Mặc dù biết chú Đỗ nói sự thật, nhưng Giang Trì vẫn cảm thấy chỗ thái dương của mình nảy lên.
Anh thấy Cố Tương chẳng làm gì, vậy 5mà tại sao người trong nhà đều đứng về phía cô?
Mặc dù, ngay cả bản thân Giang Trà cũng là như vậy, nhưng khi nghe chú Đỗ nói nhữ6ng lời này, sắc mặt Giang Trì vẫn đen sì.
“Chú nhất định phải nói những lời như vậy trước mặt một người bị thương à?”
Chú7 Đỗ cười bảo: “Chẳng phải vì tôi thấy hôm nay cậu khỏe khoắn hơn rất nhiều à!”
Bạch Vi và Giang Phong qua thăm Hoàng Nhân rồi nha4nh chóng quay lại, Cố Tương đứng ở cửa gọi hai người, “Anh Hai, Bạch Vi”
Nhớ lại cảnh tượng lúc nãy, Cố Tương vẫn còn cảm thấy rấ8t xấu hổ.
Giang Phong nhìn cô, trên mặt không có biểu hiện gì, anh ấy chỉ bình tĩnh từ một tiếng rồi đi vào xem Giang Trì. Cố Tương tạm thời thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn Bạch Vi và hỏi: “Bên kia thế nào?”
“Bị thương rất nặng, người nhà của cô ấy đều có mặt, bầu không khí rất nặng nề, có khá nhiều người đến thăm nên chúng tớ không tiện ở lại lâu.”
Nói đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy đáng tiếc, và chỉ muốn lôi gã họ Dương kia ra đập cho một trận.
Bạch Vi thở dài, “Số Tô Vãn cũng khổ, tìm được người chồng như vậy, không biết bây giờ cậu ấy phải làm thế nào nữa”
Nhớ trước đây Tô Vãn còn khoe khoang trước mặt họ, nhưng không ngờ chỉ chớp mắt mà mọi chuyện đã thành ra thế này.
Cố Tương không nói gì, cô bây giờ chẳng còn đầu óc đâu mà để ý đến Tô Vãn, Cố Tương là người không thích nghĩ đến những điều khiến cô không vui.
Nhìn Bạch Vi, Cố Tương hỏi: “Chẳng phải cậu đã đi rồi à? Sao lại quay về? Quên cái gì sao?” “... ờ” Bạch Vi nói: “Tớ nhìn thấy anh Giang Phong nên quay lại ấy mà.”
“Cậu thấy anh Hai thì quay lại làm gì?” Cố Tương nhìn dáng vẻ giấu giấu giếm giếm của Bạch Vi, cô nhớ rằng cô bạn mình đi ra ngoài cùng Hạ Văn Hiên, “Có phải Hạ Văn Hiên lại đeo bám lấy cậu không? Rồi anh Giang Phong giúp cậu giải vây hả.
Cố Tương nói cứ như mình đang ở đó vậy. Bạch Vi hơi ngạc nhiên, “Sao cậu biết?”
“.” Cố Tương chọc vào trán cô bạn, “Từ trước đến giờ cậu có giấu tớ điều gì đâu, ngoài chuyện của Hạ Văn Hiên ra”
Bởi vì Bạch Vi biết Cố Tương thật sự rất ghét Hạ Văn Hiên, nên cô ấy sợ Cố Tương biết thì lại đi tìm gã dằn mặt.
Trong mắt Bạch Vi, Cố Tương cũng chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm, mặc dù cô ấy cảm thấy rất vui khi được Cố Tương che chở, nhưng Bạch Vi vẫn cố gắng không muốn gây thêm rắc rối cho Cố Tương. Bạch Vi thở dài, kể hết mọi chuyện một lần, bao gồm cả chuyện Giang Phong ra mặt vì cô ấy, “Nếu không có anh Giang Phong, tớ thật sự không biết phải làm gì với hắn ta nữa”
“Trước đây tớ đã nói với cậu là bạn trai của cậu không đáng tin, cậu còn không chịu nghe, tớ nói mà cậu còn cáu, cậu bị anh ta mê hoặc đến mức mụ mị cả đầu óc. Nhưng chuyện đó cũng là bình thường thôi, khi yêu mù quáng người nào mà chẳng luôn ở trong tình trạng việc nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Sau này đi tìm bạn trai thì nhớ đánh bóng mắt lên nhé!”
Nghe Cố Tương nói, Bạch Vi mỉm
cười: “Vâng vâng! Có bác sĩ Giang
che chở, cậu đã có thể truyền dạy
kinh nghiệm cho tớ rồi”
Nhắc đến Giang Trì, Cố Tương giả
vờ ho khan một tiếng 1907932
Bạch Vị trêu: “Gần đây phát triển
tốt nhỉ! Cái cây sắt nhà cậu cuối cùng cũng nở hoa rồi hả?”