Bên ngoài cửa sổ, sắc trời càng lúc càng âm u, trong phòng thì oi bức đến lạ.
Cũng bởi nụ cười đầy ý vị đó của Khang Vãn Ninh mà khiến gò má của Cố Tri Vi càng lúc càng đỏ ửng. Cuối cùng, cô xoay người đi một mạch về phía toilet: "Đừng chọc tớ nữa... đang rầu đây."
Khang Vãn Ninh thu lại nụ cười có chút cợt nhả kia, đáp lời cô: "Rầu gì đó? Rầu chuyện tối nay mặc đồ lót kiểu gì hay sao?"
Cố Tri Vi: "..."
Hai tai cô đỏ ửng như sắp rỉ máu đến nơi, không nhịn được mà quay người lại đạp Khang Vãn Ninh một cái.
"Sao cậu lại đáng ghét như vậy chứ!" Cố Tri Vi quay đầu lại hung dữ nhìn Khang Vãn Ninh, thế nhưng người kia chỉ cảm thấy dáng vẻ cố sức tỏ vẻ hung dữ với cái quai hàm đang dốc sức giương lên đó của cô trông vô cùng đáng yêu.
Không nhịn được mà tóm lấy gương mặt của Cố Tri Vi, nói: "Ái chà, dáng vẻ tức giận của Tri Tri ngây thơ nhà chúng ta cũng khiến người ta thích tới vậy luôn cơ! Thật sự là quá hời cho cái tên Giang Thuật kia rồi."
Cố Tri Vi hất tay của Khang Vãn Ninh ra, không thèm tranh luận với cô ấy nữa. Trong lòng cô đang rầu đây, chưa nghĩ ra rốt cuộc đêm nay có cần lên hay không nữa.
Cố Tri Vi vào trong toilet, nhốt Khang Vãn Ninh ở bên ngoài cửa.
Cô bên trong này một bên tắm một bên lại xoắn xuýt, Khang Vãn Ninh thì đứng bên ngoài cầm điện thoại triệu tập Tiền Đóa Đóa, Trần Tĩnh trong hội chị em bống người bọn họ chọn đồ lót giúp Cố Tri Vi.
Khang Vãn Ninh: [Mấy đứa, kiếm củi ba năm đốt một giờ, đã đến lúc chúng ta phát huy tác dụng rồi!]
Khang Vãn Ninh: [Hạnh phúc hiện tại của Tri Tri nằm trong tay chúng ta đó! *Quyết tâm.jpg*]
Trần Tĩnh: [Cậu đang nói cái gì vậy?]
Tiền Đóa Đóa: [Tớ ngửi được mùi drama rồi! *Phấn khích.jpg*]
Khang Vãn Ninh lập tức thuật lại chuyện Giang Thuật tối nay muốn tóm lấy Cố Tri Vi cho Trần Tĩnh và Tiền Đóa Đóa nghe, ngay lập tức đã nghe tiếng thét chói tai của Tiền Đóa Đóa từ trong tin nhắn thoại: "Tri Tri nhà chúng ta cuối cùng cũng kiên trì được tới ngày này rồi? Đây thật sự là một ngày trọng đại. Sao đây mấy đứa, tối nay mở một bữa tiệc chúc mừng Tri Tri đi chứ hả?"
Trần Tĩnh cũng gửi một tin nhắn thoại: "Đúng đó đúng đó, anh chàng họ Giang đó cũng được khai thông nhanh ghê ấy chứ." Giọng của cô cũng ngập tràn phấn kích, là vui thay cho Cố Tri Vi.
Một lúc sau đó, cả ba người đã gửi rất nhiều ảnh đồ lót vào trong group chat, đủ loại kiểu cách. Tiền Đóa Đóa chọn phong cách cute, cảm thấy rất phù hợp với dáng vẻ ngọt ngào đáng yêu của Cố Tri Vi.
Trần Tĩnh thì lại gửi vài mẫu thông thường, cảm thấy sự thoải mái vẫn là tốt nhất, như vậy thì càng có lợi để Cố Tri Vi phát huy thêm. Còn Khang Vãn Ninh lại chọn toàn là đồ lót kiểu gợi cảm, sexy tình thú như quần lót dây hay lọt khe gì gì đó... bộ sau kích thích hơn cả bộ trước.
Trần Tĩnh nghĩ rằng dù sao đây cũng là đêm đầu tiên của Cố Tri Vi và Giang Thuật, nếu Cố Tri Vi ăn mặc quá gợi cảm thì có vẻ như cô quá nôn nóng rồi, vì thế mà cả ba bàn tới bàn lui một lúc, cuối cùng quyết định chọn cho Cố Tri Vi một bộ đồ lót bình thường có một chút gợi cảm.
Phong cách buột dây phía trước, thuận tiện để cởi bỏ.
Lúc Cố Tri Vi tắm xong trở ra ngoài đã nhìn thấy Khang Vãn Ninh ngồi xếp bằng trên ghế sofa ôm điện thoại mà cười đến xinh đẹp. "Sao cậu còn chưa đi nữa?" Cố Tri Vi dùng khăn lông lau đi mái tóc dài còn ướt, tóc của cô mềm mại vừa đen lại vừa thẳng, dài đến qua eo, lúc xõa ra lại trông như một dải lụa đen mượt mà.
Lúc Khang Vãn Ninh ngẩng đầu lên nhìn Cố Tri Vi ngay lập tức đã ngây ngốc trước dáng vẻ trắng nõn tươi xanh sau khi tắm của người kia.
Khang Vãn Ninh nhìn chằm chằm Cố Tri Vi một lúc lâu mới ngồi thẳng người dậy, nói: "Tri Tri, cậu bây giờ giống hệt một quả đào chín căng mọng nước vậy á." Dáng vẻ vừa nhìn đã biết vừa chắc thịt lại mọng nước, vô cùng vừa miệng.
Cố Tri Vi theo bản năng nhận thấy Khang Vãn Ninh lại sắp buông mấy lời tục tĩu bèn vội vàng ngăn người kia lại: "Stop ngay, không được nói mấy lời sau nữa."
Khang Vãn Ninh đang khẽ mở miệng lại hóa cứng: "..."
"Được thôi, vậy tớ nói chuyện chính với cậu, mau tới đây đi!" Từ trong ánh mắt của Khang Vãn Ninh lộ ra một vẻ hưng phấn, dốc sức vẫy tay gọi Cố Tri Vi qua chỗ mình. Người bên đây chỉ cảm thấy "chuyện chính" của cô gái này lại nhất định là chuyện có liên quan tới Giang Thuật rồi, linh tính mách bảo với cô rằng không thể qua đó được. Thế nhưng sự tò mò trong lòng cô lại cao hơn, cho nên cuối cùng vẫn là đi qua bên đó.
Đúng như dự đoán, cái mà Khang Vãn Ninh gọi là chuyện chính kia có liên quan rất lớn tới Giang Thuật.
Cố Tri Vi hoàn toàn không ngờ được trong khoảng thời gian cô đi tắm, đám người Khang Vãn Ninh lại thảo luận chuyện chọn đồ lót giúp cô để mặc trong buổi hẹn tối hôm nay.
Đọc một lượt mấy tin nhắn cùng hình ảnh bộ đồ lót mà mấy cô nàng đã chốt kia, nội tâm của Cố Tri Vi vô cùng phức tạp. Cô nhận ra bởi vì mình mà hình như đã vấy bẩn đi ý định thuần khiến kia của Giang Thuật rồi, rõ ràng là giữa bọn họ không phải giống như kiểu mà ba người Khang Vãn Ninh đã nghĩ... Anh cũng không phải vì thích cô mới...
Cố Tri Vi chau mày lần nữa, bỗng nhiên lại không muốn có cơ hội lần này cho lắm rồi.
"Tri Tri cậu sao thế? Không vui hả?"
Khang Vãn Ninh đợi hồi lâu không nghe thấy Cố Tri Vi lên tiếng, cuối cùng nhận ra người bên đây có gì đó không ổn. Lúc đầu cô ấy tưởng rằng là do Cố Tri Vi ngại, còn nghĩ rằng là vì cô hay pha trò nên mới thế. Nhưng bây giờ nhìn lại, hình như không phải chuyện như thế.
Cố Tri Vi bày ra vẻ mặt chán nản ngồi trên ghế sofa, nhìn Khang Vãn Ninh hồi lâu mới thở dài một hơi, nói rõ đầu đuôi mọi chuyện với người kia. Cuối cùng, cô vẫn không quên hạ chốt một câu quyết định: "Tớ sẽ lập tức nhắn tin cho Giang Thuật, nói là tối nay không qua đó." Cô định sẽ trốn ở chung cư này vài ngày trước đã.
Khang Vãn Ninh sửng sốt hồi lâu, từ từ mới dần tỉnh táo trở lại, gật gù một cái coi như thông suốt.
"Hóa ra chuyện là như vậy à." Cô ấy hít một hơi thật sâu, không nhịn được mà bật cười: "Xem ra cậu thật sự là để bụng chuyện trước đó tớ đã nói rồi." Nếu không thì làm sao có thể trong lúc say rượu mà yêu cầu Giang Thuật thực hiện nghĩa vụ vợ chồng chứ.
Khang Vãn Ninh vẫn còn nhớ lúc cô ấy đề nghị với Cố Tri Vi bảo Giang Thuật phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, người này đã tỏ vẻ kháng cự với chuyện đó, khi đó cô ấy đã biết từ sâu thẳm trong lòng Cố Tri Vi hẳn là vẫn sẽ suy nghĩ đến vấn đề này. Dù sao người này thích Giang Thuật nhiều năm như vậy, nếu như nói không có ý đồ nhục dục nào với Giang Thuật thì đúng là có quỷ mới tin.
"Bạn thân của tớ cũng hân hoan ghê đó ha!" Khang Vãn NInh ôm chầm bả vai của Cố Tri Vi, cố gắng chọc cười cô: "Được rồi, tạm thời cậu đừng suy nghĩ nhiều nữa. Sửa soạn chút đi rồi chúng ta ra ngoài, đêm nay chị em lâu ngày không gặp chúng ta có cái hẹn cùng ra ngoài ăn uống đó."
"Cho dù anh ta ngủ với cậu trên cương vị là thực hiện nghĩa vụ vợ chồng đi nữa thì trước hết cậu cũng phải chiếm được con người của anh ta đã, dù sao cũng tốt hơn là tay trắng như bây giờ đúng chứ? Làm gì thì làm, trước tiên cũng phải lấy lại chút tuổi xuân đã lãng phí từ chỗ của anh ta chứ." Khang Vãn Ninh vẫn luôn có lý luận riêng cho mình.
Hơn nữa Cố Tri Vi thường xuyên bị người này tẩy não, cứ cảm thấy nghe xong mấy lời của cô nàng thì bản thân lại được mở mang tầm mắt, theo bản năng lại cảm thấy mấy lời của cô ấy cũng có chút đạo lý.
Nhưng mà lúc này, Cố Tri Vi không bị dao động ngay lập tức, dù sao cô cũng phải cân nhắc tới cảm giác của Giang Thuật.
Đối với người sống theo chủ nghĩa không kết hôn như anh mà nói, chuyện kết hôn cùng với cô coi như đã là vi phạm nguyên tắc rồi, Cố Tri Vi thật sự không đành lòng mà ép buộc anh hết lần này tới lần khác.
Nghĩ tới đây, Cố Tri Vi lập tức không muốn nghĩ thêm nữa.
Cô định sẽ đi ăn cùng với nhóm bạn thân Khang Vãn Ninh của mình trước, điều tiết lại cảm xúc mình bình tĩnh đã. Sau đó mới quyết định tối nay có nên quay trở về Nam Chi Thủy Tạ hay không thì được rồi.
Cố Tri Vi và Khang Vãn Ninh ra khỏi cửa thì trời vẫn còn chưa đổ mưa, cho dù đã là trời chiều rồi nhưng cảm giác oi bức vẫn không hề thuyên giảm.
Trong dịp nghỉ hè, Trần Tĩnh và Tiền Đóa Đóa đều đang đi làm bán thời gian, bốn người bọn họ hẹn bảy giờ đúng gặp nhau ở tiệm cá nướng gần trường học, tiệm cá nướng này rất gần với cổng phía nam của học viện hí kịch, chỉ cách một con đường. Bởi vì đồ ăn ngon nên ngày nào cũng có khách tới tiệm rất đông.
Mấy ngày nữa thì sinh viên đại học cũng vào đợt khai giảng rồi, có không ít những sinh viên tới trường sớm hơn một chút để chuẩn bị, cho nên tối nay khách tới cửa tiệm này có tới vài bàn là sinh viên của học viện hí kịch.
Cố Tri Vi kéo tay Khang Vãn Ninh vào trong cửa hàng, ông chủ đi tới chào hỏi, dắt bọn họ lên thẳng lầu hai ngồi vào bàn ở trên sân thượng.
Với ông chủ cửa tiệm cá nướng mà nói thì bốn người nhóm Cố Tri Vi ở ký túc xá coi như đã trở thành khách quen của tiệm, dù sao thì suốt bốn năm học bọn họ vẫn thường xuyên lui tới ủng hộ, dĩ nhiên ông chủ cũng rất ư niềm nở.
Không chỉ thế, ông chủ còn tặng cho bọn họ thêm mấy món với mấy chai bia nữa.
Chừng mười phút sau, Trần Tĩnh và Tiền Đóa Đóa đã tới cửa tiệm, đúng lúc món ăn cũng vừa được dọn lên.
Bốn người bọn họ gặp lại nhau ở sân thượng tầng hai của cửa tiệm cá nướng, trước sự yêu cầu mãnh liệt của Khang Vãn Ninh, cả đám không ăn cơm trước mà cùng nhau mỗi người đưa một chai bia lên cụng một cái.