Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 69: Ba Ngàn Thiên Lôi Binh




Triệu Hồng Bào lúc còn nhỏ đã bị đưa vào Lôi Điện Môn học nghệ.

Lôi Điện Môn chính là đại phái hàng đầu ở phía Bắc, cũng không kém Tam Phái Lục đạo ở trung thổ.

Chỉ là tư chất của hắn ta không phải thượng thừa, cho nên học nghệ mười năm cũng chỉ học được một bộ trận pháp, được sư trưởng trong sư môn ban thưởng một bộ Lôi Châu, sau đó đuổi về nhà.
Còn khôi giáp hộ thân của Triệu Hồng Bào là báu vật của tổ tiên nhà họ Triệu bọn họ.

Dựa vào Lôi Châu trên tay, bảo giáp trên người, Triệu Hồng Bào cũng từng có chút dã tâm, cho nên lấy trận pháp học được từ Lôi Điện Môn cẩn thận thao diễn ba ngàn thiên lôi binh.
Ba ngàn thiên lôi binh này tất cả đều tu luyện Thiên Lôi Thiệu, một loại tâm pháp của Lôi Điện Môn.

Tuy rằng giới hạn về trình độ và điều kiện hỏa lực, những lôi binh này nếu chỉ một mình cũng không có nhiều tác dụng.

Nhưng ba nghìn thiên lôi binh tập hợp cùng một chỗ, liền có thể triệu hồi sấm sét, hóa thành một con rồng hàng trăm trượng, giúp Triệu Hồng Bào đánh chết kẻ thù.
Triệu Hồng Bào ra lệnh một tiếng, ba nghìn thiên lôi binh triển khai trận thế, không kịp trở tay đã có lôi điện khí từ bốn phương tám hướng tụ tập đến.

Trên đầu ba ngàn thiên lôi binh, ngưng tụ ra một đám mây đen, sấm sét quay cuồng trong đó, dần dần hội tụ thành một con rồng lôi điện to.
Trần Thất cũng không dự đoán được thủ đoạn của Triệu Hồng Bào lợi hại như vậy, hắn thấy trận pháp ba ngàn thiên lôi binh bày ra lợi hại, tâm pháp Hỏa Nha Trận vận chuyển, bắn r.a ba mươi bốn mươi Hỏa Vũ Tiễn.
Triệu Hồng Bào ném mười hai Lôi Châu của mình ra, mười hai viên lôi châu này của hắn ta là do sư phụ Kim Lôi thượng nhân luyện, không cần pháp quyết gì, chỉ cần có tâm pháp Lôi Điện Môn thúc giục, ném ra ngoài sẽ hóa thành sét đánh vỡ mọi vật chung quanh.

Vừa ném ra liền thu ngay về, có thể tự động bay trở lại tay của chủ nhân.

Nếu liên tục phát ra mấy đợt, dù là kẻ địch có pháp khí gì cũng sẽ bị Lôi Châu đánh nổ cho tan tành.
Hỏa Vũ Tiễn của Trần Thất cũng là pháp thuật có tính nổ mạnh, gặp Lôi Châu lại nổ kinh hoàng, tiếng vang rầm rầm trên bầu trời, khiến người đứng dưới đất sắp nổ màng nhĩ.
Trần Thất thấy Chân Long Pháo, Hỏa Vũ Tiễn đều không làm gì được Triệu Hồng Bào thì mặt liền biến sắc, thầm nghĩ: "Hỏa Vũ Tiễn và Chân Long Pháo của ta đều là pháp thuật, cần dựa vào chân khí để sử dụng, có cực hạn của nó, nhiều nhất cũng chỉ có mấy trăm cái mà thôi.

Nếu là một lần bắn ba bốn mươi cái thì cũng chỉ có thể thực hiện mười lần sẽ không thể tiếp tục nữa.


Thằng nhóc này sao lại hung ác như vậy, ta dùng biện pháp gì thắng hắn đây?"
Pháp khí của Hòa Sơn Đạo uy lực đều khá yếu, đối phó một ít kẻ địch hạng thấp còn có thể diễu võ dương oai, đối phó với nhân vật lợi hại như Triệu Hồng Bào thì có chút không đủ.

Trần Thất cũng không nghĩ nhiều.
Ngoài Hòa Sơn Kinh, hai đại đạo quyết của Trần Thất đều có tác dụng kỳ diệu, nhưng pháp thuật hắn tu luyện còn hạn chế.

Hỏa Nha Trận hắn chỉ luyện thành hạt giống chân hỏa của Hỏa Vũ Tiễn, Thái Thượng Hóa Long quyết hắn cũng chỉ tu luyện Chân Long Pháo mà thôi.
Triệu Hồng Bào dùng Lôi Châu phá pháp thuật của Trần Thất vài lần.

Lúc này ba nghìn thiên binh của hắn ta đã được trang bị đầy đủ, hắn vẫy tay một cái, một tia chớp to như thùng nước đánh xuống.
Trần Thất cuống quít vận Kim Cương Tam Muội Pháp, thúc giục một tầng hư ảnh kim quang bảo tháp hộ thân.

Hắn biết vài loại pháp khí hộ thân của Hòa Sơn Đạo như Hỗn Thiên Phiên, nhưng chưa từng sử dụng chống lại pháp thuật lôi điện này, nên thúc giục uy lực cổ tháp trong đan điền ra.

Tốt xấu gì thì tòa cổ tháp này cũng là pháp khí có uy lực nhất mà Trần Thất có trong tay.
Cổ tháp sau khi được Trần Thất luyện lại, hư ảnh kim quang thúc giục ra đã không phải là chín tầng ban đầu, mà là mười lăm tầng, thể hiện rằng Trần Thất đã tế luyện tòa tháp cổ này đến tầng cấm chế thứ mười lăm.
Sấm sét từ trên trời đánh xuống trúng ngay vào kim quang bảo tháp hộ thân của Trần Thất.

Những tia sét ẩn chứa lực lượng to lớn vô cùng, đẩy ngã Trần Thất té nhào.
Trần Thất ỷ vào có kim quang bảo tháp hộ thân, lăn trên mặt đất hai lần, nghiêng người đứng lên, hơi vận kình lực quanh thân, phát hiện bản thân mình không tổn thương một sợi lông nào, không khỏi phấn chấn khẽ tung người, lại xông lên trên thành quát to:
- Thằng nhãi áo trắng kia, pháp thuật của ngươi cũng chỉ có thế, còn chưa làm gì được ông mày đây.
Triệu Hồng Bào sắc mặt như nước, thúc giục ba nghìn thiên lôi binh, vô số sấm sét từ con rồng sét trên trời bay ra.

Trần Thất đã có chuẩn bị, ngầm vận Thiết Cốt Công giữ cho mình đứng thật vững, kim quang tháp ảnh hộ thân mạnh mẽ kiên cường ngăn sấm sét.

Mặc dù sấm sét trên trời hiểm ác cực kỳ, uy mãnh vô cùng nhưng Trần Thất không lùi nửa bước.


Hai người đấu trận pháp này liều mạng đến hai ba canh giờ.

Tường thành của thành Tiểu Phái đã bị nổ thành một lỗ hổng hơn mười trượng.

Mấy lần Trần Thất đều bị chôn ở phía dưới, nhưng Triệu Hồng Bào cũng không làm gì được hắn.
Nếu hai người đơn độc đấu với nhau, thắng bại giữa Triệu Hồng Bào cùng Trần Thất chỉ là năm mươi năm mươi.

Mười hai Lôi Châu của hắn ta dù lợi hại, nhưng Hỏa Vũ Tiễn và Chân Long Pháo của Trần Thất cũng không kém.

Triệu Hồng Bào có khố giáp tổ truyền, Trần Thất có Kim Cương Tam Muội Pháp, cũng là các phương tiện phòng thủ rất tốt.

Nhưng hiện giờ hơn ba ngàn thiên lôi binh của Triệu Hồng Bào khiến Trần Thất không kịp trở tay, chỉ có thể chống sấm sét trên bầu trời.
Trần Thất bị sấm sét đánh không ngớt, chỉ có thể ỷ vào Thiết Cốt Công để giữ mình vững vàng, dùng Kim Cương Tam Muội Pháp hộ thân.

Trong lúc này cũng không kịp nghĩ đến gì khác.

Tòa cổ tháp mà hắn thu được kia thật ra là một pháp khí Phật tông không tồi.

Vốn được trang bị cho đại sĩ cổ Phật môn dùng để trấn áp tà Phật bên trong pho tượng Hồng Liên kia.

Do nhiều nguyên nhân, đệ tử cửa Phật rời trung thổ, không tiện đem tòa cổ tháp này đi nên để lại tòa cổ tháp và Hồng Liên tà phật này.
Nếu không phải Thái Thượng Hóa Long quyết của Trần Thất có lai lịch kỳ lạ, có thể cắn nuốt luyện hóa tòa cổ tháp này.

Cho dù là người có bản lĩnh cao hơn so với hắn gấp trăm lần cũng tuyệt đối không thể lay chuyển được tòa cổ tháp này.

Trần Thất có tâm pháp của Thái Thượng Hóa Long quyết và Hỏa Nha Trận nên không để ý đến tòa cổ tháp này.

Lúc này hắn không có cách nào, cũng chỉ có thể sử dụng Kim Cương Tam Muội Pháp.

Pháp thuật này vốn là đệ tử cửa Phật một lòng niệm tụng kinh Phật mười vạn lần, trong lòng không minh bỏ tục niệm mới có thể niệm sinh sôi, suy nghĩ như Phật, hiển hóa kim cương.

Thiên Long, Trận tháp, kim liên, Phật đăng các vật hộ thể.

Trần Thất vốn cũng dựa vào pháp lực cổ tháp mới có thể vận dụng loại pháp thuật này.

Một khi mất đi tòa tháp cổ này thì sẽ hiện nguyên hình.

Tu vi của hắn không phải có cảnh giới như vậy.
Nhưng trong cuộc đấu giằng co như vậy Trần Thất bị sét đánh không kịp suy nghĩ gì, toàn tâm toàn ý đắm chìm trong cảnh giới của Kim Cương Tam Muội Pháp.

Bất ngờ môn pháp thuật này có thay đổi.
Cũng là Trần Thất may mắn, thu hết những người Bức gia chưa biến hóa thành con dơi vào hết trong cổ tháp.

Mặc dù hắn không phải cố ý giam cầm, cũng thường xuyên thả những con dơi yêu này ra ngoài, dùng chúng để thu thập tin tức.

nhưng gia chủ Bức gia là Bức Cát lại hỏi qua những tiểu bối này, biết bọn họ ở trong cổ tháp yên ổn, niệm tụng kinh văn, tiến bộ nhanh hơn so với bên ngoài rất nhiều.

Tuy rằng Phật hiệu tu hành gian nan, nhưng Bức Cát vẫn hi vọng nhà mình có thể có người luyện thành đại pháp lực.

Cho nên cực lực thúc giục vãn bối, để bọn họ cố gắng hết sức tu luyện trong cổ tháp.
Trần Thất gặp nguy nan, những dơi yêu này cũng nhận ra.

Bức gia đã quy thuận Trần Thất, liền coi thằng nhóc này là người tâm phúc, trụ cột nên sao có thể ngồi nhìn hắn gặp nguy.

Cho nên những con dơi yêu này không câu nệ lớn nhỏ, cùng nhau niệm "Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh", muốn thêm chút pháp lực mỏng manh của mình vào người Trần Thất.
Bị sét đánh mấy trăm lần, dưới áp lực như vậy bỗng nhiên trong lòng Trần Thất không minh, nghe được tiếng niệm tụng của hai vạn con dơi yêu trong cổ tháp.


Bọn dơi yêu này tụng niệm kinh văn hóa thành một luồng pháp lực lớn, đả thông khiếu huyệt ở hai tai của Trần Thất, phát ra Thiên cổ lôi âm nghe được tất cả những tiếng động của những sinh linh rất nhỏ.
Tu hành của Phật môn khác với tiên đạo môn phái, chú ý tu hành chín thức, trong đó năm thức trước tai mắt mũi miệng thân đều tương đối dễ dàng, nhưng cũng cần mấy chục năm khổ hạnh mới có thể luyện thông hoàn toàn.

Trần Thất nếu không có áp lực như vậy, lại không có hai vạn dơi yêu niệm tụng kinh văn cầu nguyện giúp hắn thì muốn đả thông bất cứ một thức nào trong năm thức trước, thì cũng phải mất bốn năm mươi năm chân thành khổ tu.

Mà hắn còn phải bỏ qua tâm pháp của Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận, toàn tâm toàn ý tu luyện mới có được thành tựu này.
Bỗng nhiên đả thông nhĩ thức, Trần Thất lại nghe được "Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh" không còn ngây ngô như ban đầu, tất cả thần thông Phật môn vô cùng tốt, vô cùng diệu pháp đều ở trong đó.

Phật môn phức tạp giống đạo môn, có vô số pháp thuật, chỉ có một trăm lẻ tám loại thần thông, nhưng một trăm lẻ tám này lại có thể từ bất cứ pháp môn nào tìm hiểu ra, không cần cố ý tu luyện.
"Thì ra tòa cổ tháp này vẫn đang gọi ta, chỉ là ta không nghe được.

May mắn nhờ trận sấm sét này của Triệu Hồng Bào cuối cùng ta lại nghe hiểu được pháp khí này, thật sự vận dụng nó."
Trần Thất mượn thời khắc hai tai nghe được mà hiểu được, có hơn hai vạn con dơi yêu niệm tụng kinh văn trợ lực, luyện mở cấm chế tầng thứ mười sáu của tòa tháp cổ này.

Tòa tháp cổ ầm ầm một tiếng, đánh văng Thái Thượng Hóa Long quyết quấn quanh nó, từ trong đan điền của Trần Thất hiện ra một tòa bảo tháp bằng kim quang, uy nghiêm vô hạn, có ánh sáng xông lên trời.
Vốn dĩ Trần Thất vận dụng chỉ là ảo ảnh của tòa cổ tháp này.

Lần này sau khi thông hiểu rốt cuộc có thể sử dụng thực thể của tòa cổ tháp này, uy lực so với hắn mượn lực của cổ tháp dẫn ra Kim Cương Tam Muội Pháp cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.
Tòa cổ tháp này gặp gió liền to lên.

Trong giây lát đã cao lên hàng trăm trượng, Phật quang trên đỉnh chói mắt, cản hết sấm sét.
Triệu Hồng Bào vẫn luôn đánh thoải mái, trong lòng thầm nghĩ: "Tuy rằng pháp thuật hộ thân của thằng nhóc này lợi hại nhưng tu vi của hắn không sâu, chỉ cần hết pháp lực, không thể sử dụng nổi pháp thuật hộ thân thì sẽ bị thiên lôi của ta đánh chết.

Ta có pháp lực của ba ngàn thiên lôi binh, không chỉ dựa vào pháp lực của bản thân, tất nhiên kéo dài hơn so với hắn."
Nhưng khi thấy tòa cổ tháp kia của Trần Thất bay ra Triệu Hồng Bào lập tức giật mình.

Hắn ta dùng thiên lôi đánh mấy chục lần, tòa cổ tháp đó cũng không lay động gì, nên hắn ta trở nên cẩn thận.

Khoát tay ngăn lại, đầu tiên là để cho thủ hạ chính là ba nghìn thiên lôi binh tạm hoãn, tránh tổn hao pháp lực vô ích.