Cố Tương đáp lại, cô dập máy, nhìn tên anh, nghe giọng điệu của anh, chắc Giang Trí đã biết những lời đồn liên quan đến c5ô rồi.
Mẹ Giang Trí cũng ở đó, hình như bà... cũng biết. Trên đường về bệnh viện, tâm trạng Cố Tương hơi nặng nề6.
Không biết tại sao... nhưng Cổ Tượng phát hiện, trong khoảng thời gian sống cùng Giang Trí ở nhà họ Giang, lại7 là những ngày tháng thư thái nhất của cô trong những năm qua.
Người nhà họ Giang đối xử với cô rất tốt, không a4i gây khó dễ cho Cố Tương, cô cũng không có áp lực gì khi ở bên cạnh Giang Trí .
Bây giờ có thể sẽ kết thúc, Cố 8Tương cảm thấy không nỡ. Mạnh Viễn Châu dừng xe ở cổng bệnh viện, Cố Tương bước xuống và đi thẳng đến khoa nội trú.
Đến phòng bệnh, Cố Tương đẩy cửa bước vào, cô thấy bà Giang và Giang Trí đều ở đó, không biết đang nói chuyện gì, chắc là bàn chuyện của cô. Bởi vì họ lập tức dừng lại khi nhìn thấy Cố Tương bước vào,
Cố Tương chào hỏi: “Mẹ.”
Giang Trí ngẩng đầu nhìn cô, ở trước mặt mẹ, Giang Trà luôn giả vờ rất cao ngạo và lạnh nhạt. Dù sao anh cũng đã giữ hình tượng đó ở trước mặt mẹ trong nhiều năm, nên anh không thể nào phá hủy nó được.
“Sao em ra ngoài sớm vậy?” “Có chút việc nên em đi xử lý một chút.”
Nhưng Mạnh Viễn Châu đã giải quyết giúp cô rồi.
Cố Tương liếc nhìn bà Giang, cô thấy vẻ mặt của bà rất nghiêm nghị và hơi phức tạp.
Bà Giang nói: “Cố Tương.”
Trong lòng Cố Tương hơi hồi hộp, đúng là điều gì đến sẽ đến.
Quả nhiên, bà Giang nói như cô đã dự tính: “Hôm nay mẹ nghe một vài điều về con và mẹ của con, trước khi con đến, mẹ và Giang Trí cũng đang nói chuyện đó.”
Cố Tương liếc nhìn Giang Trí , cô chủ động nói với bà Giang: “Con xin lỗi, vì chuyện của con mà đã nhiều lần gây phiền phức cho mẹ.” Lần trước Lê Giai Âm chạy đến nhà họ Giang tìm mẹ Giang Trà, Cố Tương đã cảm thấy rất khó xử rồi. Cố Tương chưa bao giờ muốn gây phiền phức cho người khác, nhưng chuyện của cô lại luôn gây rắc rối cho nhà họ Giang.
Con dâu mới vào nhà họ Giang lại là người vứt bỏ người thân, nếu truyền ra ngoài sẽ gây ảnh hưởng không tốt đối với nhà họ Giang. Chẳng phải thứ mà những gia đình như bọn họ quan tâm nhất chính là danh tiếng sao?
Cố Tương nói: “Trước đây khi kết hôn với Giang Trí , bọn con đã giao hẹn là ba năm, nhưng vì con mà khiến mọi người thêm rắc rối. Cho nên con... sẽ rời khỏi nhà họ Giang.”
Cố Tương là người rất ghét sự phiền phức! Nếu bây giờ đã như vậy thì tốt hơn hết là nên rời đi.
Khi hai chữ Rời đi được thốt ra, Giang Trí đang ngồi trên giường bệnh sững sờ trong giây lát, đồng tử của anh lập tức giãn ra và nhìn chằm chằm vào Cố Tương . Ha...
Nghe được Cố Tương nói muốn rời đi, bà Giang cũng rất ngạc nhiên, “Con muốn đi à?”
Cố Tương nói: “Nếu chuyện này lan ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến Giang Trà và thanh danh của nhà họ Giang, con sẽ chịu trách nhiệm về chuyện của mình.”
Cô không muốn kéo những người và những thứ không liên quan vào!
Những bà Giang lại thở dài và nói với giọng vô cùng thất vọng: “Vừa rồi mẹ và Giang Trí đang nói chuyện này, Giang Trí bảo với mẹ rằng hôm đó nó cũng có mặt, mọi chuyện không phải như vậy... Mẹ đang nghĩ, con là phận con cháu, có thể con không giao tiếp tốt với gia đình bên đó. Mọi người đều là người nhà, nếu con không thể xử lý tốt được chuyện này, mẹ có thể tìm vài biện pháp cho con. Nhưng mẹ không ngờ, con vậy mà lại muốn rời khỏi nhà họ Giang?”
Nếu là một gia đình khác sẽ khó chấp nhận được chuyện như thế này,