần Tử truyền xuống.
Chỉ là Lý Ngọc vốn không có khiếu tu tiên, cho dù có được đạo thuật thượng thừa cũng không thể tiến bộ lớn, so với rất nhiều đồ đệ Thiên Cổ Tiên Nương thu sau này đều không bằng.

Lý Ngọc vốn không phải là người an phận thủ thường, cho nên khi luyện được vài phần bản lĩnh liền dỗ Thiên Cổ Tiên Nương đòi Ngũ Thải Thần, con vương trùng xếp thứ năm trong mười ba con vương trùng mà Tân Thần Tử truyền xuống.

Từ đó diễu võ dương oai, vài lần đều sinh sự từ việc không đâu, gây tai họa cho nữ đồ nhi của Thiên Cổ Tiên Nương.
Nhưng Thiên Cổ Tiên Nương sau một lần bị đẩy xuống vách núi, tuy là mềm lòng tha thứ cho người đàn ông lòng muông dạ thú nhưng cũng không yên tâm mười phần như ban đầu.

Vài lần phát hiện âm mưu của Lý Ngọc, chẳng những trừng phạt mấy lần còn thu hồi Ngũ Thải Thần.

Lúc này không biết tại sao Lý Ngọc lấy lại được Ngũ Thải Thần, nên mới đuổi theo hai tỷ muội Dung Dung và Chỉ Chỉ muốn dâm ô với nữ đồ nhi.
Trần Thất nghe vậy chậc lưỡi không thôi, trong lòng thầm nghĩ: “Thằng nhãi này quả nhiên không oan, dừng ở trong tay ta coi như hắn gặp may, nhưng...!Dung Dung và Chỉ Chỉ đều nói pháp lực của Thiên Cổ Tiên Nương không kém chưởng giáo Lục đạo Tam phái chưa hẳn là nói ngoa, nếu Thiên Cổ Tiên Nương thực sự có pháp lực như vậy, ta nhất định không chống lại được.

Phải nghĩ cách gì hóa giải kiếp nạn này."

Trần Thất xoay chuyển đầu óc cực nhanh, chỉ một lát đã nghĩ ra chủ ý, lập tức cười nói với Dung Dung và Chỉ Chỉ:
- Nghe hai vị cô nương nói, sư nương cũng coi như là người đáng thương.

Chính là vì gặp người như Lý Ngọc nên tính tình mới trở nên cổ quái.

Ta tuy rằng không biết pháp lực của nàng ta đến tột cùng như thế nào nhưng không muốn cứng đối cứng đối với nàng ta.

Bây giờ ta có một chủ ý, không biết hai cô nương cảm thấy thế nào?”
Dung Dung và Chỉ Chỉ thấy Trần Thất tuy là người đáng tin nhưng cũng không hoàn toàn tin tưởng hắn.

Trần Thất ra tay vài lần, pháp lực có vẻ cũng không tầm thường.

Cho dù hai nàng có vương trùng trong người cũng chưa chắc ngăn cản được hắn.

Cho nên đều nói: “Xin ca ca nói rõ, nếu có thể hóa giải thù hận này chúng ta cũng có thể bớt lo lắng.
Trần Thất cười nói:
- Vừa rồi ta giết tên vô sỉ khốn nạn Lý Ngọc kia, trừ ba người chúng ta cũng không có người khác biết được.

Vương trùng hộ thân của Lý Ngọc là Dung Dung cô nương thu, như vậy Thiên Cổ Tiên Nương cũng không có cách nào biết Lý Ngọc đã chết.

Chủ ý của ta đó là ta giả bắt sống các ngươi sau đó đến chỗ Thiên Cổ Tiên Nương bàn cách dừng tay giảng hòa xem thế nào.

Nàng ta biết Lý Ngọc và các ngươi đều ở trong tay ta, tất nhiện sẽ sợ ném chuột vỡ bình mà không dám khai chiến.

Dung Dung và Chỉ Chỉ nghe những lời to gan lớn mật và kỳ lạ này cũng không khỏi cảm thấy ngây người.

Làm như vậy quả thật mới có thể dọa Thiên Cổ Tiên Nương, nhưng các nàng suy nghĩ một hồi lâu sau vẫn lắc đầu, Dung Dung nói
- Chủ ý này quá mạo hiểm, nếu sư nương không chịu để ý an nguy của sư phụ và chúng ta mà lập tức tấn công ca ca chẳng phải sẽ lộ sao? Huống chi ta đã thu phục Ngũ Thải Thần, đây cũng là một sơ hở không tránh khỏi, Trừ phi...
Trần Thất thấy Dung Dung có chút do dự liền hỏi
- Trừ phi cái gì?
Dung Dung cắn môi cuối cùng hạ quyết tâm, nói với Trần Thất:
- Trừ phi ca ca có thể bắt hết sáu đồng tử mà sư nượng dạy lại.


Sư nương đối với sáu đồng tử này tốt hơn so với tỷ muội chúng ta nhiều, còn hơn cả sư phụ.

Thậm chí ngay cả Thái Âm Kim Ngô và tam đại vương trùng trong mười ba vương trùng đều ban cho ba người trong đó.

Độc Tâm đồng tử cùng hai người khác đã bị ca ca gi.ết ch.ết nhưng ba đại đồng tử còn lại vẫn ở trong Cổ Thần, chấp chưởng chuyện nội vụ của giáo.
Chỉ Chỉ ở bên cạnh cũng nói xen vào:
- Sư nương yêu nhất đó là sáu đại đồng tử.

Ngay cả sư phụ có được vương trùng Ngũ Thải Thần cũng đứng thứ năm trong mười ba vương trùng.

Hai tỷ muội chúng ta có được Thanh Vương Thần cùng Ngũ Vương Thần xếp hạng cuối cùng.

Độc tâm đồng tử cùng hai huynh đệ của hắn ta quả thật quá kiêu ngạo, bị ca ca gi.ết ch.ết.

Nhưng lợi hại nhất là Ngũ Phúc đồng tử và Tửu Tỉnh đồng tử, Kim Xoa đồng tử kia vẫn không tổn hao gì, chính là điểm yếu của sư nương.
Trần Thất đã từngquan sát, trong Cổ Thần Cốc địa vị của đồng tử áo đen là phía trên các cô nương áo trắng.

Lúc này nghe Dung Dung và Chỉ Chỉ nói càng hiểu được cấp bậc phân chia của Thiên Cổ giáo, trong lòng thầm nghĩ: “Hóa ra Thiên Cổ Tiên Nương đặc biệt thích đồng tử tuấn mỹ cho nên tám đồ đệ truyền xuống lại lấy sáu nam địa vị cao hơn.

Dung Dung cùng Chỉ Chỉ mặc dù đang có tư chất tốt nhất ở Thiên Cổ Tiên Nương môn hạ nhưng lại không được yêu quý.

Độc tâm đồng tử vài lần muốn chiếm lấy Dung Dung, sư phụ các nàng cũng không phải là cái gì tốt, đối với tỷ muội các nàng cũng có lòng mơ ước.

Trách không được hai tỷ muội này cách lòng với sư phụ sư nương, cùng đồng môn cũng hoàn toàn không có tình nghĩa.
Nếu là môn phái khác, thu nhận đồ đệ tất nhiên phải khảo nghiệm tâm tính, miễn cho có hạng người lòng muông dạ thú lẫn vào môn phái, học thành đạo thuật sau liền quay lại gây nguy hại cho sư môn.

Nhưng Thiên Cổ Tiên Nương chính là ngẫu nhiên gặp kỳ ngộ, bản thân cũng không phải là người nhìn người sáng suốt.

Thêm nữa bản thân cũng có sở thích, cho nên khi thu đồ đệ cũng chẳng ra làm sao.
Dung Dung cùng Chỉ Chỉ tuy cũng cảm kích sư nương thu nhận các nàng và truyền thụ đạo pháp, nhưng trong môn có nhiều hạng người có tâm h4m muốn thân thể của các nàng, muốn chiếm tiện nghi của tỷ muội các nàng, nếu không phải hai cô nương này tính tình mạnh mẽ, giữ gìn không chịu theo thì đã sớm bị mấy sư huynh đạp hư.
Lúc này đây các nàng cũng không nhịn được nữa nên mới mượn sự giúp đỡ của Trần Thất phản bội Thiên Cổ giáo..