Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 63: Hỏa Nha Thứ Mười Một




Trần Thất xuất thân là sơn tặc, nhìn thấy gì thuận mắt liền rút đao đi cướp, điều này đã trở thành một thói quen từ lâu.
Sau khi thu nhận người nhà Bức gia, hắn muốn đi giết Hắc Công Trác hoặc thu phục tên này, nhưng lúc đó hắn cũng không chắc lắm, muốn tu luyện biến hóa Hỏa Nha trước đã.

Trần Thất đã nắm được tất cả tin tức từ những dơi yêu là thủ hạ dưới trướng của hắn, tình trạng yêu quái ở Phù Lăng Sơn lại có cơ hội ngàn năm có một như vậy, hắn làm sao có thể kiềm chế được?
Trần Thất dẫn theo hơn hai trăm bộ tộc, trong số các bộ tộc này, người và yêu hỗn tạp, số lượng yêu quái chiếm bảy tám phần, mỗi người đều tu luyện Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh, tuy rằng vẫn chưa luyện ra pháp lực gì, nhưng cũng có thể tăng cường thể chất, có Phật quang bảo hộ, có thể ngăn cản thương tổn từ binh đao.
Trần Thất cũng không hiểu Phật môn tâm pháp, nhưng hắn tin rằng chỉ cần thêm thời gian, những người này không ngừng tụng kinh, họ sẽ từ từ tích lũy Phật lực thâm nhập vào các huyệt đạo của toàn bộ cơ thể.
Có người Bức gia đích thân dẫn đường, Trần Thất buổi sáng xuất phát, chạng vạng liền tới Phù Lăng Sơn, Trần Thất hỏi Bức Cát Bạch dơi tinh phát hiện ra hang ổ Dã Áp Tinh gần đó, liền xác định nó xui xẻo trước.
Dã Áp Tinh trên Phù Lăng Sơn tự xưng là Đại Linh Vương, đã tu luyện đạo hạnh một trăm năm mươi năm, luyện thành chiêu pháp Vạn Tiễn Như Mưa.

Hất tay một cái liền phóng hàng trăm mũi tên, kẻ thù của hắn bình thường sẽ bị Vạn Tiễn Như Mưa bắn loạn, toàn thân cắm đầy lông chim.

Pháp thuật Vạn Tiễn Như Mưa của Dã Áp Tinh này chính là dùng lông mao toàn thân luyện thành, cho nên mới có hiệu quả kỳ diệu như vậy.
Trần Thất làm sơn tặc nhiều năm, làm sơn tặc quen rồi, hắn đối với môn đạo này mười phần quen thuộc, tấn công sơn trại cũng cực kì tâm đắc.
Nhất là khi hắn nghe nói Dã Áp Tinh biết pháp thuật Vạn Tiễn Như Mưa, liền không nhịn được chỉ huy thuộc hạ thẳng tay tấn công vào hang ổ của yêu quái này, bằng không nếu có người hô biến pháp thuật, thì bản thân hắn có Kim Cương Tam Muội Pháp biến ra Kim Quang Bảo Tháp hộ thân cũng không gặp trở ngại gì, nhưng thủ hạ dưới tay hắn chắc chắn bị người ta giết sạch sẽ.
Nếu chẳng may khi Dã Áp Tinh này có thể trở thành một trong ba yêu vương Phù Lăng Sơn, pháp thuật Vạn Tiễn Như Mưa, người thường cùng yêu quái tu vi thấp đều không thể ứng phó được.
Hang ổ của Đại Linh Vương nằm trên một đỉnh núi cao và hiểm trở, dù đã tu luyện thành người nhưng thói quen sống trong tổ của hắn vẫn không hề thay đổi.


Vì vậy sào huyệt được xây thành hình cầu, nhìn từ xa trông chúng giống như một tổ chim khổng lồ, có nhiều khe hở được mở ra mọi hướng, có tiểu yêu thường lui tới ở trong.
Đại Linh Vương xuất thân từ điểu tộc, thủ hạ và yêu quái của hắn đều là chim, hắn ỷ vào có một chiêu Vạn Tiễn Như Mưa, cũng không nóng lòng thu phục bọn chúng, cho nên hắn chỉ có mười tám cầm điểu tu thành tiểu yêu, hiệu là Thập Bát Tiên Phong.
Đại Linh Vương Dã Áp Tinh này có chút bồn chồn không yên cả ngày hôm nay.

Hắn ghé vào “hang ổ” của mình, nghĩ: " Mấy ngày nay Phù Lăng Sơn hỗn loạn.

Bức Cát Lão Nhân đó vậy mà dẫn theo một nhà đi nương tựa một vị tướng nhân tộc nào đó.

Hắc Công Trác đi tấn công Thiên Lôi Sơn, bị hai ca ca do Vương Sơn Quân cầm đầu bao vây.

Bất luận là Vương Sơn Quân thắng hay Hắc Công Trác thắng, kế tiếp là đến lượt cái đầu của lão mao ta nhỉ? Không được, ta phải tìm một người trợ giúp ...!"
Đại Linh Vương suy nghĩ hồi lâu, biết mình không nên chần chừ thêm nữa, liền thò tay vào đũng qu.ần, rút ra một sợi lông chim, thổi hơi, hóa thành một mũi tên, sau đó viết một bức thư cắ.m vào mũi tên mới biến ra này, giơ tay lên phóng ra ngoài.
Ỷ vào võ nghệ của mình, Trần Thất đã một mình trèo lên đỉ.nh núi cao hiểm trở nơi Đại Linh Vương cư trú, ngồi ở trên cây đại thụ quan sát “Sào huyệt yêu quái” bất ngờ thấy một mũi tên bay ra có cắm một phong thư.

Hắn bình tĩnh biến ra một phép thuật, một con hỏa nha bay ra, giơ vuốt chụp lấy mũi tên đem xuống.
Trần Thất triệu hồi Hỏa Nha của mình, gỡ bức thư xuống, tùy tay dùng hỏa nha chân khí đem cái lông chim hóa thành tro tàn, lúc này mới mở lá thư xem một hồi lâu.

Trên phong thư có ghi mời Ưng Đại Vương đến đỉnh núi cao hiểm trở nơi Đại Linh Vương ở một thời gian, Dã Áp Tinh này có thể nhận ra vài cái văn tự, xem như không tệ, không có tài văn chương, ngôn từ bừa bãi, một phong thư đến trăm chữ, ý tứ mơ hồ, đến Trần Thất cũng không hiểu, liệu Dã Áp Tinh này muốn cùng Ưng Đại Vương chiến đấu, hay là muốn mời người đến ăn đồ quay.
Chẳng qua có được bức thư này, trong lòng Trần Thất đột nhiên có chút tính toán, thản nhiên ném phong thư này đi, phất tay một cái, một mũi Hỏa Vũ Tiễn bay ra, lập tức đốt phong thư thành tro bụi.

Lúc này mới chậm rãi triệu hồi Lục Đạo Hắc Tác trong Hỏa Sơn Đạo, gần với Thất Sát Nguyên Thần và Độc Lâu Yêu ra, nằm mai phục bên ngoài tổ chim này.
Quả không bao lâu sau, Dã Áp Tinh bay ra, tiểu yêu quái bước vội, tác động đến mai phục của Trần Thất.

Lục Đạo Hắc Tác bay lên lập tức quấn chặt hắn, ngay cả mỏ vịt cũng bị khóa chặt, muốn kêu gào cũng khó.
Lục Đạo Hắc Tác hấp thu tà khí ngàn vạn năm dưới lòng đất, một khi người trúng, độc khí lập tức thấu tận xương tủy.

Trừ khi Trư Cửu Cương, Thái Hồ Bát Yêu đứng đầu Hoàng Kim Sơn tu vi bậc đó, mới có thể dùng sát khí bảo vệ thân thể.

Bằng không thì phải sử dụng pháp thuật, pháp khí chống đỡ, may ra còn giữ được mạng.
Con quái vật nhỏ này chỉ đang luyện khí nhập vào khiếu huyệt, cũng chỉ mới đả thông mười mấy huyệt đạo, còn chưa biến đổi hoàn toàn thân thể, trông nửa người nửa yêu, lại bị Lục Đạo Hắc Tác quấn lấy, còn có thể khỏe sao? Hắn ta chỉ kêu lên hai lần, liền bị ăn mòn bởi khí bẩn, và ngay lập tức bất tỉnh.
Với một chiêu thức, Trần Thất cầm lấy Lục Đạo Hắc Tác, đứng dậy và đi qua lặng lẽ, bắt tiểu yêu, và trở về trốn trên cây, lần này chỉ bay ra một đốm chân hỏa thâm nhập vào người tiểu yêu này.
Căn cứ tu luyện của tiểu yêu quái này tuy thô t.ục và chặt chẽ, nhưng căn cơ tu luyện của hắn đã bị chân khí của hỏa nha phá hủy trong chốc lát, về phần khí bẩn trong người, hắn không chịu nổi luyện khí thực của hỏa nha trong chốc lá cũng bị trục xuất.


Năng lượng chân chính của hỏa nha chính là ngưng tụ chân hỏa của mặt trời, không cần nói cũng biết, nhờ có chút khí tức bẩn thỉu, cho dù gặp Lục Đạo Hắc Tác cũng sẽ bị đốt thành tro bụi, hơn nữa có thể khắc chế một số tà thuật.
Trần Thất thi triển Hỏa Nha Trận chú, quát một tiếng, tiểu yêu quái liền bị hỏa nha chân khí rèn luyện thân thể, sau một lúc lâu, thân thể của nó thay đổi và trở thành Hỏa Nha thứ mười một của Trần Thất.

Trần Thất đón nhận Hỏa Nha, trong lòng mừng thầm nghĩ ngợi, nói: “Nếu Đại Linh Vương và Thấp Bát Tiên Phong Điểu của hắn bị chinh phục, thì sẽ có tới hai mươi chín Hỏa Nha.

Tu vi Hỏa Nha Trận sẽ lại tăng lên.”
Tâm pháp Hỏa Nha Trận là trình độ tu luyện càng cao thì càng có thể sử dụng Hỏa Nha càng nhiều, sử dụng Hỏa Nha càng nhiều từ đó có thể tăng cấp tu vi.

Đây chính là một môn công pháp huyền diệu, đạo pháp tiến cảnh so với pháp thuật khác nhau hơn nhiều.
Mỗi khi Trần Thất chinh phục được Hỏa Nha, trình độ tu luyện của hắn sẽ tăng lên một tầng, nhưng hắn mới tu luyện không lâu, gặp điểu tộc có tu vi quá ít, cho nên hắn mới thu thập được nhiều như vậy.

Tuy nhiên, tên cướp nhỏ này đã từ chối mọi cuộc đua của loài chim mà nó đã xem trước đây, và nó không bao giờ chậm xuất phát.

Đối với mỗi con chim từng gặp đều không chịu bỏ qua, xuống tay chưa từng chậm trễ.
Sau khi Trần Thất thu thập được Hỏa Nha thứ mười một, đã tự kiên nhẫn chờ đợi, muốn xem còn ai khác chui đầu vô lưới.

Chờ đợi một mình liền chán nản nên hắn triệu tập cả mười một Hỏa Nha của mình và biến chúng thành mười một hạt giống chân hỏa, nhảy nhót lung tung trong lòng bàn tay, nhìn thấy rất thú vị.
Trần Thất bắt đầu chú ý đều đặt ở sào huyệt của Đại Linh Vương, nhưng sau một lúc, hắn đột nhiên khẽ ồ một tiếng, đặt một nhóm chân hỏa để trước mắt, không ngừng nhìn kỹ.


Vốn dĩ, trong mỗi hạt giống chân hỏa đều có một Hỏa Nha Trận Chú, nhưng Hỏa Nha Trận Chú của hạt giống chân hỏa này, so với Trần Thất thực khác nhau, phức tạp hơn gấp mười lần.
Trần Thất thấy kỳ quái trong lòng, nhìn hồi lâu, lúc này mới nhận ra Hỏa Nha là do Ưng Cửu Thiên luyện hóa, hạt giống chân hỏa trong cơ thể hắn mạnh hơn mười lần so với lúc hắn tiến vào, Hỏa Nha Trận Chú hình như do vậy mà sinh ra biến hóa, tựa hồ là hơn mười Hỏa Nha Trận Chú đang quấn lấy nhau, rất có trình tự, trở thành một lá bùa hộ mệnh mới, uy lực của nó đã tăng lên gấp mười lần.
Trần Thất cân nhắc hồi lâu, thu thập mười một Hỏa Nha này, thả hai hạt giống chân hỏa ra, thử ghép hai hạt giống chân hỏa với nhau, điều mà Trần Thất chưa từng nghĩ đến chính là, không cần hắn phải phí tâm.

Hai hạt giống chân hỏa tự hợp nhất với nhau, và bên trong hai đạo của Hỏa Nha Trận Chú trong đó cũng hòa vào nhau, vững chắc không thể tách rời.
Trần Thất càng thêm tò mò, lấy ra mấy hạt giống chân hỏa, gần đây hắn rất chăm chỉ tu luyện, tu luyện bốn mươi năm mươi lần, cũng không sợ hao tổn một ít.

Trần Thất thử vài lần, khi hắn dung hợp hạt giống chân hỏa thứ năm, đoàn hạt giống chân hỏa này khẽ rung lên, theo kinh mạch lòng bàn tay của hắn mà đi vào tận trong đan điền không chịu di chuyển.

Bất luận Trần Thất thúc dục như thế nào, đám hạt giống chân hỏa này dường như đã bén rễ.
Trang sách vàng ban đầu ghi lại Hỏa Nha Trận bỗng nhiên bay vào trung tâm của hạt giống chân hỏa, định cư ở đây, không chịu đi ra.
Khi Trang sách vàng chứa Hỏa Nha Trận nhập vào một hạt giống chân hỏa, Trần Thất mới nhận ra rằng có hơn chục tầng cấm chế trong Trang sách vàng này, năm tầng cấm chế đầu tiên đã cùng hạt giống chân hỏa không thể tách rời, chỉ khoảnh khắc nỗ lực này mới thực sự được tinh luyện.
Trần Thất siết chặt bí thuật, Trang sách vàng này một giây biến hóa mấy chục lần, nguyên bản Trần Thất chỉ có thể nhìn thấy một phần rất nhỏ nội dung, chỉ khi tu luyện tăng cấp, hắn mới có thể xem thêm sách vàng hình thành Hỏa Nha Trận, lúc này mới hắn từ từ triển khai ở trước mắt.
Ngoài bí quyết tâm pháp Hỏa Nha Trận kia, Trang sách vàng này còn ghi lại bốn mươi chín loại phép thuật, tất cả đều là pháp thuật hệ hỏa, mỗi phép thuật đều có sức mạnh thiêu đốt cả trời và biển.
Trần Thất kinh ngạc nhìn ghi chép trong Trang sách vàng này, càng xem càng kinh hãi, Trang sách vàng này của Hỏa Nha Trận, không nói đến chiến thuật cơ bản, chỉ những phép thuật này, giá trị không thể đo lường được.

Sau khi nhìn thấy Trang sách vàng này, Trần Thất phát hiện, bản thân mình tu luyện vẫn đi nhầm một bước lớn rồi.